Bình thường các nữ sinh sẽ về các minh tinh, chuyện yêu đương, , mua sắm quần áo, nhưng riêng cô thì hứng thú, cảm tưởng ngoại trừ các tư liệu tài chính đầy sự khô khan , cô hề hứng thú với bất cứ thứ gì cả - Văn Khanh sự tự chủ cao khiến bản giống một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi.
Mỗi ngày cô càng tiến bộ hơn khiến Quý thúc hài lòng.
Ngay từ đầu Diệp Thiên cho rằng cô cứu vì mục đích, cô mang về cho đến bây giờ hề bất kì sự giao lưu nào giữa hai , xem việc cũng mà cũng . Diệp Thiên cô thèm để ý tới , nhưng càng như càng để ý cô.
" Tiểu thư, đến ."
Lúc Diệp Thiên mới phát hiện bản chằm chằm Văn Khanh từ nãy cho đến giờ, lúc cô mở mắt liền thu hồi ánh mắt. Văn Khanh Mạc Dao đang chờ ở đầu ngõ cách đó xa, liền dặn với tài xế:
" Di chuyển xe xa một chút, đừng để Mạc Dao thấy."
Sau đó đầu với Diệp Thiên:
" Cậu tiên chờ ở đây, mặc kệ bên phát sinh chuyện gì cũng hành động thiếu suy nghĩ, thấy tín hiệu mới ."
Diệp Thiên nhăn mày trả lời:
" Nếu nguy hiểm thì ?"
" Không chuyện gì , tự ứng phó ."
Cô như , cần nhiều lời gì nữa. Chờ xe di chuyển tránh khỏi chỗ Mạc Dao đang , Văn Khanh mới xuống xe, cầm theo bao, cao hứng chạy về phía Mạc Dao:
" Mạc Dao, tớ tới nè. Xảy chuyện gì thế? Gấp lắm ư? Một vạn đủ ?"
Văn Khanh lấy tiền từ trong bao .
Mạc Dao chuyện , trong nháy mắt cô với Qúy Văn Khanh cùng cô chạy nhanh thoát khỏi đây, nhưng nếu như Từ Cường vẫn sẽ tiếp tục dây dưa nên cô nhịn xuống. Cô Qúy Văn Khanh, Từ Cường bắt cô dễ như trở bàn tay. Cho nên cô gì cả, Văn Khanh đưa tiền cô cũng nhận, trơ mắt Từ Cường bịt miệng Văn Khanh từ phía lôi ngõ nhỏ.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Văn Khanh thình lình bắt, hoảng sợ giãy giụa, đôi mắt trừng lớn Mạc Dao:
" Ngô...ngô, thả , Mạc Dao cứu tớ với."
Hồng Mao một bên nhặt hết tiền đất cho túi, một bên kéo Mạc Dao trong ngõ. Bên trong ngỏ nhỏ, Từ Cường và Hồng Mao mỗi một bên giữ chặt hai tay của Văn Khanh, cho cô cử động.
Mạc Dao gấp chờ nổi hỏi Từ Cường:
" kêu cô đến, hiện tại thể chứ?".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-15.html.]
Văn Khanh , tự nhiên hiểu, con ngươi xinh dám tin liền trừng lớn:
" Cậu cố ý gạt đến đây?"
Mạc Dao mặt chỗ khác dám cô. phản ứng của cô chứng minh hết thảy chuyện
Hồng Mao đắc ý :
"Không sai, vốn dĩ bọn tao bắt là cô , nhưng cô sẽ lừa gạt để cô đến đây thế chỗ, lão đại đồng ý. mà bọn tao lời to , cô hơn cô nhiều."
Văn Khanh nghiêng mặt né tránh khỏi bàn tay của , phẫn nộ chất vấn Mạc Dao:
" Cậu cố ý?"
" Cậu rõ là nơi nguy hiểm nhưng vẫn lừa gạt tớ đến? Vì cái gì? Vì cái gì mà hãm hại tớ? Tớ từ đến giờ hề hại , ngược vẫn luôn giúp đỡ , khi cần tiền, tớ lập tức đưa đến..."
Cô dứt lời, Mạc Dao liền nổi nóng:
" Cô đừng giả mù sa mưa mặt ! cần cô giúp."
Cô lạnh:
" Nếu vì hình tượng thiện lương cao quý của bản , cô sẽ giúp ? càng khổ sở khó khăn thì cô sẽ càng vui sướng chứ gì? Tùy tiện giúp đỡ một chút để khiến thanh danh của cô trở nên , việc như thế cô sẽ ?"
Gương mặt Văn Khanh liền cứng đờ một chút, phảng phất thể tin chuyện , dám tin tưởng :
" Bởi vì suy nghĩ buồn của cô mà đẩy nguy hiểm? Giao cho đám cặn bã ?"
Hồng Mao vui:
" Cô ai là cặn bã?"
Văn Khanh để ý tới , cô thẳng mắt của Mạc Dao khiến cô chột , mặt qua chỗ khác, dám đối diện cùng cô, trong mắt Văn Khanh một mảnh hờ hững:
" Cho nên, cô rõ tình huống ở đây như thế nào, cô rõ bọn họ là loại gì, cô cũng rõ lừa đến đây sẽ kết cục gì, như thế nào đây, họ cưỡng bức, , mà là luân phiên cưỡng bức mới đúng, nhưng cô vẫn gọi điện thoại lừa gạt tới đây, chỉ vì, đối xử với cô khiến cô vui, đúng ?"
Mạc Dao cảm thấy chỗ nào đó đúng, trong lòng chút hoảng loạn. Mỗi một câu Văn Khanh đều đánh trúng tâm tư của cô, nhưng cô thừa nhận, cũng thể thừa nhận. Không đợi cô trả lời, Từ Cường lúc lên, chắn ở giữa hai , kiên nhẫn với Mạc Dao: