Mộng Yểm Huyễn Thạch am hiểu nhất là tìm bí mật sâu nhất của con , thể là điều sợ hãi nhất, thể là điều mà đó nhớ đến, nó đều thể tái hiện khiến cho đó đắm chìm thể thoát .
những thứ vô dụng đối với Văn Khanh, cô xuyên qua mấy kiếp, tinh thần* mạnh mẽ cỡ nào chứ? Lại công đức hộ , Mộng Yểm Huyễn Thạch căn bản thể trí nhớ của cô, mặc dù kéo cô huyễn cảnh nhưng huyễn cảnh bên trong chẳng gì.
* Thật ở đây tác giả dùng "tâm thần" (心神) nhưng để là tinh thần xuôi tai hơn.
Văn Khanh phản ứng kịp, khỏi to: "Thú vị thật, còn thể thêu huyễn cảnh trống rỗng." Văn Khanh một kiếm phá mở, về bên trong bí cảnh. Nhìn tảng đá trong tay một lát, càng xem càng ý, vật từ nay về sẽ là của cô!
Dù , so với dùng vũ lực chèn ép, cô vẫn thích âm thầm hại hơn!
Khúc Thiên Ca là đầu tiên đến Thần Điện, cửa điện một bóng . Nàng thử đẩy cửa, quả nhiên nhúc nhích tí nào, xem mỗi hai mươi cùng là thật, ả đành kiên nhẫn chờ đợi.
Khúc Thiên Ca xuống một bên chờ những khác đến, nhanh, một nhóm đến, tổng cộng mười một , dựa trang phục thì là Huyền Kiếm Tông. Khúc Thiên Ca kỹ, bên đó mấy quen, Lâm Kiều, Nguyệt Bạch và mấy nữa gặp ở bí cảnh Tiểu Hoàng Sơn .
Bọn họ nhiều , Khúc Thiên Ca lo sợ lát nữa tranh với bọn họ, dù mặt nàng vẫn biến sắc, bước đến chào hỏi: "Lâm sư tỷ, Nguyệt sư , chúng gặp mặt."
Nguyệt Bạch thấy nàng, lập tức vui vẻ chào : "Khúc sư chúng gặp !"
Lâm Kiều hừ lạnh một tiếng, liếc nàng một cái, đầu giới thiệu với đồng môn: "Nàng chính là khế ước Phượng Hoàng, lấy Cảnh Châu, Khúc Thiên Ca." Khúc Thiên Ca lấy Cảnh Châu khiến bí cảnh đóng , hại nàng tay mà về, nàng vẫn luôn ghi hận đến bây giờ.
"Là nàng !" Nghe đám Huyền Kiếm Tông liền dùng ánh mắt nóng bỏng Khúc Thiên Ca: "Phượng Hoàng ? Gọi cho chúng một chút!"
Khúc Thiên Ca giật , vội vàng giải thích: "Ta thật sự khế ước Phượng Hoàng, cũng lấy Cảnh Châu, Hà Văn Khanh mới là kẻ khế ước Phượng Hoàng, mới gặp nàng lúc nãy, tin lát nữa gặp nàng các ngươi cứ việc hỏi!"
Nàng một cách thành khẩn khiến những khác nửa tin nửa ngờ: "Thật sự ngươi?"
"Không !" Khúc Thiên Ca thầm oán, Hà Văn Khanh chếc tiệt! Còn để nàng mang tiếng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-74.html.]
"Đừng nhắc tới chuyện nữa, trong điện nhiều thứ , sẽ chia sẻ với các vị sư ."
Những khác bảo vật, lập tức hứng thú: "Bảo vật gì? Sao ?"
Khúc Thiên Ca chỉ . Những khác trong nháy mắt hiểu , việc nàng chắc chắn sẽ cho bọn họ !
Lâm Kiều lạnh: "Chẳng lẽ bên trong nguy hiểm trùng điệp, kéo thêm mấy cái đệm lưng? Huynh chúng liều chếc xông , cuối cùng áo cưới cho ngươi*!"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
*Ý bảo Khúc Thiên Ca lợi dụng.
Lời , những khác chút do dự, nhất là bảy chung với Lâm Kiều .
Khúc Thiên Ca vội vàng : "Bên trong nguy hiểm, thề! Huống hồ các ngươi nhiều , bên chỉ một, nếu lừa các ngươi, các ngươi thể giếc !"
Điều cũng đúng, những còn yên lòng, lập tức động tâm, ngay cả Lâm Kiều cũng thả lỏng đôi chút.
Thấy bọn họ đồng ý, Khúc Thiên Ca : "Cửa điện cấm chế, nhất định là hai mươi cùng một lúc mới , chúng còn thiếu tám ."
Chả trách hợp tác với bọn họ, hóa một , đám Lâm Kiều trong lòng đều hiểu rõ ngọn nguồn, nhưng gì,đợi thêm tám nữa cùng tiến Thần Điện.
Một tia sáng trắng hiện lên, đám Khúc Thiên Ca cuối cùng cũng Thần Điện. Trong điện trống trải, thậm chí chút âm u, chỉ một chút ánh sáng lơ lửng đỉnh đầu. Những khác thấy nơi trống , chỉ coi đây là khu trung tâm, bắt đầu tản bốn phía tìm kiếm thông đạo. Chỉ Khúc Thiên Ca ánh mắt sốt ruột những điểm sáng , nét mặt gần như điên cuồng.
Những thứ đều là truyền thừa! Truyền thừa thượng cổ! Ai lấy là của đó!
Khúc Thiên Ca phóng linh khí, ngưng tụ thành một bàn tay cực lớn, chộp lấy những điểm sáng đó. Những điểm sáng giống như là sinh mệnh, ngừng né tránh. Khúc Thiên Ca đặc biệt tu luyện Quang Ảnh Thủ vì những điểm sáng , nó cũng thể khinh thường, đánh một chưởng xuống chắc chắc sẽ cá*.
* Ý bảo sẽ bắt thượng cổ truyền thừa.