Hiện tại, nếu bối cảnh của cô, cũng nguồn gốc Trung Hoa của cô, chỉ vị hôn phu, em trai ruột thịt, việc khiến khác yên tâm ít.
Buổi tiệc đón gió, việc tiếp đãi Văn Khanh rơi tay Từ Niệm Sinh.
Từ Niệm Sinh từ khi thấy Văn Khanh liền bắt đầu thất thần, trong lòng thiên đầu vạn tự (*), dường như nhiều điều , nhưng khi ở cùng một chỗ với cô, phát hiện một câu cũng .
(*) Thiên đầu vạn tự (千头万绪): phức tạp, hỗn loạn.
Cuối cùng tẻ ngắt hỏi một câu: "Cháu khỏe ?"
Văn Khanh nhịn bật : "Nhiều năm gặp chú vẫn như cũ ? Một chút cũng đổi." Không chỉ bên ngoài, còn cả tính cách ngây thơ .
Nụ của cô phá tan cảm giác xa lạ lúc nãy, giống như trở về những ngày sống chung với , Từ Niệm Sinh lập tức trầm tĩnh , cũng : "Cháu mà biệt tăm, rằng chạy tới nước Mỹ. Chắc cháu Đại Xuyên lúc sốt ruột như thế nào ."
"Cháu chào chú mà nhỉ?" Đã với bọn họ ngoài một chuyến, tuy rằng điểm đến chút xa, thời gian dài: "Lại , cũng chỉ Đại Xuyên lo lắng ? Chú lo lắng?"
Văn Khanh đỏ hai bên tai, mới từ từ mở miệng: "Niệm Sinh, cháu trở về, chúng bớt chút thời gian lãnh giấy kết hôn ."
Ngày Văn Khanh về nước, Vương Đại Xuyên lập tức nhận tin. Hắn chỉ hận lúc thể bay đến Thượng Hải, nhưng Từ Cẩn Ngôn ngăn cản.
"Chị của khi nào sẽ trở , nếu bây giờ Thượng Hải, chị đang đường tới đây, hai bỏ lỡ ? Dù gì chị cũng sẽ tới Bắc Kinh, cứ an tâm chờ ở đây ."
Vương Đại Xuyên kích động khó thể kiềm chế, nhưng hiểu Từ Cẩn Ngôn lý, bởi đành kiên nhẫn chờ đợi. Hắn yên, chịu sự dày vò gần một tuần mới chờ chuyến bay của Văn Khanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-138.html.]
Đến khi thấy cô bước xuống từ máy bay, Vương Đại Xuyên ngay lập tức nhịn , nước mắt rơi xuống như mưa, như một đứa trẻ. Nhào đến ôm lấy Văn Khanh: "Chị, cuối cùng chị cũng trở về! Em cứ nghĩ chị cần em nữa..."
Văn Khanh cực kì áy náy, cô vẫn luôn Đại Xuyên bám , nhưng vẫn nhẫn tâm để trong nước, bởi vì trong tình huống lúc , cô cách nào mang theo cùng.
"Đại Xuyên, chị về đây, sẽ bỏ em nữa..."
Hai chị em ôm nức nở, tình cảnh gặp bao ngày xa cách khiến ở đây khỏi cay mũi, thậm chí còn đỏ cả vành mắt.
Chờ Văn Khanh trấn an xong Vương Đại Xuyên, đoàn tiếp đón ngỏ lời, chị em bọn họ lâu ngày gặp, tiên cứ để họ ở cùng , chuyện công tác hôm nay vội. Văn Khanh đương nhiên vui vẻ đồng ý.
Bởi , Văn Khanh theo Vương Đại Xuyên và Từ Cẩn Ngôn, cùng trở về Từ gia. Từ Niệm Sinh bởi vì công việc thể bỏ, chỉ thể chờ tan tầm mới về .
Một đám từng cùng ăn cơm tất niên ở Vương gia thôn nữa đoàn tụ, một cũng thiếu, vô cùng vui vẻ, ăn cơm Văn Khanh kể cuộc sống cô trải qua mấy năm nay, thỉnh thoảng tiếng kinh ngạc thốt lên. Một bữa cơm hết sức náo nhiệt.
Trong lúc đó nhắc tới hôn ước của Văn Khanh cùng Từ Niệm Sinh, chuyện khiến vô cùng kinh ngạc.
"Ha ha, tiểu tử kìm nén chếc , âm thầm đính hôn với Văn Khanh, khi đó con bé chỉ mới mười ba tuổi, lừa tròng!" Hạ Cung ha ha, bởi vì Văn Khanh chính thức sửa tên thành Vương Văn Khanh, nên ông thuận theo sửa cách gọi, tuy rằng gọi Đại Ny cho mật, nhưng đúng là hợp với phân hiện giờ của Văn Khanh.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Có điều ông oan uổng Từ Niệm Sinh , gạt chỗ nào? Rõ ràng là cho tròng! Chẳng qua những lời , chỉ Văn Khanh . Trong mắt khác là ngầm chấp nhận ?
Từ Kiến Quốc cũng cao hứng, lúc loạn lạc, vợ chồng con trai cả bức bách đến chếc, chỉ còn một đứa con duy nhất là Cẩn Ngôn, bạn già của ông cũng chịu nổi đả kích mà theo. Niệm Sinh tuy rằng sống nhưng mười năm chậm trễ hôn sự, hiện tại đều ba mươi bảy, mà đối tượng. Thật ông thỉnh thoảng cũng thúc giục, nhưng đều đánh trống lảng, thì là đang chờ .
Đứa nhỏ Văn Khanh cũng , nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, bây giờ đạt thành tựu lớn như , trái ông lo con trai xứng với .