Văn Khanh thu linh khí hộ thể, tang thi nam mặc đồng phục đang bất động ngay mặt cô lập tức , lao về phía cô. Sau khi Văn Khanh né tránh, dùng linh khí bao quanh , ngay tức khắc nó giống như mất mục tiêu, mờ mịt chuyển động cái đầu cứng đờ của .
Xem tang thi cảm nhận linh khí. Nghĩ Văn Khanh an tâm, linh khí "ngăn cách", nếu chúng động đến cô, cô cũng sẽ chủ động tay xử lí.
Văn Khanh cưỡi xe đạp, chậm rãi nhàn nhã như đang dạo chơi. Hệ thống livestream ngay mặt cô vô cùng tận chức tận trách bay theo. Mà ở phía màn hình, Alba Lạc đau đớn chua xót, tại chơi của khác những khác như thế! Có tận thế ? Cô tỏ một chút lo lắng như những khác !
"Cô tang thi cắn?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Là do dị năng ? Dị năng gì ?"
"Cô đang cái gì ?"
"Hình như là phương tiện giao thông thời Trung cổ đó."
"Tốc độ chậm hơn nữa gì bảo hộ, dễ tang thi tấn công ?"
"Sao cô tranh đoạt thức ăn? Không bọn họ một ngày ăn ba bữa ?"
"Nghiên cứu mới nhất của các chuyên gia, cái thứ cô gọi là xe đạp, là một loại phương tiện giao thông thời Trung cổ, dựa sức mà vận hành. Quan trọng nhất chính là thứ cần tiền, miễn phí sử dụng, tất cả thể dùng chung, vô cùng thuận tiện để di chuyển."
"Trời ạ! Phúc lợi của Lam tinh thật ! Phương tiện giao thông còn thể dùng chung! Kiến nghị Chính phủ liên minh học hỏi Lam tinh, đưa tàu chiến dùng chung ."
- ----------------
Trí tưởng tượng của xem bay xa liên tưởng từ xe đạp công cộng đến việc dùng chung tàu chiến, màn hình các bình luận chiếm đầy, đáng tiếc Văn Khanh thấy . Cô đạp xe ngoài cửa khu chung cư, theo hướng Bắc, thành phố.
Nơi ở của Văn Khanh ở phía Nam vùng ngoại thành, khỏi tiểu khu là đường quốc lộ - con đường chính qua Ninh Thành. Ninh thành chỉ là một thành phố hạng ba, địa hình bằng phẳng, dân cư đông đúc, với điều kiện như thế nơi căn bản là một địa điểm để dừng chân, dễ dàng làn sóng tang thi tấn công.
Trong nguyên tác, Lâm Văn Khanh sở dĩ lựa chọn thành lập căn cứ ở chỗ , thứ nhất vì đây là nơi sinh và lớn lên, quen thuộc với cô. Hai là vì Ninh Thành là thành phố công nghiệp chế biến thực phẩm, nơi và Lạc Dương là hai khu đô thị công nghiệp lương thực lớn nhất, tài nguyên chế biến vô cùng phong phú. Ba là vì phía Nam cách Ninh Thành đến trăm dặm là quân khu tỉnh. Lúc mạt thế mới nổ , vũ khí quân sự vẫn còn hữu dụng - Ba nguyên nhân khiến Lâm Văn Khanh quyết định thành lập căn cứ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-278.html.]
Văn Khanh tuy tính thành lập căn cứ nhưng vẫn lựa chọn ở là vì nơi phát sinh một tình tiết quen thuộc trong cốt truyện.
Đi dọc theo hướng Bắc thành phố, ban đầu đường còn khá thông thoáng nhưng càng gần trung tâm thành phố thì đường càng tắc nghẽn. Ô tô, xe máy, xe buýt chen chúc , đường ùn tắc, còn cách nào, Văn Khanh đành dựng xe đạp bên đường, điều tiết giao thông.
Văn Khanh điều tiết linh khí đẩy xe, đưa các loại phương tiện giao thông đang lộn xộn, đem từng chiếc điều chỉnh qua bên dãy phân cách, khai thông đường phố, tuyệt đối xuất hiện việc dừng xe ẩu. Văn hóa giao thông bắt đầu từ chính bản .
[ Quái! Đây là công nghệ đen gì ? ]
Alba Lạc shock, hành động của Văn Khanh khiến tinh thần của chấn động một hồi, cách một xa di chuyển vật, thể ?
Văn Khanh chậm rãi từ tốn : "Bất ngờ quá ! Đừng nóng vội, bất ngờ cho còn nhiều lắm." Cuối cùng, cô ý vị thâm trường thêm một câu: "Trái Đất đơn giản như tưởng tượng ."
"Castro nguyên soái - tinh thần lực tối cao của Liên minh cũng thể cách di chuyển vật, đây là dị năng tinh thần lực chứ?"
"Cô thể thức tỉnh loại năng lực kì quái như ?"
"Chẳng lẽ thắc mắc cô luôn lầm bầm lầu bầu chuyện? Bên cạnh cô ai khác chứ?"
"Càng nghĩ càng thấy sợ, bên cô sẽ thứ chúng thấy đó chứ?"
"Theo nguồn tin tức kiểm duyệt, thượng úy Tái Nhân Tư Thản tổ chức một trò chơi ở Lam Tinh - cải trang thành hệ thống thông minh lựa chọn chơi cùng tranh tài, cô chắc là một trong những may mắn đó."
"Thật giả ?"
"Là sự thật, cũng qua."
"Cạn lời, còn thể tổ chức trò chơi như nữa!"
"Không vi phạm pháp luật của Liên Minh ? Không cho phép xâm phạm quyền lợi của công dân mà?"