Từ Cẩn Ngôn ừ một tiếng, hai cùng ôn tập. Văn Khanh thấy Đại Xuyên tìm bạn chơi cùng cũng vui vẻ , dọn dẹp xong thứ chuẩn nấu cơm.
Bởi vì thấy thái độ lạnh nhạt của Từ Cẩn Ngôn đối với Vương Thu Mai, Văn Khanh vô cùng vui sướng, vì thế cô chuẩn đồ ăn ngon mời . Thực đơn hôm nay là gà hầm nấm, một con gà hầm nửa nồi nước, để nắp nồi vài chiếc bánh bột ngô. Nếu mời Từ Cẩn Ngôn thì thể mời đám Từ Niệm Sinh.
Chờ đến lúc mấy Từ Kiến Quốc trở về, Văn Khanh mời bọn họ ăn cơm liền vội vàng từ chối. Đầu năm nay nhà ai cũng lương thực dư thừa, chị em Văn Khanh càng túng thiếu, bọn họ thể hổ ăn cơm chùa?
Văn Khanh : "Từ thúc dạy Đại Xuyên sách, Cẩn Ngôn còn giúp em học bổ túc, nếu ở thời bọn cháu còn đưa quà nhập học nữa là! Sao thể để vô duyên vô cớ thêm gánh nặng ? Cũng chỉ là một bữa cơm thôi mà, chịu thì bọn cháu thật sự mặt mũi phiền nữa ạ."
Cô như , Từ Kiến Quốc cũng cách nào từ chối, vì thế xuống. Văn Khanh sợ bọn họ dám ăn thịt nên tự múc cho mỗi một bát canh thịt, còn bánh bột ngô thì ăn tùy tiện. Hai cái đùi gà, Đại Xuyên cùng Từ Cẩn Ngôn mỗi một cái.
Từ Cẩn Ngôn nỡ ăn, gắp cho Từ Kiến Quốc, Từ Kiến Quốc đương nhiên chịu, mấy đưa đưa đẩy đẩy, cuối cùng vẫn là rơi trong bát của Từ Cẩn Ngôn. Vương Đại Xuyên cũng đưa đùi gà cho Văn Khanh, cô cắn một ngụm đặt bát .
Từ khi tới nơi , nhận hết sự xem thường, đám vốn đang đói khổ lạnh lẽo bởi vì một chén canh gà hầm nấm nóng hổi, trái tim thế nhưng dần dần ấm lên.
Tiết trời đang dần trở lạnh, Văn Khanh trong thành bán thịt một nữa, mua chút bông mang về để chuẩn quần áo mùa đông.
Đã cuối thu , cỏ khô núi đều cắt hết nên hai chị em Văn Khanh rảnh rỗi hơn nhiều. Không chỉ bọn họ, những nhà nông trong thôn cũng thế. Chỉ đám Từ Niệm Sinh, mùa đông cũng nghỉ, vẫn tiếp tục việc, rửa cỏ dọn phân...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-131.html.]
Trong thời gian , Vương Thu Mai tới tìm Từ Cẩn Ngôn thêm vài nữa, trùng hợp đều Văn Khanh bắt gặp. Mỗi thấy Từ Cẩn Ngôn đổi sắc mặt từ chối Vương Thu Mai, Văn Khanh liền cao hứng, một khi cô cao hứng thì cho Từ Cẩn Ngôn thêm đồ ăn. Vài như thế, Từ Cẩn Ngôn cũng mơ hồ đoán , hình như Đại Ni Nhi chán ghét Vương Chiêu Đệ ?
Một bên là chị gái hàng xóm thường xuyên cho nhà bọn họ đồ ăn ngon, một bên là bệnh tâm thần lúc nào cũng bố thí đồ ăn cho , tất nhiên ai cũng hiểu Từ Cẩn Ngôn sẽ nghiêng về bên nào hơn. Tuy rằng cho cùng đều là tiếp thu ý của khác, nhưng Văn Khanh luôn lấy chuyện Từ Niệm Sinh dạy Đại Xuyên sách cớ, coi như là công ăn lương. Còn Vương Chiêu Đệ lúc nào cũng cái vẻ đồng tình thương hại, giống như bọn họ nếu cô thì sẽ sống nổi , nghĩ bản là Bồ Tát sống bằng, điều khiến Từ Cẩn Ngôn cảm thấy phiền.
Nếu Đại Ni Nhi cũng chán ghét Vương Chiêu Đệ, lúc, về sẽ gần cô nữa, thể chọc , chẳng lẽ trốn nổi !
Vì thế, Từ Cẩn Ngôn thấy Vương Chiêu Đệ ở đằng xa liền chạy mất hút. Vương Chiêu Đệ tất nhiên dám quá gần với mặt , cô lôi kéo quen . Từ Cẩn Ngôn nếu việc gì sẽ ở lì trong nhà. Cũng thể trực tiếp tìm tới cửa, vì Vương Chiêu Đệ nghĩ ngay đến hai chị em Văn Khanh.
Cô cầm theo hai củ khoai lang đỏ tới tìm Văn Khanh. Lại ngờ cửa liền thấy Từ Cẩn Ngôn và Vương Đại Xuyên đang giường đất học bài.
Vương Chiêu Đệ mắt trừng lớn: "Cậu, tới đây?"
Từ Cẩn Ngôn lạnh mặt, nữ nhân đúng là âm hồn tiêu tán. Chẳng qua cũng gì, chủ yếu là sợ Vương Chiêu Đệ sẽ chuyện ở nhà Đại Xuyên ngoài. Hắn chút hối hận, thật sự nên tham luyến sự ấm áp giường đất mà đồng ý ở học bài, lỡ như Vương Chiêu Đệ ngoài, hai chị em Đại Xuyên bây giờ?
Văn Khanh bận việc trong nhà bếp, giọng Vương Thu Mai lập tức chạy : "Vương Chiêu Đệ, cô tới tìm ?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"A? đúng, tới tìm cô."Vương Chiêu Đệ vội gật đầu ngừng, vốn định đến xem thể tìm cơ hội tới chuồng bò , ngờ gặp Từ Cẩn Ngôn ở nhà Đại Ni. Xem Đại Ni và Từ gia quan hệ sâu hơn cô tưởng.