Vương Chiêu Đệ theo Văn Khanh bước  phòng bếp,  cô đang  bánh bắp bột ngô, vô cùng tự nhiên   nhà bếp lấy ghế đẩu  xuống: "Đại Ni,  tới gửi cho cô chút đồ ăn. Hai chị em cô dọn  ngoài sống một , lương thực chắc là  đủ ăn nên  mang tới hai củ khoai lang đỏ nè."
Ha hả, hai củ khoai lang đỏ? Rất hào phóng.
Văn Khanh tùy ý gật gật đầu:"Cô để ở  là  ." Trong cốt truyện, lương thực trồng trong  gian của Vương Chiêu Đệ ngon hơn đồ bên ngoài  nhiều, cô cũng  nếm thử rốt cuộc ngon tới .
Vương Chiêu Đệ   lập tức sửng sốt,  gì đó sai sai, Vương Đại Ni  thấy cô đưa đồ ăn tới,   nên kích động mang ơn đội nghĩa ? Nghĩ cũng  hai chị em nhà họ lẻ loi hiu quạnh,   thể ăn no mặc ấm? Có  đưa đồ ăn còn  vui sướng đến điên ?
Mọi việc vượt ngoài tầm kiểm soát, Vương Chiêu Đệ  chút hậm hực đặt khoai lang đỏ lên  bàn, do dự một chút, hạ giọng  với Văn Khanh: "Đại Ni Nhi,  cô  để mấy xú lão cửu đó đến nhà cô? Chẳng may   khác , cô và Đại Xuyên sẽ trở thành phần tử  đó!"
Văn Khanh ngừng động tác,  như    cô : "Vương Chiêu Đệ,  cho ai tới nhà là chuyện của ,  liên quàn gì đến cô ?"
Vương Chiêu Đệ sắc mặt cứng đờ, mất tự nhiên : " cũng chỉ là   cho cô. Cô   những   gần xú lão cửu đều  mang  ngoài phê bình công khai ?"
Văn Khanh coi như hiểu, việc nguyên chủ né tránh Từ gia hết tám phần là do Vương Chiêu Đệ gây . Nếu  một tiểu cô nương ở xa thôn như Văn Khanh,  gì  ai  rãnh rỗi   việc gì  tới tán chuyện với cô? Văn Khanh  nhạo một tiếng: "Vương Chiêu Đệ, nếu cô dám   ngoài  bậy,  tin   chuyện cô là yêu quái  bên ngoài ?"
Cô đè thấp giọng tiến đến gần Vương Chiêu Đệ: " thấy rõ, cô lấy đồ ăn  từ trong hư , cũng  thể cất đồ ăn  trong hư . Nếu   chuyện   ngoài, cô chắc chắn sẽ  coi là yêu quái     thiêu chếc!"
Vương Chiêu Đệ sợ tới mức ngay lập tức  đổi sắc mặt, nhảy dựng lên che miệng Văn Khanh : "Cô, cô  bậy!"
Văn Khanh nghiêng  né tránh,  tay Vương Chiêu Đệ còn dính bùn đất từ mấy củ khoai lang, chẳng lẽ cô   để ý ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-132.html.]
Văn Khanh khoanh tay  ngực, lạnh lùng mở miệng: "Có   bậy   trong lòng cô tự hiểu.   thiết với mấy  đó,  ngoài cũng chỉ cho rằng  còn nhỏ  hiểu chuyện, nhưng cô   giống , nếu như   khác ... Hừ! Cô  nhất đừng xuất hiện  mặt  nữa,    thấy cô  lẽ sẽ quên mất chuyện .  nếu cô cứ lắc lư  mặt ,  đây cũng hết cách..."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Cô đừng  nữa,  ,  .  sẽ  bao giờ xuất hiện  mặt cô nữa!"Vương Chiêu Đệ sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, hoảng loạn chạy  ngoài.
Vương Đại Ni thật là đáng sợ! Bảo  dám cầm d.a.o dọa giếc cha , tâm địa quá đen tối ác độc!
Văn Khanh bĩu môi, với sức chiến đấu  của cô , cô cũng lười  tay nghiền áp! Nếu   trọng sinh, Vương Chiêu Đệ ích kỷ ngu xuẩn    thể lên  nữ chính? Viết   loại nữ chính , tam quan của tác giả cũng   dạng  .
Cô rửa sạch sẽ hai củ khoai lang đỏ,  đó xắt mỏng thành từng miếng, bưng lên nhà chính đưa cho Đại Xuyên và Từ Cẩn Ngôn ăn. Từ Cẩn Ngôn vẫn còn nghĩ đến chuyện Vương Chiêu Đệ nên  chút thất thần, Văn Khanh  : "Đừng lo lắng,  đuổi cô   . Cô  sẽ   bậy  bên ngoài , về  cũng  dám đến đây nữa."
"Ừ." Từ Cẩn Ngôn lên tiếng, vẻ mặt vẫn nặng nề y như cũ. Văn Khanh cũng  khuyên răn nữa, chờ đến lúc Vương Chiêu Đệ  tiếp tục tìm tới cửa, tự  sẽ suy nghĩ cẩn thận.
Quả nhiên, liên tiếp nửa tháng cũng  thấy Vương Chiêu Đệ tới  phiền, Từ Cẩn Ngôn rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một , kỳ thật    sợ Vương Chiêu Đệ  phiền, mà là sợ đem  phiền phức cho chị em Đại Xuyên.
Không  ruồi bọ phiền toái, những ngày ở Bắc Sơn trở nên yên bình hẳn. Văn Khanh và Đại Xuyên ở  núi đào bẫy rập còn bắt  một con lợn rừng,   là lợn rừng thật,   Văn Khanh mua  Taobao.
Hai chị em lén lút giếc thịt, cũng  nộp lên . Vương Đại Xuyên   Văn Khanh tẩy não thành công, tư tưởng giác ngộ cái gì đều ném sang một bên, chính  ăn  đủ no,  còn nghĩ tới  khác  gì?
Vì Từ Cẩn Ngôn, Từ Niệm Sinh giúp bọn họ nâng heo về, Văn Khanh lấy cớ  chia cho  của Từ gia một nửa,  đều  . Con heo   hơn 200 cân, đủ cho bọn họ ăn qua mùa đông lạnh quá .