Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:55:10
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Đáng buồn, đáng tiếc, cũng đáng thương!]

[Cho nên lúc coi livestream, chẳng gì khác ngoài chủ bá phóng độc, gào đòi cho ăn, chủ bá đồ ăn ngon như , tại nghĩ quẩn coi những livestream hủy hoại tam quan ?]

[Đồng ý! Lúc coi livestream cũng chẳng gì, chỉ theo dõi chủ bá, nhưng chẳng bao giờ cho ăn! Khóc...]

[Thật thấy Chính phủ Liên minh livestream cầu cực kỳ nhân tính, nếu cần nghiên cứu thì giao cho mấy phòng nghiên cứu là , cần gì mở cho đám phổ thông chúng ? Không nên dùng tâm thái nào thì mới khúc mắc mà xem khác giãy giụa sinh tồn.]

Tuyết Lạc Vô Ngấn

[ sớm , liên minh mỗi ngày đều treo nhân tính nhân quyền miệng nhưng chuyện thất đức như , Lam tinh cũng là ? Coi như trong bản đồ liên minh, nhưng chỉ cần bọn họ là con , ắt nên hưởng thụ nhân quyền chỉnh.]

[Đề nghị chính phủ cân nhắc cẩn thận việc livestream cầu, việc đưa Lam tinh bản đồ tinh tế là xu hướng chung, vì chuyện Lam tinh mang khúc mắc. Chủ bá qua, tâm tình cũng là một trong những nguyên nhân nấu cơm ngon, vì mỹ thực, thể để Lam tinh tâm tình !]

[Đồng ý với lầu !]

[Đồng ý +1!]

...

Văn Khanh nhíu mày, cuối cùng cũng nhận thức sai lầm của ? Cho dù là vì cái gì, Tinh tế bắt đầu suy nghĩ cũng là chuyện đáng mừng.

Trường hợp bây giờ thích hợp, Văn Khanh thuận cột trèo lên, mượn cơ hội bọn họ áy náy đến cùng!

Bàn Tử vây ở giữa, một chút khí phách cao thủ cũng , chi đến việc lam hùm hổ, một bên bới cơm một bên kêu loạn om sòm: "Đừng mà động thủ, cho mấy , quân tử động khẩu động thủ, văn minh, chuyện gì từ từ , chuyện gì từ từ ..."

Không sợ mà là theo lão đại lâu , ít nhiều cũng nguyên tắc của cô, trừ khi thật sự hung ác cùng cực, nếu bình thường cô sẽ tay với con . Trong thời buổi loạn lạc, kẻ ác vô , nhưng theo cô lâu, chỉ thấy cô giếc hai , một là một đám khốn nạn vô cưỡng h.i.ế.p phụ nữ, từ căn cứ địa của bọn họ cứu hơn mười cô gái áo quần rách rưới, tất cả chà đạp vô cùng tàn nhẫn, thậm chí mấy qua đời, đó là đầu tiên thấy lão đại giếc . Lần thứ hai là một đám "Thực nhân ma", chuyên tay với phụ nữ và trẻ em, bởi vì thịt của bọn họ mềm nhất...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-295.html.]

Trong tận thế, chắc chắc sẽ những chuyện xảy đổi ranh giới cuối cùng của con .

Đến mức cả chuyện giành ăn, qua cũng quá ghê tởm, cho nên Liêu Thao do dự nên động thủ .

mà, trận chiến cuối cùng vẫn xảy , tiếng động cơ ô tô ầm ầm truyền đến từ đằng xa, mấy chiếc xe hậu cần trong nháy mắt đến mặt.

Một đám xuống xe, dẫn đầu là vài mơ hồ khí chất quân nhân, bọn họ tự đến "nhà bếp" của Văn Khanh, giống như thấy hai bên đang giằng co: "Ôi, cơm chiên Dương Châu, món ông đây thích nhất !"

Người đang chuyện là một thành viên hai mươi lăm đến hai mươi sáu tuổi, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan tuấn tú, giống các tiểu thịt tươi ngày tận thế. Hắn khoa trương hít một thật mạnh thưởng thức mùi hương đang lan tỏa trong khí với vẻ mặt đầy dư vị:"Chính là hương vị , thật khiến hoài niệm..."

"Đại Phi."

Một giọng điềm tĩnh vang lên, Văn Khanh theo hướng âm thanh truyền đến, đến khí tràng sắc bén, dáng cao và thẳng, môi mím chặt, bộ dạng trông vẻ khó tiếp cận. Đặc biệt thứ khiến chú ý nhất là vết sẹo ở khoé mắt, xiên tóc, thoạt trông chút đáng sợ. Người chính là nam chủ trong nguyên tác- Diệp Cung.

Diệp Cung lạnh lùng Dư Phi, Dư Phi lập tức thu dáng vẻ bất cần đời, tỏ đắn mà thẳng dậy, Văn Khanh:" Xin chào cho hỏi mấy bán chỗ cơm ?"

Dư Phi ở xe ngửi thấy mùi thơm của chân giò hun khói và cơm chiên tôm nên mới sức đòi xuống xe. Hắn thức ăn của căn cứ tra tấn đến mức sắp quên mùi vị đồ ăn mạt thế là như thế nào !

Văn Khanh , ánh mắt cô vẫn luôn dừng Diệp Cung. Như phát giác điều đó, Diệp Cung ngẩng đầu cô, khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

Văn Khanh thu hồi ánh mắt hướng Dư Phi : "Không bán."

Mặt Dư Phi lập tức xụ xuống, đang chuẩn rời trong sự chán nản, thấy Văn Khanh : "Còn thừa một bát ăn thì cứ cầm ."

Loading...