[Ðược , em gái vẫn còn nhiều, việc cấp bách bây giờ là tìm hiểu rõ rốt cuộc xuyên đến nơi nào, ưu thế gì.]
Mà , trong nháy mắt Văn Khanh ngang qua , đưa cho một "lễ vật" nho nhỏ.
Giải quyết xong một mầm tai họa, tâm tình của Văn Khanh mới hơn một chút, lúc cô cũng vội tìm nữ sinh trọng sinh mà văn phòng giáo viên xin nghỉ, chuẩn về nhà một chuyến.
Lúc Văn Khanh cầm giấy xin nghỉ đến chỗ gác cổng, đúng lúc thấy nữ sinh trọng sinh đang thương lượng cùng bác gác cổng ——
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Bác ơi, bác cho cháu ngoài một chút , cháu thật sự việc gấp, mười phút liền trở về!"
"Không ! Không giấy xin nghỉ ai cũng ngoài!"
Bác gác cổng công chính nghiêm minh, nữ sinh trọng sinh lâu như cũng đả động , chút vội vàng. Lúc Văn Khanh ngang qua, thấy đầu cô mà cũng một loạt bình luận——
[Ai! Thật tức chếc! Vậy mà quên giấy xin nghỉ thì thể ngoài!]
[Thưởng lớn năm trăm vạn tệ đó! Tuyệt đối đừng ai mua !]
Văn Khanh mỉm , là sốt ruột ngoài mua xổ , trọng sinh mua xổ , cũng quá nhàm tai. Mặc dù xưa nay tại mua xổ vì cái gì thể nhớ rõ trúng thưởng như .
Cầm giấy nghỉ phép giao cho bác gác cổng, Văn Khanh như nguyện khỏi trường, tới trạm xe buýt, một chiếc xe tư nhân gào thét ngang qua, nóc là ba chữ đỏ tươi quen thuộc —— Thuật Ðọc Tâm.
Lại gặp bàn tay vàng!
Thuật Ðọc Tâm đương nhiên ô tô, mà là trong xe.
Qua nửa phút, một "Người Tu Chân" taxi ngang qua. Văn Khanh chếc lặng, cô cảm thấy coi như gặp xuyên nhanh, công lược, nhóm chat lì xì, vị diện trao đổi vật phẩm, cô cũng sẽ cảm thấy ngoài ý .
Con nó là thế giới bàn tay vàng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-328.html.]
Trong chớp mắt, Văn Khanh bỗng nhiên minh bạch nhiệm vụ trở về là gì, là cô giữ xã hội định! Bởi vì thế giới hiện thực quá nhiều bàn tay vàng! Văn Khanh khó thể tưởng tượng nổi, nhiều bàn tay vàng tụ tập một chỗ sẽ phát sinh phản ứng hóa học gì.
Sở dĩ cô thành nhiệm vụ, cướp đoạt nhiều bàn tay vàng, lẽ cũng bởi vì chuyện !
Sau khi Văn Khanh lên cấp ba, liền từ nhà chú chuyển ngoài, chú dì đối với cô tệ, cũng hề giống trong tiểu thuyết, gì mà cực phẩm ngấp nghé di sản cha lưu cho cháu, ngược ngày lễ ngày tết chú đều cho cô tiền tiêu vặt, dì cũng thường mua quần áo mới cho cô. chung quy cũng một nhà, ở nhà bọn họ tránh khỏi cảm giác như ăn nhờ ở đậu, cho nên khi lên cao trung, Văn Khanh mượn cớ rời .
Cô trở nhà , đóng cửa thật kỹ, chuyện thứ nhất cô chính là tiến gian vô tận, cô cần xác định một chút xem những bàn tay vàng cái nào thể dùng .
Phượng Hoàng thấy cô, lập tức hưng phấn : "Tỷ, ngươi tìm thời cơ đổ đầy công đức ?"
"Gần như ." Văn Khanh rõ lắm, cô chút dự cảm, lẽ đây chính là thời cơ cô đang tìm kiếm, nhưng cô nắm chắc.
Phượng Hoàng một mặt chắc chắn : "Chắc chắn, dự cảm, bởi vì giữa chúng khế ước, thể tự cảm giác vận mệnh của , cũng bao quát cả một phần của tỷ."
Nó như , trong lòng Văn Khanh liền nắm chắc: "Vậy mượn lời may mắn của ngươi." Nghĩ nghĩ, cô hỏi nó: "Trong thời gian ngươi ngoài ? Đi ngoài chỉ thể thu nhỏ bản thể bên cạnh , lúc cần thiết khả năng sẽ cần ngươi hỗ trợ."
Hiện tại thế giới tương đối đặc thù, đối mặt với đám mang theo bàn tay vàng, cô sợ một thể ứng phó nổi, Phượng Hoàng vũ lực cường đại ở bên cạnh vẫn cô cảm thấy an tâm hơn.
"Không vấn đề!" Phượng Hoàng nhanh miệng đáp ứng, nó ở trong gian nhanh chán chếc , thật ngoài đó xem thử!
Văn Khanh dặn dò nó một câu: "Sau khi rời khỏi đây, tất cả đều an bài, phép gây chuyện!"
"Biết , tỷ, ngươi đừng lải nhải nữa!" Nó còn đến mức phân rõ nặng nhẹ, thời khắc mấu chốt, nó thể kéo chân cô chứ?
Văn Khanh kiểm kê bàn tay vàng đoạt trong vô tận hư , cuối cùng lấy mấy cái mà khả năng sẽ dùng tới ——
Túi đen khủng bố khả năng sẽ dùng đến, cô thể kéo bàn tay vàng nhốt bên trong đó quản lí. Điều kiện tiên quyết là nếu bọn họ thể phục tùng cô!
Không gian tu tiên nhất định , bởi vì đường về cô thấy tu chân, trong tất cả hệ thống sức mạnh, tu chân tuyệt đối là mạnh nhất. Muốn ngăn chặn bọn họ cũng chỉ thể bắt tay từ nơi .