"Người em, chịu khổ !"
"Không , sức chịu đựng của chút kém đó."
"Nhìn chịu tội lớn như thế, nên cho mượn Khanh Khanh xinh đáng yêu nhà một chút."
"Chỉ cho một chút, nhiều hơn!"
...
Lăng Thiên Triệt theo bản năng thoáng qua Văn Khanh, đúng, con mắt quả nhiên dễ chịu hơn nhiều.
Văn Khanh ở một bên bọn họ , cảm giác cùng một chỗ như thế mới bình thường, mấy cùng hưởng một phụ nữ? Ngẫm thể nào tiếp nhận nổi.
Cũng xe đạp, quét mã là thể dùng! Khoan ! Cũng đúng, Tô Ngữ đúng là khác gì xe đạp.
Tô Ngữ kích thích, trở chỗ ở của liền tiến gian hệ thống, chuẩn bóp mặt một nữa, thành xong vị diện còn thể bóp , biến dạng liền biến dạng !
Tô Ngữ căn cứ kinh nghiệm xuyên qua nhiều vị diện, vắt hết óc tự chỉnh cho cái mặt nhất, đến mức chính cô còn cảm thấy cay mắt.
Trước đổi mặt, cô : "Trước khi thành nhiệm vụ, soi gương."
Khi Văn Khanh thấy bộ dáng Tô Ngữ một nữa, liền một cách cực kì thiện ý, cô thật sự nghĩ tới còn bất ngờ lớn như , Tô Ngữ tự chỉnh mặt biến dạng. Ngay từ đầu cô chỉ định cho tất cả đều coi Tô Ngữ là quái dị, đó đoán chừng sẽ ai cô công lược, nghĩ tới ảo giác mà cô cảm thấy đây là thế giới đảo lộn, đó tự tìm đường chếc, biến dạng luôn. Cô cảm thấy dù cũng thể biến trở về, một lúc cũng đúng ?
Thật , sợ là về chỉ thể như đến hết đời.
Sau khi Tô Ngữ đổi mặt xong, tràn đầy tự tin mà trở trường học một nữa, hôm qua là ngày đầu tiên cô đến trường, còn trường đả kích, cho nên còn vẫn đưa tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-323.html.]
Cô đến cổng trường học, thì em Cung gia cũng từ chiếc xe bên cạnh xuống.
Cung Văn Đình che n.g.ự.c : "Ui da ơi, xém chút đụng cô . Chúng từ nay trở ở một chỗ với cô , cảm thấy trái tim sắp chịu nữa ."
"Mọi phát hiện , cô gái hình như giống với hôm qua." Cung Văn Khanh .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Cung Văn Dược nhẹ gật đầu: " là chút biến hóa, hôm qua trừu tượng, bây giờ cụ thể hơn một chút."
Phốc phốc, Văn Khanh cả cô giải thích sâu sắc cho tức , hôm qua là ảo giác, hôm nay là thật sự, đúng, lời giải thích hề sai.
Sau khi Tô Ngữ trường học, nhanh gặp đối tượng công lược, chú nhỏ Dung gia, Dung Dịch.
Mặc dù vai vế là chú, là trưởng bối, nhưng bởi vì đứa con về già mới , cho nên cũng lớn hơn đám Cung Văn Dược bao nhiêu, giáo viên trong trường.
Tô Ngữ thấy , phân tích sở thích của , nhanh chóng lập kế hoạch công lược, cô bộ trong lúc lơ đãng lỡ đụng Dung Dịch, té lăn mặt đất, cấp tốc mở kỹ năng lê hoa đái vũ, mỹ nhân rơi lệ, vốn là cảnh ý vui, nhưng hiện lên một khuôn mặt, mắt cá chếc hình tam giác, mí mắt sưng dày, mặt đầy mụn nước, mũi tẹt củ tỏi, mặt gồ ghề, làn da thô ráp, miệng méo mắt lệch,.... Xấu đến còn cách nào hình dung , thì cảnh ý vui, mà là cay cả con mắt!
Tốt gì cũng là thầy giáo, bệnh chung trông mặt mà bắt hình dong tất nhiên , nhưng đến mức giống như trẻ như , dọa chạy hoặc cho buồn nôn, cố nén khó chịu, vẻ mặt tận lực ôn hòa đỡ Tô Ngữ dậy: "Bạn học, em chứ?"
Tô Ngữ xem xét thái độ của , lập tức cảm thấy —— quả nhiên, càng trong mắt bọn họ càng ! Cô ngượng ngùng cúi đầu xuống, gương mặt ửng đỏ, con mắt len lén liếc một chút, bộ dáng dám .
Bộ dạng cô nữ sinh nhỏ thầm mến dám Dung Dịch như sét đánh. Hắn thể hiểu tuổi dậy thì thiếu nam thiếu nữ đối với khác phái đều tình cảm mơ hồ, cũng bọn họ lúc tâm tư vô cùng mẫn cảm, nhất là mấy học sinh tự ti, khả năng một câu, một hành vi nhỏ sẽ tạo thành tổn thương khó thể tưởng tượng nổi cho bọn chúng..... Cho nên, để cự tuyệt cô gái cố lấy hết dũng khí thổ lộ đây?
Có lẽ bởi vì dung mạo mà cô chịu quá nhiều đối đãi công bằng, thể đổ thêm dầu lửa tổn thương cô ?
Suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng quyết định: "Em là một cô gái , thầy thích những học sinh lời chuyên tâm cố gắng tiến lên như em, công việc chủ yếu bây giờ của em là học tập, cố lên! Thầy tin tưởng em nhất định sẽ một tương lai tươi sáng!"