Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:39:18
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người còn Dận Đường. Chẳng qua chỉ kinh ngạc trong lòng, biểu lộ mặt, nếu thì quá mất mặt.

Bọn họ một vòng trong tiệm. Rốt cuộc cũng tìm mấy thứ quen quen! Các loại bảo thạch ném tùy tiện trong góc giống như mấy cục đá ở ven đường. Mấy rủa thầm: đúng là phung phí của trời.

"Chủ tiệm, bảo thạch bán như thế nào?"

Vật hiếm thì quý, Tây Dương bảo thạch vẫn hoan nghênh ở Đại Thanh, hơn nữa tiền chắc mua . Bởi khi thấy một đống lớn như thế, Dận Đường liền động tâm. Trong đầu nghĩ kế hoạch bán ngoài kiếm lời.

Văn Khanh lúc mới ngẩng đầu sang, thấy ba họ cũng phản ứng gì.

"À, 100 lượng một cân."

Thật mắt , chọn thứ vô dụng nhất trong tiệm nàng.

"100 lượng một cân?!"

Mấy sợ ngây , bảo thạch bán theo cân! là mới đầu! Hơn nữa còn là 100 lượng một cân! Một viên cũng hơn 100 lượng đó!

"Gia mua hết!"

Có tiện nghi mà chiếm là tên ngốc. Nữ nhân mới từ hải ngoại trở về, e rằng giá cả đá quý ở Đại Thanh. Dận Đường trong lòng hớn hở, chỉ cảm thấy nhặt món hời lớn!

Lúc Văn Khanh mới đặt bút xuống, lên hoạt động bả vai một chút bước về phía bọn họ.

"Vật phẩm trong tiệm giới hạn. Mỗi một ngày chỉ thể mua một món, bảo thạch cũng chỉ mua một cân."

Dận Đường nhất thời đen mặt: "Ngươi bán hết cho nên mới thêm quy định đúng ?"

" , ngươi ?"

Văn Khanh tủm tỉm, vẻ mặt rõ ràng là cố ý đó, ngươi nào?

Dận Đường đúng là thể nào bắt bớ nàng. Tiệm là của nàng, đồ vật cũng là của nàng, nàng bán, thể gì? Tuy rằng tra lai lịch của nữ nhân nhưng những cái đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Nàng gì ở hải ngoại? Người lưng nàng là ai? Hoàn tra !

Dận Đường tin Văn Khanh thế lực khác chống lưng, nếu một nữ tử cô thế cô như nàng trong vòng mấy ngày ngắn ngủi thể bày biện một cửa hàng như thế ? Lưu ly, hàng hóa, bảo thạch là lấy ở ?

"Hừ! Một cân thì một cân."

Hắn về sẽ phái đến giữ cửa, cho bất kì kẻ nào tiến . Hôm nay mua một cân, ngày mai mua một cân. Đến cuối cùng đều về tay hết ? Dận Đường trong lòng đắc ý, mặt dửng dưng.

Văn Khanh bộ thấy vẻ đắc ý mặt , đầu hỏi hai : "Các ngươi cũng mua bảo thạch?"

Dận Tự lòng bán cho Dận Đường một cái nhân tình, gật đầu: " , cho một cân, đưa hết cho Cửu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-32.html.]

Dận Đường chút khách khí nhận lấy, dù Bát ca cũng chia hoa hồng trong việc kinh doanh của , ai lấy cũng như .

Dận Ngã chút rối rắm. Hắn thích bảo thạch nhưng cảm thấy vô cùng hứng thú với cái thứ dài nửa thước nãy, chỉ đồ vật hỏi: "Đây là cái gì?"

"Ngươi mua thì mới cho ngươi , mua thì đừng hỏi!" Thái độ hung dữ.

Dận Ngã phát cáu, cứng cổ : "Gia mua!"

"Hân hạnh chiếu cố, một ngàn lượng bạc!" Văn Khanh như một con hồ ly.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

"Này, nè, xú nha đầu ngươi lừa đến nghiện đúng . Hôm bán cái ô rách giá một vạn lượng, hôm nay bán cho món đồ là thứ quỷ gì một ngàn lượng! Bảo thạch chỉ một trăm lượng một cân, cái đồ chơi còn quý hơn bảo thạch ?"

"Không sai, một đống bảo thạch cũng chẳng quý bằng một món đồ ! Ta cho ngươi giá ưu đãi, nếu là bên cạnh ngươi mua, chắc chắn bán cho với giá một vạn lượng."

Dận Đường đều trúng đạn, đen mặt hỏi: "Dựa cái gì mà nếu mua ngươi bán cho một vạn lượng?"

"Ngươi tiền!" Văn Khanh trả lời cực kì thẳng thắn.

Dận Đường & Dận Tự & Dận Ngã: "..."

"Đừng chuyện nữa, ngươi xem thứ rốt cuộc là cái gì mà quý giá hơn đống bảo thạch ?"

"Trả tiền mới cho ngươi."

Ba giật giật trán, bọn họ cuối cùng cửa hàng tại tên là "Chuyên vòi tiền". Chính xác, nha đầu cái gì cũng tiền!

Dận Ngã lấy ngân phiếu một ngàn lượng từ trong n.g.ự.c .

"Cho ngươi cho ngươi! Mau ."

Văn Khanh đếm một lát, mới tít mắt mở tủ pha lê, lấy vật nhét tay Dận Ngã.

"Hàng bán miễn đổi !"

Dận Ngã: "..." Luôn cảm thấy lừa!

Văn Khanh tâm tình cực giải thích, "Cái , gọi là hỏa s.ú.n.g (*)."

(*) Đây là hỏa s.ú.n.g (súng etpigôn).

"Nói bậy! Ta hỏa súng, dài như !"

Triều đình hỏa khí doanh (*), trang của binh lính bên trong chính là hỏa súng. Trước mấy bọn họ cũng từng chơi đùa qua, nhưng thứ đồ dễ dùng, b.ắ.n mấy phát là nóng cầm , sức giật lớn cánh tay tê dại, còn dễ vỡ lồng ngực. Lúc đầu bọn họ còn cảm thấy mới mẻ nhưng đó ai còn chạm thứ đồ đó nữa.

Loading...