"Tùng tùng tùng...."
Tiếng trống tan học vang lên, giáo viên còn hai chữ tan học, trong lớp mấy học sinh chạy vèo , trong đó cả bạn cùng bàn của Văn Khanh, Tô Hiểu Mạn.
"Hiểu Mạn, đợi..."
Nhìn theo ảnh Tô Hiểu Mạn, Văn Khanh yên lặng nuốt mấy lời bụng, lâu dùng kỹ năng , cô phản ứng chậm.
Được , dù cô cũng đói bụng. Văn Khanh chờ bạn cùng lớp đều hết, cô mới dậy ngoài, chuẩn quen sân trường nữa.
Cô cửa một nữ sinh đụng , nữ sinh ném một câu thật xin , cũng ngẩng đầu lên vội vã rời .
Văn Khanh sửng sốt một chút, bởi vì, cô thấy đầu nữ sinh lơ lửng ba chữ đỏ tươi cực lớn ——
Người trọng sinh.
Giống như trong trò chơi đỉnh đầu chơi sẽ tên, ba chữ vững vàng lửng lơ đỉnh đầu cô , cô một bước, nó cũng uyển chuyển theo một bước. Học sinh xung quanh đều giống như thấy, tựa như chỉ một Văn Khanh thấy....
đây trọng điểm, trọng điểm là trọng sinh, trong trường học của cô trọng sinh?! Văn Khanh kinh ngạc, cô nghĩ tới, trong thế giới hiện thực mà gặp trọng sinh. Mặc dù cô xuyên qua nhiều vị diện, cũng thấy qua đủ loại bàn tay vàng bên , nhưng cô luôn cảm thấy tất cả đều chỉ là thế giới tiểu thuyết. Mà thế giới tiểu thuyết cho dù hoang đường thế nào cũng cảm thấy kỳ quái. Tuy đó cũng là một thế giới chân thật, nhưng chung quy vẫn điểm khác .
Chẳng qua đó cô cảm thấy bình thường, thế giới nào mà chả nhân vật chính? Cũng , nữ sinh trọng sinh gì, Văn Khanh theo bản năng theo bước chân đối phương.
ngay tại khúc cua cầu thang, cô đụng một nam sinh, đầu nam sinh ba chữ đỏ tươi cực lớn —— xuyên .
Văn Khanh cảm thấy cả đều , một trọng sinh, một xuyên , bàn tay vàng bắt đầu phổ biến ở khắp nơi ? Trước chỉ mới một phút, cô liền gặp hai bàn tay vàng, xác suất cao ?
Nam sinh mặt mũi tràn đầy bối rối, giống như chuyện gì đang xảy , lúc thấy Văn Khanh, một phát bắt cô hỏi: "Này, bạn học, đây là nơi nào?"
Khoảng cách gần, Văn Khanh phát hiện vấn đề, đầu nam sinh , ba chữ to xuyên , một trống, mà đang chạy một đống bình luận——
[Con nó! Lão tử tối qua cùng bạn bè uống say ? Sao chạy đến nơi ?]
[Mấy tên đáng chếc cố ý chỉnh chứ?]
[A, em gái tệ nha! Có thể thêm wechat chuyện một chút!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-327.html.]
...
Văn Khanh ý thức , chắc đây là lời trong lòng đối phương, nhưng mà tại lấy hình dạng bình luận mà hiện . Văn Khanh chằm chằm bình luận, trả lời: "Trái Ðất, Trung Quốc, tỉnh Chiết Giang, trường trung học thành phố Z."
Người hỏi đường bình thường chắc chắn sẽ ai trả lời giống như Văn Khanh, nhưng xuyên ước gì cô trả lời kỹ một chút, cho nên cũng cảm thấy gì đúng. Thậm chí khi xong, biểu tình còn điên cuồng vui vẻ ——
[Không tinh tế Z quốc? Ui ôi! Phát đạt phát đạt, lão tử xuyên !]
[Khổ cực 30 năm, cuối cùng cũng xoay thành nhân vật chính!]
[Xem là thế giới song song, tuổi tác còn nhỏ, ôi ôi, kịch bản quá quen thuộc, hoặc là đạo nhạc cóp sách để vua giới giải trí, hoặc là thiên tài chế tạo khoa học kỹ thuật bậc nhất thế giới! Ðương nhiên, các em gái cũng thể thiếu !]
...
Văn Khanh: "...." Ra là một nam ngựa giống xuyên .
Xác nhận chắc chắn bình luận đầu là tiếng lòng của , Văn Khanh định rời , cô trở về chỉnh lí thật một chút, hôm nay lượng thông tin lớn, cô tiêu hóa kĩ càng.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Này, em gái đừng , thêm wechat của !"
——
[Em gái xinh như , chừng sẽ là hậu cung đầu tiên của , hắc hắc hắc...]
Văn Khanh mặt đổi : "Ha ha." Sau đó xoay rời .
Thật mấy ngựa giống hèn mọn vì cái gì trời cao chiếu cố, để bàn tay vàng, khiến bao nhiêu cô gái gặp nạn? Văn Khanh thật cầm đao chặt đám thành thái giám! Chỉ là khi hiểu rõ sự tình, cô dám vọng tưởng...
Đậu má nhịn ! Loại cặn bã cắt phăng còn giữ gì?!
Văn Khanh vài bước trở , xuyên còn tưởng cô đổi ý, vội vàng : "Biết ngay em gái ——"
Giọng im bặt, bởi vì em gái mà trực tiếp qua!
Anh xuyên biểu tình chút ngượng ngùng.