Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:50:14
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Yên Vân cũng thế, nếu một tiếng trống tinh thần hăng hái thêm cùng Lý Hạo Thiên xảy quan hệ thì sẽ còn đường sống để cô hối hận, nhưng bây giờ chậm chạp tiến tới một bước cuối cùng, khí lạnh lẽo cô dần dần thanh tỉnh - ý thức hiện tại bản đang cái gì.

Ngoại tình trong hôn nhân, còn là học sinh của , cô giáo nào như cô chứ? Cứ cho là sẽ chồng trách mắng nặng nề, căng thẳng nhất là ly hôn, nhưng cô thể như ?

Mộ Dung Yên Vân vội vàng mặc xong quần áo, đẩy Lý Hạo Thiên : "Thật xin thật xin , cô mới uống say, chúng phát sinh chuyện gì, em quên chuyện ......"

Lý Hạo Thiên trong thâm tâm kinh hách thật lớn, vội vàng mặc quần áo , nhanh chóng chạy tới bệnh viện.

Đậu má, tiểu , đây mới là đại sự!

mà ở bệnh viện theo dõi một tuần, tất cả các loại kiểm tra, bác sĩ thể khỏe mạnh, nơi đó cũng vấn đề gì. Còn cứng khả năng là do tâm lý, còn kiến nghị xem bác sĩ tâm lý.

Không ! Hù chếc , còn tưởng rằng hỏng chứ! Tâm lý vấn đề? Sao thể? Hắn nghĩ lẽ là do trong thời gian , quá nhiều mỹ nữ, tiểu vẫn luôn ở trong trạng thái phấn khởi nên chút mệt mỏi chăng?

Hẳn là qua một thời gian nữa sẽ lên thôi.

Văn Khanh nhanh liền tin Lý Hạo Thiên đến bệnh viện kiểm tra, khỏi bật , lúc mới chỉ là bắt đầu thôi, sẽ trở thành khách quen của bệnh viện.

"Em cái gì?" Đường Niệm hỏi.

"Không gì."

Đường Niệm bất mãn: "Em gạt , nửa tháng gặp em, vẫn luôn vội vàng đấu giá, những viên đá quý đó bán mỗi cái bán mấy tỉ, giúp em thành lập một quỹ từ thiện, cả đều gầy, em thế nhưng chịu khen thưởng một chút......"

Nghe , Văn Khanh : "Cảm ơn, lầm ."

Đường Niệm chẳng hề để ý xua xua tay: "Việc nhỏ, hai xa lạ gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-168.html.]

"Anh hỏi cái gì ?" Văn Khanh tủm tỉm : " giúp báo thù, Lý Hạo Thiên ngắn còn nhỏ, trực tiếp khiến cứng nổi."

Đường Niệm theo bản năng che phía , má ơi cứu mạng!

Văn Khanh dành chút thời gian dạo ở một phố đồ cổ, theo nguyên tác, nam chính dùng đôi mắt thấu thị mua mấy món bảo bối ở đây. Lý Hạo Thiên vốn phân biệt đồ cổ, nhưng bởi vì đôi mắt thấu thị nên thể thấy mấy mánh khóe giả đồ cổ, trong đó còn một chiếc thau đồng thời Tây Chu - một di vật văn hóa từng xuất hiện trong lịch sử khảo cổ, giá trị cực cao và cũng là thứ đồ đáng tiền nhất.

Ừ, đáng tiền, bán cho một nhà sưu tầm đồ cổ Pháp với giá tám trăm triệu.

Theo lẽ thường, để tô điểm cho nam chính, phần lớn tác giả sẽ cho nam chính chút xíu lòng yêu nước để chứng tỏ rằng chỉ mỗi tình cảm cá nhân, còn những tình cảm lớn hơn - ví dụ như là bác ái. áng văn theo con đường cũ, nam chính là một con vô cùng "thực tế", bao giờ quan tâm đến những thứ phù du như thanh danh, chỉ lợi ích cá nhân là hết, bởi ai đưa tiền cho thì sẽ bán cho đó chút do dự.

Thật là tươi mới thoát tục nha, còn theo kịch bản cũ, đúng là một dòng nước trong trong truyện ngựa đực. Văn Khanh xuyên qua nhiều thế giới nhưng đây mới là đầu tiên gặp kiểu nam chính như .

Vì để cắt đứt dòng tiền của Lưu Hạo Thiên, cũng như quốc bảo thất lạc nước ngoài, Văn Khanh tiên mua hết những thứ , lọc đồ giả quyên góp cho viện bảo tàng.

Ai, tính lòng yêu nước nhỏ.

"Mỹ nữ, thể mời cô ăn tối ?"

Văn Khanh bước từ trong nhà , một chiếc Porsche khoa trương đỗ xịch một cái mặt cô, đó một tên tiểu bạch kiểm cũng khoa trương kém bước từ xe xuống, trong miệng còn học đòi ngậm một nhành hoa hồng, bày bộ dáng tự cho là trai nhưng thực chất vô cùng ngu ngốc.

Văn Khanh lườm một cái: "Đường Niệm, thể chuyện đàng hoàng ?" Sau chạy trối chếc hồi , cô nửa tháng thấy , bây giờ chạm dây thần kinh nào nữa .

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Đường Tiểu Niệm rút hoa hồng , ngắt bớt phần cuống, chỉ giữ phần hoa, đó cài lên tai Văn Khanh thì thầm một câu thâm tình: "Nhân bỉ hoa kiều (*)."

(*) Ý còn đẽ, yêu kiều hơn hoa.

Văn Khanh: "..." Muốn đánh thì bây giờ?

Loading...