Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:54:55
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Chủ bá chuyển phát nhanh tới ? giá gấp đôi!]

[ giá gấp mười!]

...

Chuyển phát nhanh đồ ăn qua đấy? là một ý tưởng tồi nhưng bây giờ là lúc. Bọn họ bỏ qua việc ăn uống để thực hiện mục đích chính .

Văn Khanh mang theo đầy đủ bốn Liêu Thao đến tòa nhà chính phủ trong thành phố. Bước đầu tiên cô dự định sẽ khôi phục uy tín của chính quyền.

Văn Khanh tin tưởng rằng, bất cứ lúc nào thì quyền lực của chính quyền đều mạnh hơn nhiều so với quyền lực cá nhân, sức của một hạn, thời khắc mấu chốt vẫn dựa tổ chức. Nguyên văn trong cốt truyện, Ninh Thành thất thủ nhanh như nguyên nhân chính là do tang thi nhưng còn một nguyên nhân khác là do chính quyền lúc đầu lâm khó khăn, gần như bộ quân đội tiêu diệt, cho nên mới tổ chức nào dẫn đầu dân chúng chống đỡ khủng hoảng .

Văn Khanh cùng mấy bọn họ lái một chiếc xe cùng đến chính quyền thành phố.

"Trời đất! Đây là cái gì?"

Bốn Liêu Thao khiếp sợ cảnh mắt. Tòa nhà hơn mười tầng của chính quyền thành phố một loại cây leo bao trùm, phủ kín một màu lá cây xanh sẫm, chằng chịt bao quanh tòa nhà còn một kẽ hở. Nhìn từ xa toà nhà như một khổng lồ xanh .

"Đây là một loại cây biến dị, tiến hóa theo hướng sinh sản mạnh." Văn Khanh thuận miệng : "Mấy xe đừng xuống , xem một chút."

Liêu Thao chút khẩn trương nuốt nước bọt: "Vậy, lão đại hãy cẩn thận, nơi chút u ám... đáng sợ."

Khung cảnh xung quanh tòa nhà chính quyền vẫn ngay ngắn trật tự sạch sẽ như khi tận thế, tang thi nào cũng xác chếc nào, an tĩnh chút quỷ dị.

Văn Khanh gật đầu: " ".

Sau đó cô mở cửa xe xuống. Bốn phía yên tĩnh, Văn Khanh "phanh" một tiếng đóng cửa xe , cho dù động tác nhẹ nhàng nhưng vì cảnh trống trải xung quanh nên âm thanh vẫn rõ ràng. Cô theo con đường nhỏ cạnh bồn hoa, ngoại trừ tiếng bước chân thì còn một âm thanh nào khác, như là bộ thế giới chỉ còn một .

Mặt trời ngả về hướng Tây, cái bóng Văn Khanh kéo dài in mặt đất, rõ ràng đây là lúc nóng nhất trong ngày nhưng cô cảm thấy lạnh lẽo. Văn Khanh thèm để ý điều đó, tiếp tục lên phía .

Thời điểm xuống cầu thang, cô ngửa đầu bầu trời che khuất bởi màu lá cây xanh lục: "Mấy biểu diễn ngự kiếm phi hành ?"

Khán giả màn hình mở to hai mắt nín thở mong đợi.

Chỉ thấy Văn Khanh gọi một thanh kiếm, xoạt một cái bay đến giữa trung, kiếm dài ba thước, chuôi kiếm điêu khắc hoa văn phức tạp kỳ lạ, kiếm sáng bóng như tuyết phảng phất ánh sáng lạnh, mỹ tinh xảo, chỉ một cái liền thể rời mắt. Văn Khanh nhún nhảy lên đạp kiếm, tay thực hiện mấy thủ pháp, đó thanh kiếm liền mang cô bay lên trời, tất cả động tác đều hảo, hoa lệ tiêu sái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-287.html.]

Nơi xa trong xe bọn ngươi Liêu Thao hết sức kích động: "Là ngự kiếm phi hành", tận mắt thấy so với Văn Khanh kể càng thấy phấn khích hơn.

Trước màn hình nhiều xem cũng nhao nhao kinh hãi thán phục.

"Lợi hại quá, mượn ngoại lực, chỉ bằng một thanh kiếm liền thể bay lên!"

"Trên kiếm trang năng lượng ? Vì bay lên ?"

"Thanh kiếm thật xinh ! Chủ bá, bao nhiêu tiền thì cô chịu bán nó?"

"Cũng thanh kiếm ! Mặc kệ lầu trả bao nhiêu tiền, sẽ trả gấp đôi!"

...

"Castro khen thưởng thuốc cải tạo gen sơ cấp *20! thanh kiếm ! Bao nhiêu tiền?"

"Lại gặp nguyên soái!"

"Kể cả là nguyên soái cũng thể ngăn cản khát vọng của đối với thanh kiếm !"

...

Văn Khanh rảnh xem bình luận, cô ngự kiếm bay đến giữa trung, bay hai vòng quanh cao ốc, đột nhiên từ cao lao xuống, một kiếm đ.â.m thẳng bồn hoa trong góc. Kiếm cắm sâu xuống đất ba mét, "Phốc" một tiếng giống như là đ.â.m thứ gì, đó cô dùng kiếm lấy một bọng nước màu xanh sẫm, cầm theo nó thảnh thơi về phía bốn Liêu Thao.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Sau lưng cô dây leo khổng lồ nguồn cung cấp năng lượng bỗng nhiên héo rũ, giống như lúc Văn Khanh mới tới tươi bừng bừng.

"Có thể ngoài ."

Nghe tiếng Văn Khanh, Liêu Thao mấy vội vàng xuống xe, Tống Thanh Sơn hiếu kỳ : "Đây là cái gì?"

Văn Khanh chỉ chỉ bọng nước : "Thứ là nguồn cung cấp năng lượng chính của nó, còn ngưng kết tạo thành tinh hạch."

Liêu Thao há to mồm ngạc nhiên, giật hỏi: "Lão đại cả một mảng lớn như chỉ là một cái cây?"

Loading...