Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-03-01 12:41:17
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những tu sĩ Kim Đan thấy thế, vội vàng phi , quả nhiên cản . Những tu sĩ khác tin, vẫn thử, nhưng ngay lập tức đại môn của bí cảnh đánh văng ngoài.

Văn Khanh đếm gần đủ , mới phi trong. Súng b.ắ.n chim đầu đàn (*), sớm chắc là chuyện .

(*) Súng b.ắ.n chim đầu đàn: kẻ nổi tiếng thì dễ ghen ghét.

Bí cảnh sở dĩ gọi là Tu Di bởi vì ở bên trong nó một huyễn cảnh lớn, thứ ngươi thấy thật sự đáng tin, ngươi nghĩ nó là thật nhưng nó là giả; ngươi tưởng giả, khả năng nó là thật. Thật thật giả giả, hư hư ảo ảo, chẳng thể thấu .

Chẳng qua đối với Khúc Thiên Ca mà , huyễn cảnh căn bản chút tác dụng, bởi vì nàng mang theo thiên địa chí bảo Phá Vọng Châu. Chỉ cần Phá Vọng Châu thể phá bỏ hết tất cả mộng cảnh. Đây là món đồ Khúc Thiên Ca tìm thấy trong gian của , mà cũng chỉ gian trong thần khí mới bảo vật thần kì cỡ .

Vì thế, Khúc Thiên Ca ở bên trong bí cảnh như chỗ , bất kể thứ bảo vật gì cũng phơi bày chút che đậy. Nào là mã não vạn năm, thạch nhũ quý hiếm, hồ nước linh dịch, chỉ cần gặp là sẽ nàng thu hết gian. Về phần những nơi nguy hiểm, nàng chỉ cần tránh thật xa, tuyệt đối lãng phí thời gian.

Nàng thu gom bảo vật, đến chỗ trung tâm bí cảnh là truyền thừa Thần Điện, ở đây truyền thừa thời thượng cổ.

Ở Thương Lan giới, tu sĩ Kim Đan đông như kiến, Nguyên Anh ở khắp nơi, bởi tuy rằng bí cảnh chỉ cho Kim Đan tu sĩ tiến nhưng chẳng mấy chốc đầy ắp . Qua nửa canh giờ, thông đạo của bí cảnh đóng , ngay cả tu sĩ Kim Đan cũng thể nữa.

Từng xem qua nguyên tác, Văn Khanh rõ, giếc chóc thực sự bây giờ mới bắt đầu. Ở trong bí cảnh nửa năm, mười nhưng lúc chỉ một!

Chẳng qua, tu chân vốn dĩ là chuyện nghịch thiên, phận của khác liên quan gì đến nàng, nàng quản cũng chẳng , việc cấp bách là giải quyết chuyện của .

Văn Khanh nhắm mắt , cảm nhận vị trí của vòng Dương, mới lững thững bước đến chỗ Khúc Thiên Ca.

Ánh mắt của Khúc Thiên Ca nóng rực chăm chú một gốc cây linh thực trong Hàn Đàm (*). Kim liên cửu phẩm! Trong truyền thuyết ăn nó thể lập tức trở thành tiên! Cực kỳ đáng tiếc chính là, cây kim liên nở, chỉ khi nở rộ mới phát huy hết giá trị của nó.

(*) Hàn đàm: đầm nước lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-72.html.]

Hơn nữa, kim liên chỉ thể sinh tồn ở hàn đàm nơi linh khí hoá lỏng, chỗ khác nó sống , cho nên chỉ cách di chuyển hàn đàm trong gian.

vấn đề là, thần thức của nàng thể bao phủ bộ hàn đàm, cách nào dịch chuyển ngay. Khúc Thiên Ca nghĩ nghĩ, chỉ thể nhảy trong nước, đào từ chính giữa.

Vừa nhảy , hàn khí trong nước đ.â.m cốt tủy, giống như đông cứng linh hồn của nàng . Khúc Thiên Ca vội vàng lấy một viên noãn ngọc(*) từ trong gian, nắm trong lòng bàn tay mới thấy đỡ hơn một chút. Nàng tiếp tục bơi về phía trung tâm, vận hết sức bình sinh mới đem hết hàn đàm cho trong gian.

(*) Noãn ngọc: ngọc sưởi ấm.

Còn kịp lấy sức, nàng đột nhiên một giọng tràn đầy ác ý từ đỉnh đầu truyền đến: "Chà chà, cho cái gian tốn ít công sức ha? Phải đa tạ ngươi , mau đem vòng tay trả cho ."

Đồng tử của Khúc Thiên Ca co , thình lình ngẩng đầu : "Là ngươi!"

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Văn Khanh tủm tỉm xổm bên cạnh bờ: "Không thì là ai? Hai chung thật duyên nhỉ, lấy Phượng Hoàng , ngươi cõng nồi. Ta tới bí cảnh ngươi giúp đưa áo cưới (*), ngươi đối với như , là ngươi yêu đó chứ?"

(*) Ý bảo Khúc Thiên Ca giúp Văn Khanh thu thập đồ vật.

Khúc Thiên Ca liền giận dữ: "Quả nhiên là ngươi! Ở bí cảnh Tiểu Hoàng Sơn, Phượng Hoàng là ngươi bắt, Cảnh Châu cũng ngươi cầm ! ngươi cho ngươi cõng nồi!"

Văn Khanh mặt đổi sắc, : " , phủ nhận!"

Khúc Thiên Ca thầm hận, nhưng nàng liếc mắt một cái tu vi của Văn Khanh, cao hơn nàng hai cảnh giới, nàng dám chắc bản thắng nàng , nên chỉ thể lên tiếng hòa giải: "Ta với ngươi thù oán, ngươi hại như ?"

"Không thù oán?"

Ý của Văn Khanh vụt tắt, dậy, nàng từ xuống : "Không là ngươi trọng sinh ? Không ngươi tới tìm báo thù ? Sao, báo thù nữa?"

Loading...