Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:38:22
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

『 Bạn nhận "Ác mộng liên tục" của Tử Thần. 』

Ác mộng liên tục? Cái quỷ gì thế? Mạc Dao nghĩ nghĩ, lẽ đây là đồ vật khiến khác gặp ác mộng? Tốt , tuy rằng thể trực tiếp đối kháng với Văn Khanh nhưng khiến cô khó chịu là quá đủ.

Mạc Dao suy nghĩ nhiều, tiếp tục cướp lì xì. hôm nay lẽ vận may của cô lắm, từ đầu đến cuối chỉ cướp mỗi thứ , điều khiến Mạc Dao vô cùng tiếc nuối. Không cả, chắc chắn sẽ thành công.

Đợi nhóm yên tĩnh , Mạc Dao mới click túi đồ, nghiên cứu "Ác mộng liên tục" là thứ quỷ gì. thật kì lạ, túi trống rỗng một thứ gì cả!

Sao thế ? Cô rõ ràng cướp một cái mà! Cô hề nhớ nhầm, cũng thể gặp ảo giác . Mạc Dao cẩn thận nhớ , chắc chắn cướp "Ác mộng liên tục", nhưng trong túi trống trơn, là chiếc lì xì để đồ gì?

Mạc Dao nghĩ nghĩ, chắc chắn là nhận lì xì, tức hộc máu! Vất vả lắm mới cướp một cái, mà là bao rỗng!

Admin cố ý nhắm chứ? Ngay đó Mạc Dao lập tức phủ nhận ý nghĩ , bởi vì trong nhóm ai cũng nhận lì xì, hơn nữa lì xì chỉ chia cho mỗi cô , tất cả đều cướp, admin thể lì xì nào sẽ về tay ai?

Mạc Dao chỉ thể coi là ngoài ý , trong lòng tức chếc, cách nào. Trong nhóm yên tĩnh, Mạc Dao rời khỏi WeChat, ăn cơm hộp xong, xem Weibo một chút, hơn mười một giờ mới lên giường.

*****

Không gian đỏ như m.á.u rộng vô bờ bến, xung quanh bóng dáng ai, gió rít từng cơn lạnh buốt khiến Mạc Dao nổi hết cả da gà, cô ngừng về phía , mỗi bước chân như đạp lên miếng thịt mềm nhũn.

Thịt?

Mạc Dao ý nghĩ của doạ sợ, đó tự an ủi bản , thể chứ? Ngay đó, đồ vật màu m.á.u chân cô run rẩy kịch liệt. Mạc Dao rảnh để tự hỏi nữa, cô bắt đầu chạy như điên, càng chạy càng nhanh, cuối cùng bay lên, nháy mắt xuất hiện ở trường học.

Trong trường cũng là sắc m.á.u mênh mông, chỉ là Mạc Dao thấy gì đó đúng, cô lớp, trong phòng học nhiều , nhưng kỳ quái là Mạc Dao thấy rõ mặt bọn họ.

, trong phòng lập tức vang lên tiếng vang.

"Thật quá , ai như !"

"Chắc cũng gần năm trăm cân nhỉ? Khung cửa đều hỏng !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-18.html.]

"Mọi lưng cô kìa, ba cái đuôi! Cô nhất định là quái vật!"

"Xấu xí! Tránh xa một chút, đồ quái dị!"

.......

Bọn họ một hồi đột nhiên biến thành quái vật miệng đầy m.á.u đuổi theo cô . Mạc Dao kinh sợ, vội vàng chạy trốn, cô nên chạy , chỉ chạy... chạy... chạy...

một chiếc gương lớn, thấy bên trong là một mập mạp xí, lưng còn ba cái đuôi, sợ hãi kêu lên: "A!"

Mạc Dao bật dậy, thở hổn hển, đổ đầy mồ hôi, cô rảnh quan tâm đến mấy thứ khác, chạy vội tới gương, vẫn khuôn mặt xinh dáng yểu điệu , lập tức thở phào nhẹ nhõm.

"May quá, chỉ là một giấc mơ... "

Quá doạ !

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Đối với giấc mơ , Mạc Dao cũng suy nghĩ nhiều. Từ khi trở nên xinh , cô sợ đột nhiên sẽ trở bộ dạng , thể ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ cái đó, thế nên mới mơ thấy giấc mộng khủng khiếp như thế.

Tắt đèn tiếp tục ngủ, nhưng tiến giấc ngủ cô gặp ác mộng, đuổi giếc, nhạo, chỉ trỏ, thậm chí mơ thấy ba Từ Cường luân phiên cưỡng gian... Cả đêm cô đều ác mộng bừng tỉnh.

Cái cảm giác lạc trong cảnh ghê rợn khiến Mạc Dao dám ngủ tiếp, mở mắt trời cho đến sáng. Bây giờ cô hiểu, bao lì xì rỗng mà thật sự chính là ác mộng liên tục. hiểu vì tác động lên .

Mạc Dao mệt mỏi bước đến trường học. Do ngủ đủ giấc cộng thêm hoảng sợ quá độ khiến cô vô cùng uể oải. vì thói quen lúc nào cũng thích một nên một ai gần hỏi thăm cô thế nào, bệnh cả.

Trong giờ học, Mạc Dao thật sự quá mệt mỏi, nhịn bò lên bàn ngủ.

Giáo viên bảng giảng bài, học sinh ở nghiêm túc lắng . Đột nhiên, ở trong góc truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, kèm theo đó là tiếng chiếc bàn xê dịch và tiếng sách vở rơi xuống đất.

Toàn bộ lớp học đều về phía phát tiếng động. Mạc Dao dọa tỉnh, từ ghế giật nảy lên, bây giờ vẫn còn đang kinh hoàng thở hổn hển. Nhận thấy ánh mắt của xung quanh, cô đột nhiên nhớ đang ở trong lớp học. Ngẩng đầu thầy giáo bục giảng, khuôn mặt thầy xanh mét, trừng mắt cô, chỉ tay, quát lớn: "Ngủ trong giờ học còn tính, thế nhưng vi phạm nội quy ảnh hưởng đến các bạn trong lớp! Không học thì ngoài."

Loading...