Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:52:11
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hệ thống phân loại nam nhân thành sáu cấp bậc, F là cấp bậc thấp nhất cấp, còn A là cấp bậc cao nhất, nam nhân xếp thành cấp A tất nhiên là nam thần chất lượng nhất.

『 Phát hiện mục tiêu! Phát hiện mục tiêu! 』

Ánh mắt Tô Lạp sáng lên, tự chủ l.i.ế.m môi hỏi: "Ở ?"

Vừa dứt lời, mặt liền hiện lên một tấm bản đồ bộ, dùng đường đứt khúc màu đỏ hướng đến mục tiêu, Tô Lạp liền về phía mục tiêu theo chỉ dẫn của hệ thống.

Phương Tử Thanh một nữa nguyền rủa bạn gái cũ của Hứa Trản, thật là đầu óc vấn đề mới đồng ý với Hứa Trản nhảy giới giải trí , bây giờ thì , mỗi ngày đều một đống fans vây quanh, đuổi theo xin chụp ảnh ký tên, những ngày tháng nhàn nhã đây của một trở .

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Đã hai tiếng từ lúc khỏi phim trường, còn về nhà . Lúc khác gì đang diễn một phân cảnh trong bộ phim Trốn khỏi thành thị, là diễn viên chính, còn vai phụ là các phóng viên cùng một đám fans, hôm nay thể thành công đóng máy còn , mắt đang trốn ở trong nhà WC, dùng điện thoại gọi khác đến cứu.

Phương Tử Thanh vốn dĩ trốn đại diện, bởi mang theo bảo tiêu và trợ lý, một luôn. Hiện tại thể gọi điện thoại cho bọn họ đón .

Đường Việt hả hê : "Tử Thanh, trốn cũng nên một một rời khỏi chứ! Bây giờ thì , dồn ép tới mức trốn trong WC, như khi nào mới hả?"

Nếu mang theo liệu trốn ? Hắn bỏ tiền nuôi một đám phản hết, một ai lời ! Phương Tử Thanh kiên nhẫn một câu: "Nhanh lên!"

Đường Việt lời , liền đại thiếu gia thể chịu đựng nữa, sợ xúc động chuyện gì, vội : "Mười phút, lập tức liền đến!"

Phương Tử Thanh cúp máy, chằm chằm di động xem thời gian, nếu dám để chờ quá một giây, cuối tuần sẽ thông cáo bãi công!

Lúc cách vách truyền đến một tiếng dò hỏi: "Cái , nhầm nhầm ?"

Phương Tử Thanh lập tức hoảng sợ, chỉ vì giọng rõ ràng là của một nữ nhân.

Không khí im lặng vài giây, Phương Tử Thanh chuyện, tiếng mở cửa đóng cửa, cùng với tiếng bước chân dần xa, chậm rãi thở một , mặc kệ ai nhầm, thanh âm của dễ nhận , tuy rằng chỉ mấy câu, nhưng lỡ phát hiện sẽ gặp phiền toái lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-214.html.]

Hắn thở phào một , lập tức thấy ngoài cửa hiện một đôi giày: " cố ý ngoài , nơi là WC nữ, cho nên Phương nhầm ."

Phương Tử Thanh cứng đờ, phản ứng đầu tiên là cảm thấy thật xui xẻo! Đi WC mà còn nhầm ! lập tức phát hiện, nhầm WC đáng sợ, đáng sợ nhất chính là nhầm WC còn khác bắt gặp! Nếu truyền bên ngoài... kiếp coi như bỏ!

Người ở bên ngoài còn bụng nhắc : "Phương , bên ngoài ai, giúp , mau rời khỏi đây ."

Ra, ? Việc còn cần suy nghĩ ? Phương Tử Thanh quyết đoán mở cửa ngoài.

Tô Lạp thấy Phương Tử Thanh, chỉ cảm thấy hơn TV nhiều, hổ là nam nhân hệ thống cho cấp A! Cô kiềm chế suy nghĩ của bản , điềm đạm : "Anh trốn fans ở bên ngoài ? một lối dành riêng cho công nhân, thể ngoài bằng cửa , mang nhé."

Phương Tử Thanh cô một cái, gật gật đầu, đè thấp nón xuống, theo Tô Lạp.

Tô Lạp thấy phản ứng gì với nhan sắc của bản , khỏi chút thất vọng, cô cũng tiếp tục nghĩ nhiều mà dẫn ngoài.

Lúc đầu thì thuận lợi, nhưng việc thể dễ dàng như ? Lúc sắp thành công trót lọt, Tô Lạp té ngã một cái, việc lập tức khác chú ý. Nói về fans hả, cho dù idol nhà hóa thành tro thì bọn họ vẫn thể nhận , vì thế ngay lập tức thét chói tai chạy tới chỗ Phương Tử Thanh.

"Ở !"

Tô Lạp lập tức đổi sắc mặt: "Xong , bọn họ phát hiện chúng !"

Vô nghĩa! Còn cần cô ! Phương Tử Thanh thật gì với cô gái , ban đầu thấy cô vẻ bình tĩnh, còn cho rằng là một đáng tin, ngờ trái ngược! Phương Tử Thanh chuẩn chạy trốn, với tốc độ của thoát khỏi đám khó, chẳng qua là chút mệt mỏi thôi.

Không ngờ tới, nữ nhân tự cho là thông minh kéo chạy, chạy : "Chạy mau, dẫn chạy!"

Phương Tử Thanh sắp tức chếc ! Hắn chạy! Vấn đề là cô đừng túm ! Bị cô kéo thế thì chỉ liên lụy đến thôi!

Loading...