Sau cơn choáng váng quen thuộc, Thẩm Chiêu Chiêu mở mắt.
Tình huống khác với , bởi vì mắt là cánh cổng trường học nổi bật cùng dòng tấp nập, thế giới ... lẽ nào là chương về học đường?
Liếc nhanh vài cái, Thẩm Chiêu Chiêu thu ánh , cô hiện tại vẫn kịp tiếp nhận ký ức của ký chủ thế giới , hiểu rõ tình hình, vì việc cấp bách bây giờ là cô cần rời khỏi đây.
“Học... ?”
Vừa , cô thấy một giọng do dự vang lên bên tai.
Thẩm Chiêu Chiêu khựng , trong lòng khỏi dấy lên vài phần lo lắng, nhưng mặt hề biểu lộ.
Cô đầu , ánh mắt trong suốt.
Mèo con Kute
“Cái đó... học , em đến một ? Anh, là học trưởng phụ trách giúp đỡ tân sinh viên thủ tục nhập học, em, em cần giúp đỡ ? Anh thể, thể giúp, giúp em, , cũng thể giúp em xách hành lý.”
Thì quen của nguyên chủ.
Trái tim đang treo lơ lửng khẽ hạ xuống, lúc Thẩm Chiêu Chiêu mới tâm trạng đ.á.n.h giá mặt.
Ăn mặc bình thường, ngoại hình bình thường, khí chất bình thường, như tuyệt đối thể là nhân vật chủ chốt nào, nhưng khi rõ tình hình thế giới thì cũng thể quá xem thường , dù cô vẫn hiểu đạo lý "đê ngàn dặm vỡ vì tổ kiến".
Thế là, giây tiếp theo khóe môi cô cong lên, độ cong là do cô thiết kế tỉ mỉ, điểm huyền diệu của nó là dù khoác lên vẻ mặt nào cũng sẽ sai sót.
“Không cần học trưởng, quy trình đại khái em qua và cũng hiểu .” Vừa , cô chỉ tay tấm bảng quy trình nhập học của tân sinh viên cách đó xa, đó chợt nhớ điều gì, bật khẽ một tiếng.
“Còn về hành lý...” Thẩm Chiêu Chiêu lắc lắc chiếc túi xách nhẹ thể nhẹ hơn trong tay, đó về phía nam sinh rõ ràng cũng nhận lời vô lý nên đỏ bừng mặt, giọng trêu chọc, “Cái cần phiền học trưởng , em tự xách .”
“Ồ, ồ ồ, , thôi.”
Chàng trai sinh viên ngây thơ mới chập chững bước đời nụ tinh nghịch cho lòng xao động, gãi đầu, nhất thời thấy ngại thấy hổ, nhưng một học đáng yêu và xinh như , vẫn vắt óc nghĩ cách thêm vài câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-494-the-gioi-sau-ban-than-tam-co-1-thuong.html.]
“Vậy, học em đưa đến nơi thủ tục nhập học , , thể giúp em nhận đồ dùng sinh hoạt.”
“Không cần học trưởng, em còn chút chuyện, vội thủ tục nhập học.”
“Vậy, thôi, học em,........”
“Được , học trưởng tạm biệt.”
Trước khi câu đó, Thẩm Chiêu Chiêu vội vàng ngắt lời, cô thể đối xử với qua đường, nhưng nghĩa là bất kỳ ai cũng thể thêm thông tin liên lạc của cô.
“Được thôi, tạm... tạm biệt.”
Nhìn bóng dáng xinh , tại chỗ lâu hồn.
Trong đầu vẫn còn vang vọng nụ của học ...
Xinh quá... xinh quá...
“Ê, ông gì mà cứ trơ như khúc gỗ thế? Nhanh lên nhanh lên, mệt c.h.ế.t đây, mấy đứa học cũng chẳng vali đựng cái gì nữa, nhỏ nhỏ thôi mà thực sắp gãy cả tay , đúng là mạng mà, mà mặt bọn nó còn giả vờ như chuyện gì, c.h.ế.t tiệt, ông , suýt nữa thì chịu nổi , phù, đau quá, lát nữa xong việc massage ?”
Nói xong nửa ngày thấy hồi đáp, khỏi đưa tay vẫy vẫy mặt , “Này , ông gì thế, nhiều thế mà ông coi như khí ?”
“Tiên nữ.”
“Hả?” Người đang tích tụ cơn giận thấy từ ngữ bất chợt thốt , hiểu gì, “Ý gì?”
“ thấy tiên nữ .”
--- Xuyên nhanh: Cẩm nang Trà xanh Mỹ nhân Cơ trí -