"Dư Minh Trạch? Ứm ứm? Dư Túng Túng? Tui   gan  nhỏ lắm mà, gan nhỏ như  còn chạy đến cỗ   chi? Mà  tối hôm qua tụi tui đến   thấy  nhỉ? Ha ha ha   là  ông  điều đến đó chứ?"
"Văn Xu  kéo tớ  cái gì? Tớ cũng    sai."
"Lúc mới nãy tụi tui còn tưởng  cùng lệ quỷ đ.ấ.m  ở trong là một đại sư,  ngờ tới cuối cùng   là . nhưng mà   thành như  mà vẫn  thể ấn con lệ quỷ  xuống mà đánh, xem  quỷ  đầu nọ cũng   bao nhiêu đạo hạnh  nhỉ."
"..."
Hắn  bla bla   ngừng, Nhạc Văn Xu rốt cuộc   nổi nữa, trừng mắt: "Tớ cảm ứng  hề sai, lệ quỷ  đạo hạnh  sâu, oán khí hơn những tiểu quỷ khác trong biệt thự  nhiều."
Trâu Tỉnh chẳng hề tin,  chỉ chỉ Lâm Bắc Từ: "Nếu là thật, tiểu phế vật    thể chống đỡ lâu như ? Lại còn bẻ gãy đầu gã nữa."
Thấy   mười phân vẹn mười vô lễ vô phép chỉ tay  mặt  khác, Nhạc Văn Xu giơ tay đập lên vuốt , tức giận : "Có thể đừng   khác nữa   ? Lần đầu tiên thấy quỷ,  chả gào còn lớn hơn quỷ còn gì."
Trâu Tỉnh   phá đám sờ sờ mũi, thấp giọng cãi: "Còn   là do con quỷ  xuất hiện bất ngờ nên tớ mới  dọa . Chị gái ơi? Chị Nhạc ơi? Anh Nhạc, em gọi chị là  luôn  ,  còn   thằng em bao lâu nữa đây?"
Nhà họ đều là thế gia, hai  cũng xem như là thanh mai trúc mã, giao tình  sâu, cho nên  chuyện với  cũng chẳng khách sáo.
Lâm Bắc Từ đột nhiên giơ tay, chỉ về phía  Trâu Tỉnh, thanh âm bay bay: "Ừm,  quỷ."
Trâu Tỉnh lập tức hoảng loạn nhảy lên ba thước, kinh hoảng thất thố bổ nhào   Nhạc Văn Xu: "Anh Nhạc, mau cứu em!"
Anh Nhạc: "..."
Lâm Bắc Từ: "Ha ha ha."
Trâu Tỉnh mở to hai mắt, lúc  mới phát hiện    xỏ, cả giận : "Cậu!"
Lâm Bắc Từ lười nhác ngáp một cái: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/chuong-6.html.]
Trâu Tỉnh mất mặt, trừng mắt   một cái  chui bên cạnh Nhạc Văn Xu  hót một tiếng nào.
[Nhắc nhở của hệ thống: Tiến độ OOC 40%.]
Lâm Bắc Từ tính thử,  một câu tăng 10%,  khi OOC đến 100%  lẽ sẽ  thành thằng ngu giống  .
Hệ thống đang tìm lý do để b.ắ.n cái kính sát tròng qua cho , nó còn  kịp nghĩ  cách thì   Lâm Bắc Từ suy tư : "Còn  thể thoát tuyến sáu câu nữa."
Hệ thống: "???"
Tiến độ OOC là để mi tính  đấy phỏng?
Lâm Bắc Từ thích ứng  trong  tình cảnh, thật sự    cũng  miễn cưỡng  nữa, với  mà , OOC là thứ  cũng  mà mất cũng chả , dù  chỉ   một lúc thôi,   ảnh hưởng gì nhiều đến .
Còn việc mất mặt  , Lâm Bắc Từ chẳng để bụng.
Lâm Bắc Từ tự nhận  giải quyết xong nan đề lớn nhất, bắt đầu tỉ tê hỏi hệ thống: "Lúc nãy   đĩa  ba cái  , dùng giờ luôn    ?"
Hệ thống: "Có thể."
Lâm Bắc Từ: "Ò,   tiên dùng tổ đội, chung nhóm với hai  ."
Hệ thống nhẫn nhịn, gian nan : "Nhạc Văn Xu... Là nữ chủ của thế giới ."
Lâm Bắc Từ: "Ò."
Cho nên?
Người bình thường  khi   nơi  sẽ vì  thành nhiệm vụ mà trăm phương nghìn kế tiếp cận phản diện, đối với đối thủ một mất một còn của phản diện - nhân vật chính thì đều sẽ chỉ kính chứ   gần², rốt cuộc thì bởi phản diện bình thường thằng nào cũng  c.h.ế.t trong tay nhân vật chính cả mà. Bây giờ mi  cùng nhân vật chính thì hồi  lấy của nợ gì cảm hóa phản diện đây.