"Ô ô... bà nội, cháu ăn cá."
......
Một phòng lộn xộn bề bộn, Văn Khanh lạnh lùng , giơ lên d.a.o phay trong tay, tức thì âm thanh đều im bặt, ánh mắt cô lạnh lẽo như hàn băng bọn họ:
"Đại Xuyên Vương Nhị Hổ đẩy xuống sông thiếu chút nữa chếc đuối, mấy còn tâm tình ăn cá! Một nhà đều là lòng lang sói! Chém hỏng một con cá thì ? còn c.h.é.m chếc mấy đấy! Dù đây cũng chỉ là một cái mạng nhỏ, c.h.é.m chếc mấy coi như hời !"
Một nhà Vương gia đều khí thế của cô dọa sợ, từng chút một lui về phía , Lý Thúy Hoa trực tiếp kéo con trai đằng lưng Vương Kim Quý. Vương Kim Quý nuốt nước bọt, sắc mặt cực kỳ khó coi: "Chếc...... Đại Ni Nhi ngươi buông d.a.o xuống , chuyện gì thì từ từ , cha là cha của con, chẳng lẽ con thật sự giếc chếc cha ruột của ?"
Văn Khanh lạnh một tiếng: "Bây giờ ông mới là cha ruột của ? Mùa đông lạnh lẽo sai giặt quần áo vì nhớ tới? Trời lạnh rét buốt mặc kệ một đôi giày để mang, bắt nấu cơm tại nhớ tới? Để ăn cơm thừa canh cặn, ngủ lều tranh dột nát vì nhớ tới? Bị Lý Thúy Hoa đánh đến nỗi dậy nổi tại nhớ tới..."
Động tĩnh nơi quá lớn, bên ngoài đến vây xem, tụm năm tụm ba ở ngoài cửa. Nghe từng lời Văn Khanh , đều dùng ánh mắt lên án Vương gia. Một nhà là gây nghiệt, căn bản che dấu đều ngoài , ngoài miệng nhưng thực chất trong lòng đều hiểu rõ.
Vương Kim Quý hổ thẹn đỏ bừng mặt, nhưng bởi vì lời của Văn Khanh mà chỉ do cảm thấy chỉ trỏ chê quá mất mặt. Ông trút giận nhưng e ngại thanh d.a.o phay trong tay Văn Khanh nên thể gì.
"Bình thường mấy hành hạ chị em chúng còn tính, thế nhưng hôm nay hại chếc Đại Xuyên! Mấy nên cảm thấy hạnh phúc khi Đại Xuyên bình an vô sự, nếu mấy sớm băm thành thịt vụn !"
"Dù cũng chỉ là một cái mạng nhỏ đáng tiền, vì mấy tra tấn đến chếc, còn bằng c.h.é.m chếc tất cả, cũng coi như kéo thêm mấy cái đệm lưng, chếc một cách thống khoái!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-121.html.]
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lý thị kêu thảm: "Ông trời ơi, rốt cuộc gây nghiệp chướng gì, cháu gái c.h.é.m chếc bà nội của nó! Mày là đồ cháu nội bất hiếu, Vương gia chúng thể sinh đứa cháu bất hiếu như mày?" Lý lão thái cũng tin Văn Khanh thật sự gan c.h.é.m chếc bọn họ, chỉ cho rằng cô bộ tịch dọa nạt mà thôi.
Văn Khanh giơ tay lên, lưỡi d.a.o sắc bén lướt qua sườn mặt, cắm ở tường phía Lý thị, đó cô mạnh mẽ rút thu d.a.o về. Lý thị cảm nhận một chút đau rát bên mặt trái, nhất thời dọa đến nỗi tê liệt ngã mặt đất.
Văn Khanh lạnh lùng liếc bọn họ một cái: "Đừng tưởng giỡn, nếu mấy cho cùng Đại Xuyên một con đường sống, cũng chỉ thể liều mạng!"
Hành động chỉ dọa sợ Lý thị mà cũng dọa cả hai vợ chồng Vương Kim Quý. Người nhà họ Vương điển hình là loại bắt nạt kẻ yếu, nay gặp Văn Khanh quá mức ương nganh, bộ dáng liều chếc quyết tuyệt nên đ.â.m sợ sệt, dám hành động thiếu suy nghĩ gì.
Văn Khanh cầm dao, phòng Lý thị, chốc lát trở , tay nhiều thêm một túi lương thực, lạnh lùng quét mắt một vòng, : "Từ nay về , và Đại Xuyên bất cứ quan hệ gì với Vương gia các nữa. Nếu ai mắt đến trêu chọc, sẽ đồng quy vu tận với mấy !"
Nói xong, một tay kéo túi lương thực, tay còn cầm d.a.o phay nghênh ngang rời khỏi. Vương gia tuy rằng luyến tiếc một túi lương thực, nhưng một cũng dám thở .
Văn Khanh tới cửa, đối với một đám đang bên ngoài xem kịch, : "Sự việc hôm nay cũng thấy rõ, Vương Nhị Hổ Lý Thúy Hoa sai khiến, thiếu chút nữa hại chếc Đại Xuyên! Lần là đầu tiên, nếu còn tiếp tục ở căn nhà , sợ một ngày hai chị em chúng chếc như thế nào cũng . Các chú các thím ở đây chứng giúp , hôm nay và Đại Xuyên, đoạn tuyệt quan hệ với Vương gia!"
Cô dùng lực bẻ gãy thanh d.a.o sắc bén ném xuống đất. Một thanh d.a.o phay rắn chắc sắc bén cứ như bẻ gãy đôi, điều khiến xung quanh nhịn rùng .
Văn Khanh mặc kệ bọn họ phản ứng gì, một tay kéo túi lương thực, dẫn theo Đại Xuyên rời khỏi.