Đầu tiên nàng kiểm tra xung quanh một vòng, thấy gì nguy hiểm mới cẩn thận đánh giá mảnh dược viên . Nhìn qua vẻ gì đặc biệt nhưng khiến Văn Khanh hoảng sợ. Tất cả linh thực ở đây đều hơn vạn năm! Thậm chí một loại còn mười vạn năm!
Nàng còn thấy mấy linh thực thành tinh đang co rụt về phía !
Văn Khanh vội vàng đào linh dược mà di chuyển khắp nơi. Nếu nàng đoán sai nơi chính là trung tâm của bí cảnh - cũng chính là nơi Cảnh Châu cất giấu.
Nơi đặt Cảnh Châu đương nhiên sẽ bố trí nhiều kết giới, khó ai thể đặt chân tới đây. Thế nên tuổi của linh thực mới cao đến . Bản thật sự quá ư là may mắn - trực tiếp truyền tống tới.
Văn Khanh vuốt cằm, nghĩ ngợi một lúc, dùng thuật độn thổ chui xuống nền đất, quả nhiên bên một sơn động. Chính giữa bày một trận pháp lớn gồm nhiều trận hợp , bên trong là một hạt châu màu trắng ngà lơ lửng trung, tản vầng sáng nhu hòa.
Đây chắc chắn là Cảnh Châu.
Văn Khanh vốn dĩ cũng nảy sinh ý niệm gì với Cảnh Châu, nàng từng trải nhiều, thấy nhiều, nhiều, càng hiểu đạo lí mất. Cảnh Châu cũng thứ hiếm lạ gì, thứ trân quý thật sự chính là linh thực bên trong. Giống như ở hiện đại, nếu là thực vật quý hiếm, bản năng của bình thường sẽ sức bảo vệ chúng nó, để chúng nó tuyệt chủng. Chỉ những con tham lam mới nghĩ đến chuyện giếc hại để cướp lấy thứ về . Bọn họ chẳng hề quan tâm đến chuyện nếu mấy thứ tuyệt chủng thì sẽ để hậu quả gì, dù ảnh hưởng đến bọn họ là .
Cho nên, suy nghĩ đầu tiên của Văn Khanh khi thấy Cảnh Châu chính là thế nào để Cảnh Châu rơi tay Khúc Thiên Ca.
Dựa theo cốt truyện, chắn chắn Khúc Thiên Ca sẽ thấy Cảnh Châu đầu tiên, mà đạo lý nào thấy lấy chứ? Vốn dĩ Văn Khanh thể trấn giữ ở đây, nhưng chạm mặt với Khúc Thiên Ca khó tránh khỏi việc sẽ xảy một hồi ác chiến, lỡ như huỷ hoại nơi thì thật sự là mất nhiều hơn .
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ một biện pháp duy nhất... nhưng thành công .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Văn Khanh hạ quyết tâm, trong cơ thể bay một chiếc vòng tay màu đen bằng gỗ. Đây là thứ nàng mua cùng với Âm Dương Quyết, giống thần khí gian của Khúc Thiên Ca y như đúc. Văn Khanh điều tra rõ ràng - chiếc vòng và chiếc vòng của Khúc Thiên Ca là một đôi, vòng của nàng là vòng Âm, còn của Khúc Thiên Ca là vòng Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-63.html.]
Âm chủ sát, dương chủ sinh, trong gian của Khúc Thiên Ca đều là linh tuyền, linh dược, linh thực, sức sống bừng bừng. Mà vòng tay của nàng là một gian vô tận, bất luận vật gì còn sống đều sẽ thành vật chếc. nàng luyện hóa chiếc vòng , phá hủy vật gì đều do bản chi phối.
Nếu vòng Dương của Khúc Thiên Ca thể thu Cảnh Châu, tất nhiên vòng Âm của nàng cũng thể. Bởi Văn Khanh ném vòng tay đến bên cạnh Cảnh Châu, bày một thuật pháp ẩn hình.
"Trấn giữ ở đây, nếu thấy nữ nhân tới thì thu nó bên trong. Tuyệt đối để rơi tay nàng . Nếu nàng đến thì tính ." Nàng dùng lưu ảnh thạch phản chiếu hình ảnh của Khúc Thiên Ca. Vòng gỗ đen giống như ý thức, nó gật gật một chút, tỏ vẻ .
Lúc Văn Khanh mới lòng rời . Vòng Âm trùng hợp mà xuất hiện cùng lúc với Âm Dương Quyết. Chỉ tu luyện Âm Dương Quyết mới thể luyện hóa vòng tay , những khác cho dù nhận chủ thì cũng chỉ quyền sử dụng mà thôi. Thế nên, chờ tu vi của Văn Khanh cao hơn Khúc Thiên Ca, chuyện cướp vòng tay thật sự quá dễ dàng. Chẳng qua hai bây giờ cùng một cảnh giới, xuống tay cho lắm.
Văn Khanh bước khỏi sơn động, bắt đầu xắn tay áo đào linh thực. Nàng cũng chế dược, nhu cầu lớn, bởi mỗi loại chỉ đào một cây, lấy ngoài tặng khác cũng khá .
Bí cảnh Tiểu Hoàng Sơn giới hạn. Hơn nữa mỗi chỉ mở mười ngày, căn bản khả năng hết bí cảnh trong một , chỉ thể chọn một hướng để .
Văn Khanh chọn hướng Đông vì nơi đó xuất hiện cơ duyên của Khúc Thiên Ca.
Bí cảnh thể phi hành, Văn Khanh bộ mất hai ngày mới đụng khác.
Đối phương là một nhóm bảy tám , trang phục màu trắng, viền tay màu vàng, qua vẻ như là tử tinh của Vô Cực Tông.
Bọn họ cũng thấy Văn Khanh, vốn dĩ chút phòng . khi thấy rõ diện mạo của nàng, thiếu niên đầu ôm quyền hành lễ : "Thì là tiểu sư tổ Văn Khanh, tiểu bối là Lâm Nguyệt Sơ đến từ Vô Cực Tông."