Văn Khanh ôn hòa : "Không cần cảm ơn, cần cù như chắc chắn sẽ gặt hái thành công."
Sau khi Hạ Tấn Sinh ký hợp đồng với Tinh Hoàng, nhanh mời tham gia một bộ phim. Mặc dù chỉ là vai phụ nhưng suất diễn nhiều vô cùng, lời thoại cũng xuất sắc, nếu mà diễn thì dễ thể một bước thành danh. Hạ Tấn Sinh cực kì quý trọng cơ hội , mỗi ngày đều gương luyện tập hơn nghìn , kịch bản còn ghi chú chằng chịt.
Người đàn ông nghiêm túc luôn khiến khác thưởng thức. Mặc kệ ở những phương diện khác như thế nào, chỉ riêng ở phương diện thôi khiến kính nể mười phần. Văn Khanh đặt đồ ăn lên bàn, mỉm tiếp đón : "Lại đây ăn cơm , buổi chiều đến trường ? Đừng để muộn."
Thanh âm mềm mềm mại mại giống như chủ nhân của nó . Hạ Tấn Sinh buông kịch bản xuống, cô mặc một bộ quần áo ở nhà, tay áo xắn lên lộ cánh tay trắng nõn như ngọc, tóc buộc cao, vài sợi rủ xuống bên tai qua chút lười biếng. Nhan sắc của cô, khi mới gặp liền cho kinh diễm thôi, một vẻ cực kì tính xâm lược, ở chung lâu cảm thấy cô kỳ thật giống như vẻ bề ngoài, nhưng hiểu càng ngày càng trầm mê dứt ... Bộ dáng rửa bát nấu canh , chỉ sợ đời phụ nữ nào thích hợp vợ hơn cô. Ánh mắt Hạ Tấn Sinh dần dần đổi.
Trên bàn cơm chỉ ba món đơn giản với một bát canh, tất cả đều vô cùng thanh đạm, điểm hai bọn họ giống . Hạ Tấn Sinh hiểu chút vui mừng, trong lòng bỗng chợt cảm thấy hạnh phúc. Thời gian ấm áp bình đạm như kỳ thật vẫn luôn là mong ước của .
Thật sự là cảm thấy may mắn khi gặp cô ở đường cô giúp đỡ. Văn Khanh là luôn âm thầm bên cổ vũ ở thời điểm mê mang bất lực nhất, nếu cô, chỉ sợ thoát khỏi quãng thời gian u tối đó nhanh như . Hơn nữa, dường như khi gặp cô thì vận khí của cũng lên. Không chỉ ký hợp đồng với Tinh Hoàng mà còn nhận một kịch bản . Hạ Tấn Sinh cảm thấy cô chắc chắn là nữ thần may mắn của .
Cô nam quả nữ ở chung một phòng, Văn Khanh âm thầm đốt lửa, hảo cảm của Hạ Tấn Sinh đối với cô tăng nhanh một cách chóng mặt. Tuy rằng vẫn luôn mập mờ rõ, nhưng đôi khi như cũng là . Cẩn thận suy đoán tâm tư của đối phương; vì một câu của mà trằn trọc khó ngủ;...... Có khi tự đa tình cho rằng cô cũng thích , loại tình cảm tuy chua xót nhưng khiến cho khó quên.
Quan hệ của hai đột phá một bước mới khi suất diễn của Hạ Tấn Sinh đóng máy, Văn Khanh cả bàn đồ ăn để ăn mừng với , vui sướng đến nỗi uống nhiều rượu, ngày hôm khi tỉnh ở giường, xảy chuyện gì thì đó.
Hạ Tấn Sinh bất an vui mừng, lắp bắp : "Xin, xin , sẽ phụ trách với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-204.html.]
Văn Khanh gì, im lặng mặc quần áo , da thịt trắng muốt ở trong mắt Hạ Tấn Sinh như thêm một tầng ánh sáng nhu hòa. Cô lặng im khiến càng thêm bất an:"Khanh Khanh, thực xin , ngày hôm qua uống say, thật sự hề cố ý......"
Lời khỏi miệng, Hạ Tấn Sinh mới ngốc đến độ nào, một câu tử tế cũng .
Văn Khanh bỏ một câu: "Đến phòng khách chuyện ."
Hạ Tấn Sinh vội vàng mặc quần áo theo cô ngoài phòng khách.
Văn Khanh ở sô pha, cúi đầu thấy rõ biểu tình. Không khí chút căng thẳng, Hạ Tấn Sinh theo bản năng bước nhẹ chân, quy củ xuống đối diện cô giống như học sinh tiểu học chuẩn giáo viên dạy dỗ.
Nửa ngày, Văn Khanh mới nở một mất tự nhiên: "Chúng đều là trưởng thành , chuyện ngày hôm qua coi như là ngoài ý ......"
"Không !" Cô còn xong, Hạ Tấn Sinh liền nhanh chóng cắt ngang, dậy mặt cô, quỳ một gối xuống đất thẳng mắt cô nghiêm túc :" sẽ phụ trách, thích em, cực kì thích. Bởi vì bây giờ hai bàn tay trắng thể hứa hẹn bất cứ điều gì, thế nên mới dũng khí thổ lộ với em. Dù chuyện ngày hôm qua chỉ là ngoài ý , nhưng thật sự thích em, em cho một cơ hội ?"
Lời chân thành khiến khỏi động lòng, Văn Khanh cảm động :"Thật lúc cũng thích , chỉ trai mà còn là mẫu thích, bằng cũng sẽ động lòng trắc ẩn mang về nhà. Trong thời gian ở chung sự nỗ lực của hấp dẫn. Việc ngày hôm qua kỳ thật chúng đều là ngoài ý , chẳng qua rượu chỉ là thứ khiến chúng thêm dũng khí thôi. ......"
Tuyết Lạc Vô Ngấn