Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:47:43
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối phó với những nhà "cực phẩm" của nguyên chủ, nhất định dùng biện pháp d.a.o sắc chặt đay rối, một trị tận gốc, về cần lo lắng bọn họ gây phiền phức với .

Chờ cô xa, Lý lão thái mới tiếc rẻ gào lên thất thanh: "Trời ạ! Đó là năm mươi cân lương thực đó!" Quả thật lấy mạng già của bà mà!

Người xem náo nhiệt trào phúng, hỏi: "Chẳng lẽ cháu gái bà còn đáng giá bằng một túi lương thực ?" Cháu gái cháu trai đều tuyệt giao với bà , thế nhưng thứ bà quan tâm đầu tiên là năm mươi cân lương thực!?

"Đương nhiên là đáng giá!" Lý lão thái thái chút nghĩ ngợi trả lời.

Mọi xung quanh sửng sốt há hốc mồm, đó bất lực lắc đầu. Trách một nhút nhát như Đại Ni Nhi cũng bức đến nổi điên. Haiz....

Văn Khanh đến nhà trưởng thôn, kể giản lược tình huống sự việc mới xảy , hỏi mượn ông một ngôi nhà chân thôn Bắc Sơn. Nơi đó vốn là nơi sinh sống của một gia đình tuyệt hậu, khi hai vợ chồng già mất, ngôi nhà liền bỏ trống, ở cách thôn quá xa cho nên ai ý chiếm đoạt. Dù cũng chỉ là một ngôi nhà trống, vì thế trưởng thôn nhiều lời liền gật đầu đồng ý.

"Ai! Hai chị em nhà cũng quá đáng thương!"

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Trong thôn hề giữ bí mật, những việc Vương gia gây đều xem trong mắt, nhưng dù bọn họ hành hạ cũng là con cháu của bọn họ, đều chỉ là ngoài lập trường để can thiệp. Sự việc tuy là Đại Ni Nhi cầm d.a.o hù dọa một nhà Vương gia , nhưng cũng là do Đại Xuyên suýt chút nữa hại chếc, một đứa trẻ thành thật, chất phát, ngoan ngoãn cũng bức đến bước đường cùng buộc phản kháng, còn bởi vì hành động quá đáng vô lương tâm của mấy nhà họ Vương ?

Không thể , tính cách nhút nhát của nguyên chủ thật sự khắc sâu lòng , lúc bùng nổ đến mức mang d.a.o c.h.é.m cả nhà, chẳng những cảm thấy việc cô là sai, trái chỉ cảm thấy là Lí gia bức cô đến đường cùng.

Cũng may là Văn Khanh d.a.o sắc chặt đay rối, căn bản cho một nhà Lý thị cơ hội lên tiếng, nếu để bọn họ quỷ sói gào một phen, chừng bắt đầu "đồng tình kẻ yếu", cảm thấy cô quá ác độc.

Văn Khanh cự tuyệt ý mời cô ở ăn cơm của dì Quế Hoa, một tay kéo túi lương thực nặng nề, một tay nắm tay Đại Xuyên, về phía nhà mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-122.html.]

"Chhij, chỉ hai chúng sống cùng ?" Vương Đại Xuyên trầm mặc nửa ngày, đột nhiên thốt một câu. Văn Khanh nghiêng đầu , Đại Xuyên là cháu trai, khi Vương Đại Hổ, Vương Nhị Hổ, Vương Tam Hổ sinh , Lý thị cũng thương yêu một thời gian, cho nên thiếu thốn từ nhỏ đến lớn giống như nguyên chủ, còn cao hơn cô nửa cái đầu, nhưng suy cho cùng vẫn xanh xao vàng vọt.

"Đại Xuyên, em luyến tiếc những ?"

"Không, đó nhà của em! Chị ở em liền ở đó, em chỉ một là chị thôi!" Hắn sớm rõ, những trong ngôi nhà nào xem chị em bọn họ là con mà đối đãi.

Văn Khanh , sờ sờ đầu nhỏ của Đại Xuyên, đó móc trong túi một viên kẹo đưa cho : "Ăn , chị sẽ cho em một cuộc sống thật !"

Ánh mắt Vương Đại Xuyên sáng lên, đây là kẹo, thấy mấy Đại Hổ ăn qua, nhưng chính nay từng nếm thử: "Chị, cái ?"

"Lúc chị phòng bà nội lấy túi lương thực trộm thêm vài. Em với khác, nếu họ sẽ chị là ăn trộm!"

Vương Đại Xuyên ngừng gật đầu: "Em , em nhất định sẽ với khác, chị cũng ăn ạ, hai chúng mỗi một nửa."

"Được!"

Văn Khanh dẫn Vương Đại Xuyên nhà mới. Nhà gỗ hai gian phòng nhỏ, bởi vì lâu ở nên tản mùi ẩm mốc, bên trong còn trống rỗng, chẳng vật dụng gia đình nào cả. Cũng may là còn một chiếc giường đất, cửa sổ vẫn thể dùng. Văn Khanh mở bộ cửa sổ để thoáng gió, hôm nay cứ tạm thời ở một đêm, ngày mai đặt mua các dụng cụ .

Ở bên cạnh hai gian phòng là một túp lều nhỏ, ban đầu nơi là phòng bếp dùng để nấu cơm. Văn Khanh để xem nồi và bếp còn thể dùng , phát hiện bên trong sạch sẽ, còn nồi niêu, bát chén, gáo, chậu đầy đủ, cô ngẩn , lập tức nghĩ đến những thứ hẳn là do "Xú lão cửu" để .

Trong nguyên tác, khi "Vương Văn Khanh" xảy xung đột với nhà, cô cũng ở gian phòng . Cách đây chừng 20m là chuồng bò trong thôn, những cải tạo lao động thì chuồng bò. Bởi vì mùi ở chuồng bò thơm tho cho lắm nên bọn họ tới bên nấu cơm, dù cũng ai ở. Thế nên bọn họ mới phát hiện nơi một đang sống, giúp đỡ "Vương Văn Khanh" nhiều. "Vương Văn Khanh" cũng là Văn Khanh, đoạn tuyệt quan hệ với nhà còn mang theo một túi đồ ăn. "Vương Văn Khanh" , chẳng mang theo thứ gì. Ngay từ đầu đều là những cho "Vương Văn Khanh" ăn nên cô mới chếc đói, vốn dĩ đồ ăn của bọn họ ít, chẳng thể ăn no, thế nhưng bọn họ vẫn bụng đưa cho nguyên chủ. Kết quả khi nguyên chủ bọn họ là "Xú lão cửu" thì lập tức tránh xa, bọn họ thể thương tâm cho ?

Loading...