Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:50:20
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Mông Manh cổ linh tinh quái nhưng cũng chỉ là một cô bé mười bốn tuổi, vẫn sợ hãi. Khi cảnh sát hỏi đến, cô ngây thơ mờ mịt trả lời: "...... Anh hôn cháu, xoa n.g.ự.c cháu, còn chơi trò cắn đầu lưỡi với cháu, nếu cháu cắn thì sẽ cần bài tập......"

Đồ cầm thú! Cảnh sát xong cũng phế tên khốn , càng cần Mông Manh, bà hối hận chếc, hai vợ chồng bọn họ bận rộn kiếm tiền, chính là mong cho Mông Manh cuộc sống nhất, nhưng nghĩ tới sẽ xảy cớ sự ! Bà chỉ cho Mông Manh một cuộc sống giàu , thời gian chơi cùng cô bé, cũng thời gian dạy cô một ít kiến thức vỡ lòng. Nếu chuyện gì xảy với Mông Manh, đời bà cũng thể nào tha thứ cho bản !

Có ảnh chụp chứng cứ, lời Mông Manh chứng, thể định tội một - vì thế Lý Hạo Thiên mới phòng giam, đến nửa tháng đưa trở . Lần mười ngày là thể giải quyết, ba Mông Manh còn âm thầm bỏ thêm tiền túi, vốn dĩ chỉ phán hai ba năm, nhưng giờ chỉ sợ tám chín năm còn .

Văn Khanh dành chút thời gian để xem chuyện tiến triển, đó quan tâm nữa, giờ cô cực kì bận rộn với việc ở công ty. Tạm thời Lý Hạo Thiên thể ngoài tạo sóng gió, chờ khi , còn tiếp tục bậy .

Điểm trong nhiệm vụ thế giới chính là ở đây, chỉ chờ đến khi nhân vật chính chếc cô mới thể thu hồi bàn tay vàng, hơn nữa cô còn thể trực tiếp giếc nhân vật chính. Nếu với năng lực của Văn Khanh, mỗi khi đến một thế giới nào đó, điều đầu tiên là xử lý nhân vật chính, đó lấy bàn tay vàng, chuyện cũng cần phiền toái đến .

Sau khi công ty quỹ đạo, Văn Khanh cũng còn bận tâm gì nữa. Không việc gì thì sách, trồng hoa, thuận tiện đùa giỡn Đường Niệm, bất tri bất giác ngày dài tháng rộng liền trôi qua.

"Dm dm dm! Đồ đồng đội heo! Tức chếc mà! Trò chơi rác rưởi ! Phá hủy thanh xuân của ! Không chơi nữa!" Đường Tiểu Niệm chơi trò chơi thua, tức giận ném điện thoại . Hắn bực bội nửa ngày, thấy Khanh Khanh đến cả mí mắt cũng nhấc lên, vội vàng xán gần, cằm để ở vai cô: "Khanh Khanh, thua , em cũng quan tâm , em yêu nữa ?"

Văn Khanh cũng thèm , vươn một ngón tay đẩy đầu : "Từ tới nay từng yêu , phiền qua một bên chơi , cảm ơn."

Mặt mày Đường Niệm suy sụp, nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, nhanh sinh long hoạt hổ: "Khanh Khanh, chúng khi nào kết hôn ? Lần cha đấu giá một viên kim cương hai mươi cara ở Pháp. Nếu như em thích, trộm về, nhẫn cưới cho em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-171.html.]

Văn Khanh liếc một cái: "Nhẫn cầu hôn cũng trộm của ba , đây còn cần gì nữa?"

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Đường Niệm để bụng: "Cha chỉ một đứa con trai là , của ông còn là của ? Của chính là của em, cũng chỉ là đổi sở hữu thôi, gì khác biệt!"

Có một đứa con trai theo ngoài hố cha như , cha cũng thật là xui xẻo!

" bận rộn, rảnh kết hôn, nếu buồn chán thì chơi trò chơi ." Cuộc sống của Đường Niệm tẻ nhạt, Văn Khanh còn cảm thấy nhàm chán . mỗi ngày ăn uống chơi game, nếu thì bám dính lấy cô, dù cha tiền, cần gì tiền xài cũng hết.

Đường Niệm tình nguyện, chơi trò chơi thể vui nhưng vui bằng chơi với vợ yêu ? Hắn vợ yêu, chơi trò chơi.

Văn Khanh : "Đây là trò chơi mới công ty phát triển, thí nghiệm cũng khá thỏa , chờ tháng một năm bắt đầu hoạt động. sai đăng ký cho một tài khoản, để chơi ghiền." Trải qua năm sáu năm nghiên cứu, game online thực tế ảo cuối cùng cũng cũng cô mày mò . Cô tin tưởng ít thể cự tuyệt sức quyến rũ của game online thực tế ảo, đặc biệt là thanh niên nghiện game online như Đường Niệm, một khi trầm mê trong trò chơi, đoán là sẽ thời gian phiền cô.

Đường Niệm cảm thấy vô cùng cảm động: "Khanh Khanh em đối với thật !" Vừa chơi trò chơi thua, cho rằng Khanh Khanh thèm để ý , nghĩ tới cô vì mà chế tác hẳn một trò chơi cho chơi! Cha cũng quan tâm đến như !

Văn Khanh: "......" Cô chỉ tìm cho việc gì đó để , để đừng phiền cô, thành quan tâm ?

Loading...