Trong lòng Giang Xu lạnh một nửa. Thì là thế, trách Thẩm Đồng An kinh Thôi gia cũng hề sợ hãi, hóa là quan hệ như ! Chẳng lẽ đối phương giếc nàng?
Người nhà họ Thôi đạt mục đích, trùng trùng điệp điệp ngoài cửa, thêm một câu: " , Nhị công tử còn phân phó, đồ cưới cần lấy nhiều, mang theo khế ước nhà của ba gian tửu lâu là !"
Toàn Giang Xu phát run, những khinh quá đáng, hai lượng bạc đổi ba gian tửu lâu của nàng, còn lấy luôn nàng!
"Thánh chỉ đến! Giang gia Giang Xu tiếp chỉ!"
Thời điểm Giang Xu đang tức giận đến run , một đội kỵ binh từ trời giáng xuống, cầm đầu giơ cao thánh chỉ.
Giang Xu lập tức thở một , mang theo nhà thấp thỏm lo âu cùng quỳ xuống tiếp chỉ. Những gia đinh của Thôi gia còn rời , thấy Giang Xu thỉnh thánh chỉ, khỏi chút ngu ngơ. Quan viên tuyên chỉ hừ lạnh một tiếng: " Thấy thánh chỉ còn mau quỳ xuống?"
Lời của còn dứt, thị vệ lưng "Xoẹt" một cái rút bội kiếm , mấy tên đại hán dọa tè quần, quỳ rạp xuống, đầu chạm xuống đất. Giang Xu thấy, cảm thấy vô cùng thống khoái. Quan viên tuyên chỉ bước nhanh đến mặt cả nhà Giang Xu, vẻ mặt ôn hoà : "Vị chính là Giang Xu Giang tiểu thư trong lời của Thẩm đại nhân?"
Giang Xu cảm kích bảo vệ mặt mũi cho , bình tĩnh : " Chính là dân nữ."
Quan viên tuyên chỉ tất nhiên có thể phát giác sự cung kính của nàng, : "Giang gia tiếp chỉ!"
"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu : Giang thị Giang Xu, tìm kỳ vật khoai tây, cống hiến cho triều đình, hành động công tại thiên thu... Đặc biệt phong Giang Xu là Giang Ninh huyện chủ, thực ấp năm trăm hộ... Tiền thưởng vạn lượng. Lấy danh nghĩa Giang Ninh Huyện lệnh sắc tạo công đức đền thờ... Khâm thử."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Một đống cổ ngôn quanh miệng, Giang Thu hiểu. Dù đều là khen nàng, phong nàng Giang Ninh huyện chủ, tiền thưởng vạn lượng gì đó nàng ngược rõ. Còn đền thờ gì đó nữa, tất cả đều là chuyện . Giang Xu kìm sự vui mừng dập đầu tạ ơn, nàng là một hiện đại, vô cùng bài xích hành động dập đầu , song nàng mười phần cam nguyện dập đầu, Hoàng đế bệ hạ quả nhiên là thánh minh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-111.html.]
Sau khi tiếp nhận thánh chỉ, vị quan viên tuyên chỉ : "Bệ hạ khẩu dụ, sản nghiệp của Giang Ninh huyện chủ, bất kỳ nào đều đàn áp! Nếu ... Hừ!" Những lời là với gia đinh của Thôi phủ. Gia đinh Thôi phủ liên tục đồng ý, đó hoảng hốt chạy về phủ.
Ở triều đại , bách tính mười phần kính sợ hoàng quyền, lời vàng ngọc của Hoàng đế bất kỳ nào cũng dám vi phạm, tối thiểu nhất là bên ngoài dám vi phạm.
Thấy thế, trái tim đang treo lên của Giang Xu rốt cục trở về lồng ngực, cảm kích mời quan viên tuyên chỉ ăn cơm, một đám nhiệt nhiệt nháo nháo tửu lâu Giang gia.
Ngày xưa chèn ép thể đóng cửa tránh họa, hôm nay thôn nữ biến thành phượng hoàng, mang theo ý chỉ của Thánh thượng một nữa khai trương. Trong lúc nhất thời, Giang gia tửu lâu thanh danh nâng cao một bước, nhân khí bạo phát!
Ở hoàng cung, Nguyên Xương đế chút nương tay ban thưởng cho Văn Khanh một đống đồ : "Khanh Khanh, ngươi xem thích những thứ . Không thích cữu cữu liền mở tư kho, ngươi thích cái gì cứ tùy tiện lấy!"
Văn Khanh lướt qua, đều là kỳ trân hiếm của thế gian. Chẳng qua đối với mấy thứ từ đến nay nàng đều hứng thú, phật lòng của cữu cữu, đành gật đầu : "Thích."
Nghe nàng thích, Nguyên Xương đế càng vui sướng hơn, ông đột nhiên hạ giọng, thần thần bí bí : "Khanh Khanh thật sự là phúc tinh của cữu cữu! Yên tâm, khác , những công lao cữu cữu đều nhớ rõ trong lòng!"
Văn Khanh giả vờ hiểu gì hết, Nguyên Xương đế càng cao hứng, cũng giải thích, cháu gái của ông còn là Cửu Thiên Huyền Nữ! Ông thể để lộ !
Ông đang nghĩ ngợi, bất thình lình, Văn Khanh đột nhiên mở miệng: "Tiệc mừng thọ của cữu cữu xong, An Quốc biên quan một chuyến. Có lẽ nơi đó phụ chút chuyện khó giải quyết."
Đồng Môn Quan và Vệ Đông Dương ở cửa lều tuyết bay tới tấp bầu trời. Từ khi tới nơi , tuyết vẫn ngừng rơi. Tình hình trong doanh trại thì khả quan hơn, hằng ngày binh lính quét dọn nên tuyết đọng, còn ngoài thành tuyết đọng thành những hố sâu, nhiều chỗ thậm chí thể chôn sống một .
Ra khỏi thành, bốn bề là một màu trắng xóa thấy rõ đường . Con đường thông, thể xuất binh. Hơn nữa trong quân đội một phần binh lính là phương Nam, thích ứng với kiểu thời tiết lạnh giá , ít tổn thương do giá rét.