Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:39:13
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lý nãi nãi, là Văn Khanh đây! Tề Văn Khanh, khi còn nhỏ cùng gia gia ở cách vách nhà ."

Người Lý gia mừng sợ, vội vàng đón Văn Khanh : "Ai nha, thật đúng là Văn Khanh ! Khuôn mặt khác gì lúc nhỏ! Mấy năm nay ngươi ở ? Năm đó ngươi đột nhiên biến mất thấy tăm , trong thôn đều tìm, nhưng tìm mãi cũng thấy. Tất cả đều gia gia ngươi luyến tiếc ngươi nên đem ngươi ...."

Văn Khanh :"Khiến lo lắng, mìn ôm , đó lưu lạc ở Quảng Châu, may mắn lên con thuyền Nam Dương, tò mò chu du khắp nơi, năm nay mới trở về. Vì ghi chép , vẫn còn giữ chút ký ức hồi nhỏ, cũng hỏi thăm nhiều nơi, rốt cuộc tìm nơi ......"

Mất tích mười lăm năm, giải thích trong mấy năm gì, nếu nàng sẽ cho là lai lịch rõ.

Người Lý gia xong, trong lòng cảm thán mệnh của đứa nhỏ quá nhiều chông gai, sợ nàng nhớ tới chuyện cũ đau lòng nên cũng hỏi nhiều, chỉ đây với .

Văn Khanh dịu dàng xin miễn, đồng thời tặng một chút đồ quý cho bọn họ: các loại đá quý, đồng hồ quả quýt, kính Tây Dương,... Đồ vật hiếm lạ đầy một bàn khiến Lý gia trợn tròn mắt. Chờ hồn mới từ chối nhận, là quá cao sang, vân vân và mây mây.

"Lý gia gia, các ngươi hãy nhận , mấy thứ trông vẻ hiếm lạ nhưng cũng đáng giá là bao. So với việc hồi xưa các ngươi chiếu cố gia gia và , chút tâm ý là gì cả."

Người Lý gia thoái thác đành nhận lấy. Văn Khanh ở Hạnh Hoa thôn mấy ngày, sửa chữa phần mộ của Tề lão hán, tặng thôn một tiền lớn để xây trường học, giúp Lý gia công ăn việc đàng hoàng mới rời .

Lúc mục tiêu của nàng chính là —— kinh thành

*

Đầu thu, mưa phùn chút lạnh lẽo. Văn Khanh mặc một chiếc áo bành tô, chân mang đôi ủng, che mưa với chiếc ô trong suốt đầu đường Bắc Kinh.

Nàng trang điểm theo phong cách nước ngoài khiến cho ít chú ý, tỉ lệ đầu là trăm phần trăm. Văn Khanh để ý, nàng cố ý trang điểm như để liếc mắt một cái là nàng mới " từ nước ngoài về".

Thân thể cũng tồi, thể là khuynh quốc khuynh thành, ăn mặc tuy kì quái nhưng dáng cao gầy, vẻ ngoài toả sáng. Người đường chỉ lo ngắm nàng, thỉnh thoảng gây tai nạn nhỏ - đ.â.m sầm khác.

Một màn khiến quý nhân ở Hồng Vận Lâu chú ý.

"Cửu ca, đó là con gái nước Pháp ? Chiếc áo giống áo bành tô của Trương Thành."

"Trương Thành là tóc vàng mắt xanh, con gái nước Pháp cũng . Còn cô gái , tóc đen mắt đen, nàng hẳn là Đại Thanh. vô cùng tò mò chiếc ô mà nàng đang cầm, nguyên liệu trong suốt từng thấy bao giờ!"

"Nếu tò mò, xuống hỏi nàng mua ở !"

"Lão Thập cần đường đột, phận nàng rõ, vẫn nên quan sát thêm một chút."

Tuyết Lạc Vô Ngấn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-29.html.]

"Bát ca cũng quá cẩn thận , chỉ là hỏi một chút ? Chờ chút, để hỏi!"

Văn Khanh một vòng xung quanh, chọn tửu lầu tráng lệ nhất là Hồng Vận Lâu, nàng nhấc chân bước .

Đại sảnh tửu lầu vốn dĩ vô cùng náo nhiệt nhưng khi thấy nàng bước lập tức yên tĩnh lạ thường, đó liên tục xì xào bàn tán. Văn Khanh bộ thấy, thẳng lên lầu hai. Bên thanh tịnh hơn nhiều, nàng xuống một chỗ bên cạnh cửa sổ, tiểu nhị đờ một lát mới chạy tới chào hỏi.

"Khách quan, ngài dùng gì?"

Không từng nữ nhân nào đến tửu lầu ăn cơm, chỉ là thấy ai ăn mặc kì lạ như .

Văn Khanh thần sắc thản nhiên : "Mang hết các món chiêu bài của các lên ."

"Được ạ! Xin khách quan chờ một lát!"

Tiểu nhị mới , đối diện nàng xuất hiện một vị khách mời mà đến. Đó là một nam tử trẻ tuổi mày rậm mắt to, xiêm y đắt tiền, phú thì quý. Hắn hỏi:

"Cô nương, xin hỏi ngươi mua chiếc ô ?"

Người đến là Thập A Ca Dận Ngã, bởi vì Cửu A Ca vẻ vô cùng hứng thú với chiếc ô nên mới xung phong trận.

Văn Khanh liếc một cái: "Ta tự ."

"Hả? Vậy là mua ?"

Vẻ mặt Dận Ngã chứa đầy sự thất vọng, đó tròng mắt chuyển, xích gần hỏi: "Hay là, cô nương bán cho ? Ngươi cho một cái giá, tiểu gia tuyệt đối mặc cả!"

Hắn vỗ vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

"Được."

Văn Khanh thoải mái đáp ứng, duỗi một ngón tay huơ huơ mặt .

"Cô nương đúng là thực tế, chiếc ô đặc biệt như mà chỉ cần một lượng bạc. Tiểu gia thể để ngươi chịu thiệt, đưa ngươi mười lượng..."

Loading...