Tháng 9 năm 6248, một năm học mới bắt đầu, tân sinh viên lũ lượt  trường. Quản lí học viện Quân Sự Liên Minh dẫn các sinh viên năm nhất  tham quan một vòng trường học.
"Từ khi thành lập đến nay học viện Quân Sự Liên Minh của chúng    tuổi đời hơn 3000 năm lịch sử, nhân tài xuất hiện lớp lớp, những vị nguyên soái, tướng lãnh nổi danh trong lịch sử hầu như đều là học viên trường chúng . Những danh nhân  tạc tượng đều là những nhân vật  cống hiến vô cùng to lớn đối với Liên Minh, trong đó  nổi danh nhất là ai? Các trò   ?"
"LÀ NỮ VƯƠNG ĐẠI NHÂN" Đám sinh viên tinh thần phấn chấn đồng thanh đáp, trong mắt  thể che dấu  sự kính trọng cùng với nỗi khao khát ngưỡng mộ.
"Không sai! Chính là Nữ vương đại nhân!" Trong ánh mắt của quản lí  một tia sáng kì dị, thần sắc trang trọng giới thiệu cho các sinh viên tiểu sử cuộc đời của Nữ vương đại nhân.
"Cô  chế tạo  Tẩy Tủy dịch  thể gia tăng thể lực, Dưỡng Thần dịch  định tinh thần, Tái Sinh dịch tái tạo  các bộ phận cơ thể  thương... Những dược tề chúng  đang sử dụng đều là thành phẩm cải tiến của nữ vương đại nhân!  đáng quý nhất chính là thuật rèn luyện cơ thể. Thứ   chỉ giúp con    thể phát huy hết năng lượng ở trong cơ thể, còn đặt  nền móng cơ sở cho luyện thể học, giải quyết  mối nguy hại của con  lúc bấy giờ, đưa con  trở thành bá chủ -   khống chế  Trùng tộc..."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Nói đến đây, quản lí tạm ngừng một chút, mặt đầy hứng khởi : "Khi đó   vô cùng hạnh phúc, Trùng tộc ăn  kết, tốc độ tu luyện  nhanh. Không giống như chúng  hiện giờ, Trùng tộc   đưa  sách đỏ, chỉ  thể ăn một chút côn trùng chăn nuôi,  lượng ít đến đến thảm thương,  tự bản  cố gắng tu luyện..."
Giáo viên đang phổ cập đến chuyện  chợt nhớ tới  đang   mặt sinh viên, thấy tư tưởng truyền bá   tích cực cho lắm,  khụ một tiếng, trở  chủ đề chính: "Trùng tộc là  bạn  thiết của chúng ,  những giúp chúng   cái ăn mà còn giúp chúng   năng lượng tu luyện. Do đó chúng    sức bảo vệ chúng nó. Được , bây giờ chúng   qua bên . Đây là kí túc xá nơi Nữ Vương từng sinh sống,   khóa . Vì đây là chỗ ở của danh nhân nên một năm chỉ mở ba , mấy trò  tranh thủ cơ hội..."
Không cần giáo viên nhắc nhở, đám sinh viên cũng  kích động chạy tới. Không ít  báo danh trường quân đội vì Nữ vương đại nhân, đương nhiên tuyệt đối  thể bỏ lỡ cơ hội  .
Phần lớn kiến trúc khu B   hủy, xây dựng thành một quảng trường. Trên quảng trường  xuất hiện một vài khu nhà, chính là nơi Nữ Vương từng sinh sống. Ngay trung tâm quảng trường tượng của Nữ Vương  dựng lên,  ít học sinh vây quanh chụp ảnh.
"Cuối cùng cũng  gặp nữ thần! Nữ vương thật sự  xinh ! Còn  hơn trong ảnh nữa!"
"Đây là chỗ ở của Nữ Vương, từ ngày cô gia nhập học viện Quân Sự vẫn  từng rời ."
"Tiếc quá, ước gì  sinh  sớm hơn vài trăm năm để  tận mắt chứng kiến dáng vẻ của Nữ Vương!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-101.html.]
" ! Nói  chừng  còn  thể  thưởng thức trù nghệ của Nữ Vương! "
"Đáng tiếc, Nữ Vương  lập gia đình,   hậu thế nối dõi,  chúng   tưởng niệm cũng  thể!"
"Nghe  Liên Minh tam soái đều yêu thầm cô,   là thật là giả?"
" nghĩ là thật đó, nam nữ ai cũng thích cô  mà,  yêu thầm Nữ vương  khi hơn một nửa Liên Minh  chứ!"
- ---------------
Trở   gian vô tận,  thứ vẫn như lúc cô rời , chỉ  thêm một con Phương Hoàng đang bọc  trong kén. Văn Khanh   nó đang thăng cấp, thế nên vòng  đằng  đánh thức nữ quỷ Văn Khanh, hỏi cô   lòng  .
Văn Khanh tất nhiên   gì  hài lòng: "Hóa  cô  là linh hồn đến từ nơi khác chiếm lấy  thể của Tô Nguyễn. Khó trách cô  đối xử với  như , hiện giờ  cũng  còn điều gì tiếc nuối nữa, cảm ơn cô."
"Không cần khách sáo."
Sau khi tiễn nữ quỷ Văn Khanh , Văn Khanh luyện hóa công đức, cảm thụ lực lượng của   trở nên mạnh mẽ hơn. Rồi cô ném chìa khóa vàng nhận   : gặp qua là  quên  ném  trong  gian vô tận. Sau đó   bập bênh chờ  ủy thác kế tiếp.
Nếu phân chia theo thể loại của Tấn Giang, thế giới   hẳn là điền văn sủng ngọt.
Nữ chính Giang Xu, vốn là một nữ sinh viên hiện đại. Ngày mười một tháng mười một, nàng ngoài ý   điện giật,  khi tỉnh  liền biến thành một tiểu cô nương nghèo đói ở nông thôn.
Gia đình nữ chính nghèo rớt mồng tơi, nhà chỉ  bốn bức tường. Phụ   gãy chân trong khi săn thú   ốm đau  giường, mẫu   yếu đuối nên  thể một  gánh vác việc trong gia đình. Trong nhà một ngày chỉ  ăn một bữa cơm, nhưng cứ ba ngày thì hai ngày   gì ăn. Không nỡ  hai đứa em trai gầy yếu đến nỗi sắp  nhận  đây là một con , tiểu cô nương chỉ vì cố gắng dành dụm ít đồ ăn nên cứ nhịn mãi, nhịn mãi, cuối cùng chếc đói.