Cố gia gia đại nghiệp đại, vài phút điều tra rõ tư liệu của Hàn Quân Thanh. Rất ! Mẹ là kĩ nữ, dáng vẻ thông đồng với kẻ tiền đoán chừng là do di truyền đây mà. còn trò giỏi hơn thầy, năng lực câu dẫn cả của Cố gia!
Dù gì Hàn Quân Thanh cũng là một vị minh tinh, tư liệu về công khai đầy mạng, Cố gia cũng hề xem kỹ, trực tiếp nhận định lời giải thích mạng. Bởi vì thành kiến từ , bọn họ chút hảo cảm nào với Hàn Quân Thanh, huống chi hỗn đản còn khiến tiểu công chúa nhà bọn họ rơi nước mắt, cái Cố gia bao che khuyết điểm nhẫn nhịn ?
Mấy kiềm chế, xắn tay áo đánh , chỉ định thả tiếng gió cho trong giới "dạy dỗ" một chút, nhưng mấy nhỏ hơn cực kì tức giận, kêu một đám chặn Hàn Quân Thanh , đè đánh một trận.
Vừa đánh : "Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, bản xem, dám mơ ước tiểu công chúa Cố gia chúng ! Tiểu Ảnh là mà mày thể nghĩ tới ? Chỉ khuôn mặt là tạm chấp nhận , mày dùng khuôn mặt để lừa em gái tao đúng ? Có tin ông đây khắc vài vết sẹo lên mặt mày, để xem mày còn dụ dỗ ai nữa!"
Hàn Quân Thanh dần dần lấy tinh thần, lau vết m.á.u khóe miệng, dùng ánh mắt băng lãnh chán ghét thẳng Cố Trường Quân cầm đầu, gằn từng chữ: "Người Cố gia các thật khiến cho buồn nôn."
Hắn bây giờ cảm thấy cực kỳ may mắn vì trở cái nhà phân rõ đúng sai .
Cố Trường Quân càng tức, chỉ là chuyện của em họ, đây là mắng bộ của Cố gia!
"Mẹ! Thằng nhãi phách lối, tao nhất định sẽ cho mày thế nào là lễ độ! Anh em, giếc chếc nó cho tao!"
Văn Khanh im lặng, cái gọi là hào quang nhân vật chính đôi khi từ góc độ khác khiến chỉ câm nín. Thiết lập của Cố gia là bao che khuyết điểm, mặc kệ đúng sai, trong nhà tuyệt đối sai! Thiết lập nếu từ góc độ của nhân vật chính, là càng tô càng sáng, nhưng nếu đổi sang góc độ của xem, thì là khảo nghiệm tam quan.
Trong nguyên tác, chỉ cần chịu uất ức, mấy trai mặc kệ đúng sai đều đánh đối phương tơi bời, cho dù là đúng nhưng dám em gái bọn họ thì đúng sẽ thành sai!
Như , em gái nhà bọn họ là báu vật, còn nhà khác đều là cỏ rác? Thời điểm Văn Khanh thấy cũng thể hiểu loại hành vi , hiện tại cô tận mắt chứng kiến, gì đáng , mặc kệ nguyên nhân hậu quả, kí chủ của cô khẳng định sai! Nếu sai, thì nhất định là đối phương cố tình gây sự!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-260.html.]
[Mẹ ơi, nhịn ! Kí chủ! Đưa quyền khống chế thể của nhường cho nửa phút, xem thu nhập bọn cặn bã báo thù cho thế nào!]
Hàn Quân Thanh sững sờ một chút, liền Văn Khanh cướp quyền chế, tư duy giống như thị giác của Thượng Đế "" đại sát tứ phương, một đơn độc đấu với tám tên đàn ông cao to, gần như thấy động tác của , kẻ địch từng ngã xuống đất, mặt đất kêu rên thảm thiết. Hắn còn "bản " cao quý lãnh diễm liếc xéo chúng sinh: "Lúc nãy nhượng bộ các là do dạy nên bắt nạt thiểu năng trí tuệ, nhưng là do mấy chọc giận ! Không dạy dỗ mấy thì mấy họ Hàn thế nào!"
Hàn Quân Thanh đột nhiên vỗ tay cho chính bản , ! Thật trong lòng luôn một ngụm ác khí thể xả ngoài!
Vài mặt đất nhẹ nhàng như , định mặt vì em gái/chị gái, kết quả đá miếng sắt cứng, còn đánh , miễn bàn bao nhiêu nghẹn khuất! trải nghiệm giá trị vũ lực xuất quỷ nhập thần khó lường của "Hàn Quân Thanh", vài nhấc nổi ý chí chiến đấu!
Sau khi Hàn Quân Thanh trở thể của , nhanh chóng dựng thẳng cổ áo che khuất dấu xanh tím mặt, cúi đầu rời . Mà mấy Cố Trường Quân mặt mũi bầm dập trở về Cố gia, là một hồi phong ba.
Cố lão gia bạo phát tính tình, mặn nhạt hỏi một câu: "Ai đánh?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Cháu trai da dày thịt béo, tất nhiên giống cháu gái kiều dưỡng. Mấy đều vô cùng hổ, chuyện mất mặt tám một đánh ai cũng nên lời. Cố Trường Quân là trưởng tôn, em trai trả lời thì tự nhiên căng da đầu : "Hàn Quân Thanh..."
Cố lão gia tử lập tức đen mặt: "Chỉ ? Không ai giúp?"
"Không......"
Lời còn dứt, lão gia tử cầm gậy đập xuống: "Bọn mày năng lực! Chưa từng quan lớn tự chạy đánh ! Nếu mày thật sự đánh thì gì để , nhưng bọn mày tám đánh con nhà , nó đánh thành đầu heo, bọn mày Cố gia mất hết mặt mũi...."