Văn Khanh tâm tình bực bội trở về nhà, trong khoảnh khắc khi cô đóng cửa sổ, đột nhiên cảm giác mấy khí tức dị thường. Cô bất động thanh sắc thả thần thức, nhanh tìm nơi phát chúng.
Trong phòng mấy đàn ông mặc áo đen, dáng sắc bén, khí tức trầm , qua hẳn là bình thường. Bên cửa một khung kính viễn vọng, một đàn ông đang dùng nó bên ngoài.
Nhìn một lát, dậy, hỏi những trong phòng: "Lăng Thất, một chút về tình huống của ."
Văn Khanh lúc mới " đến", khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, mặt như đao tước, mày như lợi kiếm, đôi mắt thì sâu thẳm, hai đầu lông mày đều là trầm bình tĩnh.
Hắn xong, bên trái trả lời ngay:"Trình Phong, nam, hai mươi sáu tuổi, Hán. Sau khi nghiệp vẫn tìm việc , ở trong nhà ăn bám. Năm ngày , trong tài khoản đột nhiên một khoản tiền lớn, tròn một trăm triệu, tiêu xài hết trong ba ngày. Trong thời gian tra cùng nào lui tới. Ngoại trừ dùng tiền, tạm thời phát hiện chút nguy hiểm nào."
Hoá là vì phá sản mà tới.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Người đàn ông bên cửa sổ, nhíu mày: "Chỉ dùng tiền thôi ? Không hành động khác thường nào khác?"
"Chưa phát hiện, , đúng , sáng hôm nay lúc họp lớp giả nghèo thì tính ?"Lúc lời , khóe miệng Lăng Thất co giật, thấy ai họp lớp còn giả nghèo, lúc họp lớn cố ý chuyện lập lờ nước đôi, hiểu lầm công việc tiền tiết kiệm, bạn gái, ba loser, kết quả lúc cửa, lái xe sang vả mặt ba ba ba, hổ.
Lăng Thất xong, mấy theo dõi buổi sáng đều buồn . Người đàn ông bên cửa sổ lườm Lăng Thất một cái, Lăng Thất lập tức thu liễm hình tượng bất chính, : "Lão đại, trực tiếp hành động luôn , bắt tra hỏi một chút?"
"Đừng xúc động."Người đàn ông gọi là lão đại dùng ánh mắt ngăn : "Tiếp tục quan sát một thời gian, đừng trở thành thứ hai...."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-331.html.]
Câu cuối cùng dường như lơ đang phiêu tán giữa bờ môi, Văn Khanh thấy cái tên , nhưng trong phòng giống như nghĩ đến gì đó, nhất thời trầm mặc xuống, thậm chí đỏ cả vành mắt.
Lăng Thất như đang định lảng sang chuyện khác: "Lão đại, tình huống phía nam thế nào? Có bắt phóng hoả ?" Hắn tới chính là chuyện mấy ngày đây, một dị năng giả phóng hỏa thiêu chếc một nhà ba , thể điều khiển lửa, tính nguy hiểm thấp.
Lão đại lắc đầu, giữa hai đầu lông mày nhăn càng sâu: "Không , để chạy thoát. Hắn chúng dám kinh động đến dân, cố ý trốn giữa đám . Lần bắt , sẽ càng khó khăn."
Lăng Thất thở dài: "Haizz, đây là chuyện gì chứ? Cũng hai năm nay , chỉ kì nhân dị sĩ, cấp còn cho kinh động dân, thế nhưng đám ai ai cũng đều thủ đoạn khó lường, ngay cả s.ú.n.g cũng sợ, chúng còn bó tay bó chân thì bắt bọn họ ?"
Có một phụ họa : " , bọn họ nắm giữ năng lực vượt khỏi phạm vi khoa học, chúng căn bản bản chất của bọn họ, nếu năng lực của bọn họ để đề phòng , chúng cũng cần hi sinh nhiều như ."
"Hi sinh đáng sợ, đáng sợ là chúng đều hi sinh cũng giải quyết mấy siêu năng lực , đối với bình thường mà đây mới là tai họa."
...
Văn Khanh hiểu rõ, đây đều là của quốc gia, thì cấp phát hiện trong xã hội mấy mang bàn tay vàng. Chẳng qua tất cả bàn tay vàng đều chú ý cẩn thận, nhiều càng giống kiểu của Trình Phong hơn, bàn tay vàng thì chỉ khoe khoang cho khác .
Cô bây giờ còn rõ cấp thái độ gì với mấy bàn tay vàng , nhưng thể khẳng định là, nguy hiểm tới tính mạng sẽ bắt , giống như dị năng Hỏa hệ . Ý nghĩ của những với cô mưu mà hợp, tính nguy hại, nhiễu loạn xã hội, thể cần để ý, nhưng tính nguy hại thì nhất định bắt giữ. Vì nếu để loại đàn áp bình thường, chắc chắn bình thường sẽ gặp tai nạn lớn.
Lại quan sát mấy ngày, Văn Khanh xác định những đều tâm tư đoan chính, là quân nhân đặc thù tâm ý vì nhân dân phục vụ, cô quyết định hợp tác cùng bọn họ. Văn Khanh ẩn từ cửa sổ nhà đối diện yên lặng , lúc cô , trong phòng đang thảo luận một chuyện khác.