Trời cũng tối, bốn phía một bóng , thư viện cũng sắp đóng cửa, còn cách nào, quyết định chạy về trong mưa. Mới che ba lô đỉnh đầu chuẩn chạy thì một chiếc ô che lên đầu .
"Cùng thôi."
Hắn đầu , trông thấy gương mặt của một cô gái phương Đông đang cầm ô mỉm . Cô xinh , làn da trắng nõn, gương mặt đầy quyến rũ, đôi môi đỏ mộng kiều diễm ướt át, chỉ cần liếc mắt một cái thể động lòng. Hắn ở giới giải trí nhiều năm như , thấy đủ loại mỹ nữ nhưng ai vẻ động lòng như cô.
Ở nơi đất khách quê thể thấy giống là một chuyện khiến khác vui mừng, huống chi đối phương lớn lên xinh như , nhưng Thẩm Nhược Sơ vẫn một chút đề phòng. Trên mặt bất động thanh sắc hỏi một câu:"Cô là Trung Quốc?"
Văn Khanh gật đầu một cái: " , cũng ?"
Hắn chút kinh ngạc cô một cái, thấy cô giống như đùa, liền hiểu , cô gái nhận là ai, căn bản đến , vì thế thả lỏng ôn hòa , một câu: " cũng ."
Hắn chọn trường học vì tránh truyền thông và các fans, chỉ yên tĩnh nghỉ ngơi một thời gian, nếu cô gái nhận , khó tránh khỏi sự lo lắng về việc bản bại lộ hành tung. Không quen thì càng .
Văn Khanh thấy mưa to liên tục dừng: "Mưa như thế đến bao giờ mới tạnh, ở chung cư đối diện trường học, tiện đường đưa ngoài đó để cho xe đón, đó về."
"Thật trùng hợp, cũng ở chung cư đối diện."
"Khéo thật, chúng cùng ."
Hắn tiếp nhận lòng của cô, hai xa lạ dùng chung một chiếc ô trong mưa. Không khí giữa hai chút hổ nên Thẩm Nhược Sơ chủ động tìm kiếm đề tài chuyện với .
"Cô cũng là học sinh của trường ?"
" , lên năm tư, vốn dĩ tháng 7 thể nghiệp, nhưng mà một chút chuyện chậm trễ, xin giáo sư cho hoãn việc học mấy ngày, nên mới kéo dài tới hiện tại."
"Học chuyên ngành tài chính ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-209.html.]
"Ủa? Sao ?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
" thấy cô cầm sách kinh tế."
......
Hai , lúc đến lầu của chung cư, Thẩm Nhược Sơ cho là hiểu tình hình của Văn Khanh...
Cô là cô nhi, cha mất, nghiệp cao trung thì đem theo di sản ba để qua Mỹ du học, học , hiện tại việc , thu nhập nhỏ, luôn xoay quanh trong giới tài chính, chú ý đến tin tức giới giải trí...
Văn Khanh , bản tật .
Không thể trách Thẩm Nhược Sơ cẩn thận như thế, của giới giải trí thì thể phòng khác, để ý một chút cũng thừa.
Sau khi tách , hai đều trở về nhà của . Văn Khanh trở về gọi video call ba tiểu bảo bảo của , Sơ Nhất mới hơn ba tuổi, chuyện lưu loát, Sơ Nhị thì thể lưu loát những câu ngắn còn những câu dài thì lắm. Sơ Tam mới ba tháng, như tiếng Hỏa chỉ ê ê a a, bốn con họ chuyện vui vẻ.
Bên , khi Thẩm Nhược Sơ trở về, nhận điện thoại của đại diện, hỏi khi nào trở về.
Sắc mặt của Thẩm Nhược Sơ trong nháy mắt chút âm u: "Không du học ở bên một năm ? Bây giờ còn tới một tháng."
"Đại ca , một năm thì thứ đều nguội lạnh, ai còn nhớ tới chứ? Cậu xem, trong giới giải trí ngày nào mà một đống tiểu thịt tươi xuất đạo. Fan hiện tại cũng thể so như , đều yêu thích dài lâu, xuất hiện một thời gian dài như thì bọn họ sẽ yêu thích khác quên ! Trong lúc đang nổi tiếng chạy du học, ?"
Thẩm Nhược Sơ xoa xoa ấn đường, mệt mỏi : "Lâm ca, vụ việc còn giải quyết nghĩ xem trở về như thế nào? Anh đang chuẩn đem bán cầu vinh ?"
Âm thanh Lâm Phong lập tức yếu : "Sao thể chứ, còn công ty chống đỡ ? Cậu chính là cái cây hái tiền của chúng , công ty sẽ bỏ mặc . Tốt gì cũng trở về , đó với cùng tìm biện pháp giải quyết."
"Lời chính tin ? Công ty can thiệp thì sớm can thiệp , bọn họ hận thể trực tiếp đóng gói đưa lên giường đó! Anh cần khuyên , nên cái gì trong lòng tự hiểu rõ, cùng lắm thì phong sát, lúc đó sẽ rời khỏi giới giải trí. Anh ở trong nước cẩn thận một chút, việc gì thì đừng gọi cho ."