"Sao chú còn chiếc xe hư ? Ở xa cũng tiếng cọt kẹt của nó."
So với qua khứ, bây giờ Từ Cẩn Ngôn cởi mở hơn nhiều, thoát khỏi bóng ma của năm đó, cũng còn con trai của chú . Chủ yếu do cảm thấy Từ Niệm Sinh lớn tuổi mà đối tượng, tám phần là vì khác thấy một đứa con riêng là cho nên mới ai thèm giới thiệu.
Vương Đại xuyên bên cạnh trầm mặc hơn hồi bé một chút, khuôn mặt năm phần tương tự Văn Khanh, góc cạnh rõ ràng, lăn lộn trong quân đội nhiều năm như mà phơi đen, bộ dáng thanh tú tuấn lãng nên các thiếu nữ yêu thích.
Từ Niệm Sinh thấy khuôn mặt , nhớ tới tiểu nha đầu năm đó gả cho . Rõ ràng gả cho , đó chạy mất dạng.
Vương Đại Xuyên gọi một tiếng chú Từ, Từ Niệm Sinh mới hồn, : "Đại Xuyên, trong đơn vị bận ?"
"Mới kết thúc diễn tập, kế tiếp việc gì."
Một đám , về nhà.
Sau khi Từ Kiến Quốc phục chức thì phân cho căn nhà , Từ Niệm Sinh kết hôn nên cũng ở đây, lúc Từ Cẩn Ngôn cùng Vương Đại Xuyên nghỉ phép cũng chạy về đây, dù nhà bọn họ cũng chỉ mấy , thêm thêm náo nhiệt.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Hôm nay bên quân đội nghỉ nửa ngày nên mới trở về đông đủ thế , bình thường trong nhà chỉ hai cha con Từ Kiến Quốc và Từ Niệm Sinh. Hạ Cung cũng thường xuyên ghé qua, bạn bè đồng trang lứa của bọn họ đa đều qua đời hết, chỉ còn hai bệnh họa khỏe mạnh trở về.
Từ Niệm Sinh về đến nhà, nấu một bàn đồ ăn, đãi hai bọn họ một bữa thịnh soạn. Mới cơm xong, Hạ Cung liền cầm một bình rượu qua: "Ơ, hôm nay đông đủ quá ?"
Từ Kiến Quốc ha hả : "Định kêu Cẩn Ngôn gọi ông qua đây, ai ngờ ông ngửi thấy mùi mò đến ."
Hai nhà cách gần nên thường xuyên la cà là chuyện bình thường.
Đều là quen, cần chào hỏi gì, khi rửa sạch tay liền cùng xuống ăn. Hạ Cung gắp một miếng thịt cá, nếm nếm, khỏi cảm thán: "Mọi xem, hiện tại cuộc sống hơn nhiều , hề thiếu thịt ăn, nhưng cứ nhớ mùi cơm ngày xưa nhỉ?"
"Làm ? Ông nghiện ăn rau dại bã cám ?" Từ Kiến Quốc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-136.html.]
"Sao thể, ý là bữa cơm tất niên năm đó, nha đầu Đại Ny , thịt kho tàu, khoai tây hầm xương sườn, còn sủi cảo tự tay chúng gói nữa, vẫn luôn cảm thấy đó là bữa cơm ngon nhất trong đời." Hạ Cung nếm thử, vẻ mặt hoài niệm .
Ông như cũng thấy đồng cảm: "Tay nghề của của nha đầu Đại Ny quả thật tồi." Nói xong, Từ Kiến Quốc than một tiếng: "Cũng nha đầu đó chạy , nhiều năm như cũng tin tức gì."
Trong chốc lát, khí trong phòng ăn yên tĩnh , đặc biệt là Vương Đại Xuyên, cúi đầu, tinh thần cực kì sa sút. Lúc chị gái rời để cho ít tiền bạc nên mấy năm nay chịu khó khăn gì. Người Từ gia chiếu cố , chỉ là những thứ thể sánh với chị gái chứ? Hắn vô cùng nhớ Văn Khanh, mỗi năm đều trở về Vương gia thôn một chuyến, chỉ sợ chị đột nhiên trở về tìm .
Bởi vì, chị từng nhất định sẽ trở về.
Không khí chút nặng nề, Từ Niệm Sinh thấy cảm xúc của Vương Đại Xuyên , vội vàng chuyển đề tài: "Ngày mai con công tác ở Thượng Hải, thích thứ gì ? Thượng Hải bên đó phồn hoa hơn ở đây nhiều, những thứ ho cũng nhiều."
"Chú Thượng Hải gì ?"
Từ Cẩn Ngôn cũng chuyện khơi gợi nỗi buồn của em , bởi thuận theo chú ruột dời qua chủ đề khác.
"Có một nữ tài phiệt ở nước Mỹ tới Trung Hoa đầu tư, đây là nhóm đầu tư hải ngoại đầu tiên khi mở cửa, bên tương đối coi trọng, giao cho chú phụ trách buổi tiếp đãi ." Từ Niệm Sinh sơ qua công việc .
Hạ Cung cảm thấy hứng thú, hỏi: "Chính là nữ tỉ phú Hoa kiều? Dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng ở nước Mỹ, gọi là nữ vương tài chính ở phố Wall ?"
"Dạ, chính là cô ." Từ Niệm Sinh gật đầu.
"Vậy nhất định chiêu đãi thật , tranh thủ giữ !" Hạ Cung ngạc nhiên , tuy ông như nhưng sự nghiệp ở nước Mỹ của đồ sộ như thế, thể ở chứ?
"Đất nước của chúng hiện tại thiếu những tiền tình cảm, đầu tiên phong, ngày Hoa Kiều trở về nhất định sẽ càng nhiều." Từ Kiến Quốc .
Về chuyện của nữ tỉ phú truyền kỳ , bên tìm hiểu, mấy ở đây cũng một chút. Bởi khi đề tài bắt đầu, thảo luận sôi nổi, xua bầu khí nặng nề hồi nãy.