Nữ tử thứ hai tỏ vẻ kinh ngạc, "Nhũ mẫu , mẫu là kỹ nữ hoa phường, vì khó sinh nên qua đời, phụ cũng là vị khách làng chơi nào. Chẳng lẽ... thế còn ẩn tình?"
"Ngươi tự xem ." Văn Khanh vung tay lên, một đoạn hình ảnh trôi mi tâm của nữ tử, đây là ký ức cô lấy từ đá Vãng Sinh.
Nữ tử xem xong bỗng lệ rơi đầy mặt: "Thâu long chuyển phượng (*)? Thì là thế, thì là thế..."
(*) Trộm long tráo phụng: Ý bảo tráo đổi con.
Nàng bỗng nhiên thẳng Văn Khanh, hỏi: "Ngươi là sẽ thành tâm nguyện của , nguyện vọng gì cũng ?"
"Không sai."
"Được, nếu mẫu vì là con gái nên mới vứt bỏ , chỉ vì là con gái nên mới coi thường như , chỉ vì là con gái nên mới đối xử như giun như dế. Ngươi hãy giúp ... đổi địa vị của họ . Đừng để cho những nữ nhi khác chà đạp giống ."
Văn Khanh nàng với con mắt khác, vốn tưởng rằng nàng thế của bản sẽ oán hận phụ mẫu , nghĩ đến nguyện vọng của nàng là giúp đỡ những nữ tử khác trong thiên hạ!
Có lẽ là sự nghi hoặc của Văn Khanh, nữ tử : "Ta oán trời trách đất thì chứ? Những đau khổ mà chịu cũng thể biến mất, những nữ tử chà đạp họ cần sự giúp đỡ hơn, vì lãng phí nguyện vọng để trả thù khác, bằng giúp các nữ tử trong thiên hạ."
Không thể cô nương lương thiện từ trong cốt tủy, khiến động lòng, Văn Khanh nghiêm mặt : "Được thôi, sẽ theo ý của ngươi."
Cô xong, nữ tử liền ngất . Chỉ ngất xỉu mới thể " thấy" Văn Khanh đang gì. Cô bế nàng đặt lên giường, xoay bước hư vô tận.
***
Mùa đông ở Giang Nam ướt lạnh, cơn gió buốt giá quét qua khuôn mặt tái của Văn Khanh, dường như ngay cả một chút ấm áp cuối cùng của nàng cũng mang .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-26.html.]
Nàng quấn ở trong tã lót, ném ở cửa bách hoa phường, đứa trẻ sinh giờ sửu, hiện tại là giờ mão, cách khác, Hứa Văn Khanh bên ngoài trong thời tiết giá rét bốn tiếng, chếc coi như là mạng lớn!
Văn Khanh thật sự lạnh chịu nổi, lấy một tấm chăn lông dày từ trong gian đắp lên , tuy rằng chặn gió lạnh, nhưng nhiệt độ cơ thể thể khôi phục , chỉ thể chờ tới cứu.
Thế giới là một quyển tiểu thuyết, nữ chủ là Lý Giai, mang theo hệ thống cung đấu xuyên tới. Lúc đó là thời kì Cửu Long đoạt ngôi thái tử. quyển tiểu thuyết chỗ khác biệt: nữ chính xuyên thành phi tần của lão Tứ, lão Bát thậm chí là lão Cửu, mà xuyên thành nữ nhân của thái tử Dận —— trắc phúc tấn Lý Giai.
Và Hứa Văn Khanh chính là con gái của Lý Giai.
Lúc Lý Giai xuyên tới là thời điểm nguyên chủ đang mang thai, hãm hại suýt chút nữa sinh non nên nàng mới cơ hội xuyên . Sau khi chuyển kiếp, nàng một bên an phận dưỡng thai, một bên thành nhiệm vụ hệ thống – lung lạc tái tim Dận .
Dận lúc con trai nối dõi, đối với cái thai trong bụng Lý Giai vô cùng coi trọng. Nếu nàng hạ sinh trưởng tử, địa vị nhất định càng thêm vững chắc. hệ thống cho nàng , cái thai trong bụng nàng là con gái.
Lý Giai thất vọng thôi, may mắn trong hệ thống cái gì cũng . Trước đêm nàng sinh, cuối cùng cũng tích lũy đủ điểm thuộc tính, đổi thành kỹ năng thâu long chuyển phượng, đó vốn dĩ là sinh con gái chuyển thành con trai.
Hệ thống khả năng thông thiên, thể đổi giới tính trẻ con, chỉ là đem con gái Lý Giai hạ sinh đánh tráo với đứa bé khác, đây gọi là kỹ năng thâu long chuyển phượng. Lúc đó Lý Giai cũng đứa bé là con , chỉ mải đắm chìm trong niềm vui sướng vì địa vị củng cố.
Mà Văn Khanh tráo đổi xuất hiện cổng bách hoa phường ở Giang Nam cách đó ngàn dặm.
"Sinh kỹ nữ, mười một tuổi tiếp khách, mười bảy tuổi chếc bệnh, cả đời coi khinh, lăng nhục..."
Nghĩ đến cảnh ngộ của Hứa Văn Khanh, Văn Khanh nhịn đau lòng, là quý nữ của Thiên gia, chỉ vì là nữ nhi mà vứt bỏ, lưu lạc đến chốn buôn phấn bán hương, chà đạp đến chếc. Lý Giai tất nhiên cố ý vứt bỏ nàng, nhưng nàng mẫu bằng tử quý (*) nên mới sử dụng kỹ năng thâu long chuyển phượng để con trai, thể thấy hài tử cũng chỉ là công cụ để nàng tranh sủng thôi.
(*) Mẫu bằng tử quý: vinh hiển nhờ con.
Thế nhưng Lý Giai như thế nào cũng liên quan đến Văn Khanh, Hứa Văn Khanh cũng trả thù mẫu , nàng nếu vẽ thêm chuyện chừng Hứa Văn Khanh sẽ khổ sở hơn. Cổ nhân trọng hiếu, Lý Giai sinh mà dưỡng, Hứa Văn Khanh bất kính với nàng, chắc là trong lòng vẫn nhớ đến cốt nhục tình thâm.