Thẩm Hữu Đức là tên hiện tại của Văn Khanh, hệ thống tùy cơ lấy, tên tương đối bình dân cũng phù hợp để nàng bịa đặt phận.
"Lần may mà ngươi bằng chúng đều chếc ở trong tay những tên Di tộc đó." Một đám chân thành lời cảm tạ, bất kể ngay từ đầu thái độ bình tĩnh của Văn Khanh, đó lấy một địch mười, cũng bọn họ cảm kích trong lòng.
Lúc trở về, những liền tự giác lấy Văn Khanh cầm đầu, từ đến tâm phục tùng nàng. Quân đội chính là nơi cường giả vi tôn*, chỉ cần ngươi thể khiến bọn họ tin phục* thì chắc chắn sẽ ủng hộ.
* Cường giả vi tôn: kẻ mạnh vua.
* Tin phục: tin tưởng + khâm phục
Chuyện khiến Văn Khanh chút uy vọng ở trong đám tân binh, bởi vì thủ của nàng quả thật tệ nên đề bạt thành Bách Phu Trưởng, trong tay một trăm thuộc hạ.
Văn Khanh cố ý chọn một đám tân binh, còn nhiễm thói của những binh sĩ dày dạn. Sức chiến đấu yếu , thể chậm rãi huấn luyện, bọn họ chính là thành viên của tổ chức nàng, nhân phẩm nhất định vượt qua kiểm tra.
*
Ở bên trong Thẩm phủ, Lý thị một bên xem sổ sách trong phủ, một bên chăm sóc hai nhi tử song sinh chơi đùa ở giường đất. Hai tiểu tử vô cùng khỏe mạnh, đến ba tuổi cũng hề sinh bệnh, căn bản giống những hài tử khác. Điều khiến cho lão thái thái khen ngợi bà ngớt, rằng chăm hài tử.
Trên mặt Lý thị hiện lên ý nhàn nhạt, 3 trai 1 gái bà đời xem như viên mãn. Chẳng qua nghĩ đến nữ nhi ở phía nam xa xôi đang tĩnh dưỡng, ý mặt bà liền chậm rãi tiêu tan.
Lúc , rèm cửa xốc lên, đại nha mặt đầy vui mừng tiến báo tin vui: "Hầu phủ cho tới báo tin, buổi sáng hôm nay Đại tiểu thư sinh một tiểu thế tử, nặng bảy cân sáu lạng ( 3,8 cân Việt Nam) ."
Đại tiểu thư tất nhiên là Thẩm Văn Xu, ba năm nàng gả đến Thừa Uyên Hầu phủ, hai năm cũng động tĩnh, là Hầu gia đau lòng thể nàng nẩy nở, đành lòng để nàng chịu khổ nên đến bây giờ mới tin vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-188.html.]
Lý thị tinh thần tập trung, chỉ nhàn nhạt : " là việc , thưởng cho trong phủ một tháng tiền tiêu vặt để cùng chung vui. Phái cho lão gia cùng lão thái thái một tiếng."
Nha một tiếng ngoài, Lý thị thở dài một , với ma ma hồi môn: "Thẩm Văn Xu so Văn Khanh lớn hơn hai tuổi, nàng ba năm thành , hiện tại hài tử cũng , Khanh Khanh đáng thương của vẫn còn ở đó chịu khổ, việc hôn sự cũng tin tức. Đám dân đen bên ngoài còn Khanh Khanh của , thật tích đức..."
Ma ma khuyên nàng: "Cát nhân tự thiên tướng*. Nhị tiểu thư là phúc khí, thời gian vẫn còn dài mà phu nhân."
*Cát nhân tự thiên tướng: sẽ trời chiếu cố.
Lý thị thở dài: "Cũng Khanh Khanh thế nào , trong thư việc đều nhưng xem con bé, thể yên tâm chứ?"
"Nhị tiểu thư lo lắng ngài xe sẽ mệt nhọc, tổn hại đến sức khỏe."
"Từ đến nay cũng chỉ Khanh Khanh là tri kỷ với ."
mà, Lý thị cũng tiểu áo bông tri kỷ của bà, đang ở ngoài chiến trường ngàn dặm dũng giếc địch.
Thời gian ba năm, Văn Khanh từ một Bách Phu Trưởng nho nhỏ, từng bước từng bước một bò lên vị trí Thống Đốc quân, chỉ binh sĩ một lòng ủng hộ, ở chỗ thánh thượng cũng chút nổi danh. Lý Ngang cảm thấy uy hiếp, một mực nàng mắt, thế nhưng biện pháp ngăn chặn nàng. Ai bảo nàng một lúc bắt sống hoàng tử Di tộc, trong chốc lát bắt sống thủ lĩnh Di tộc mắt bao nhiêu , giành công lao của nàng. Có thể công lao bình định Di tộc đều thuộc về Văn Khanh, bằng thì thánh thượng cũng thể phá lệ phong một từng gặp mặt thành Thống Đốc.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Trước mắt thủ lĩnh Di tộc bắt, thánh thượng cực kỳ vui mừng, chuẩn một buổi tiệc tẩy trần long trọng để thể hiện sư uy vũ bất phàm của Đại Trần, Văn Khanh cũng tham gia. Chẳng qua đó trong quân doanh còn một yến tiệc ăn mừng ngay tại buổi tối hôm nay, Lý Ngang cố ý tổ chức để chúc mừng nàng.
rốt cuộc chỉ là tiệc ăn mừng là Hồng Môn Yến thì rõ.
Văn Khanh nghĩ đến doanh trại của tân binh, binh sĩ gặp đường đều dùng ánh mắt sùng bái cùng tôn kính nàng. Những sự tích truyền kỳ đó của Văn Khanh, trong quân doanh mỗi một binh sĩ đều nhiều thành thuộc, đơn thương độc mã xông doanh trại địch, bên trong như nơi ; bên trong vạn quân lấy thủ cấp tướng địch, nghìn ai ngăn nổi; chỉ dựa một cái tên quân địch tiếng sợ vỡ mật, đánh cho tơi bời hoa lá...... Mỗi một sự việc đều thể khiến cho kính ngưỡng vạn phần, bội phục đầu rạp xuống đất.