[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Nam Chính Vứt Bỏ Vợ Cả, Ép Cưới Vợ Lẻ Của Cha - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-06-07 13:29:22
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lạc Lương Tài.
Cái tên đó lập tức hiện lên trong đầu Trầm Ngư.
Cùng lúc , đàn ông cất tiếng.
“Lâu gặp, Tiểu Ngư. Càng ngày càng xinh hơn.”
Lạc Lương Tài thèm thuồng gương mặt thanh tú và hình mềm mại của cô gái trẻ, ánh mắt đầy ánh mắt tràn đầy dục vọng.
Mỹ nhân như thế đáng lẽ đè mà thưởng thức mới .
khi nghĩ đến tình trạng cơ thể hiện tại của , lòng ông chùng xuống, ánh mắt Trầm Ngư cũng trở nên âm u.
Trầm Ngư bình thản lão già đáng ghê tởm mặt, đó giả vờ rụt rè giống như tính cách của nguyên chủ, cúi đầu nhỏ nhẹ gọi: “Lão gia.”
Trông cô vô cùng ngoan ngoãn, lời.
Thế nhưng trong lòng, cô xé xác lão già trơ tráo thành từng mảnh. Tuy , xét thấy hiện tại cô thể , cũng khả năng chống một đàn ông khỏe mạnh, thêm việc hôm nay Thẩm Khê rời phủ xử lý công chuyện, Trầm Ngư đành nhẫn nhịn chọc giận ông lúc .
Dáng vẻ phục tùng của cô quả thực khiến Lạc Lương Tài hài lòng.
Ông Trầm Ngư, : “Dạo hình như ông lơ là, quên mất đến thăm Tiểu Ngư.”
Thực , khi đánh gãy chân của nguyên chủ, ông định chờ cô lành sẽ đến "động phòng".
Nào ngờ trong lúc nguyên chủ đang dưỡng thương, ông đến chỗ của Tứ phu nhân nghỉ ngơi.
Hai như củi khô bén lửa, cởi sạch y phục, đang định mây mưa thì đột nhiên ông phát hiện thể…
Lạc Lương Tài thể chấp nhận sự thật . Ông lập tức cho mời đại phu đến khám, nhưng một hồi bắt mạch chẩn đoán, đại phu cũng tìm nguyên nhân, chỉ ấp úng là do tuổi tác cao.
Tuổi tác cao? Sao thể? Đứa con trai út của ông mới chào đời lâu, ông thể bất lực ? Đại phu đó chắc chắn là một tên lang băm!
Lạc Lương Tài cam lòng tin chuyện , nhưng cũng dám mời thêm đại phu nữa vì sợ lộ, mất mặt. Ông đành sai tâm phúc tìm danh y ngoài trấn Thanh Bình đến khám, đồng thời liên tục ở phòng của Tứ phu nhân - duy nhất bệnh tình của ông.
Như , ngoài chỉ nghĩ rằng ông đột nhiên sủng ái Tứ phu nhân, chứ nghi ngờ gì về tình trạng sức khỏe của ông .
Còn việc hôm nay đột nhiên ông đến tìm Trầm Ngư là bởi vì vô tình hai hạ nhân bàn tán rằng Thập Tam phu nhân trong phủ xinh vô cùng, còn hơn cả Tứ phu nhân - đang sủng ái nhất.
Bị lời bàn tán đó nhắc nhở, Lạc Lương Tài mới nhớ từng mua một thôn nữ tuyệt sắc. vì gần đây quá bận bịu chuyện bệnh tật, nên ông quên bẵng mất.
Bây giờ nghĩ , ông nhớ nổi mặt cô gái đó .
Thế là Lạc Lương Tài đưa đến tìm Trầm Ngư. Khi tận mắt thấy, ông hiểu tại bản thể quên mất một mỹ nhân như .
Ông tiến lên vài bước, gương mặt xinh của cô gái, đưa tay định chạm má cô để xem mềm mại như tưởng tượng .
Trầm Ngư cụp mắt che giấu sự ghê tởm trong ánh , đó nghiêng đầu né tránh bàn tay đầy dục vọng .
Hàng mi cô run nhẹ, bàn tay trắng mịn siết chặt lấy lớp quần áo cũ kỹ . Cả cô khẽ run lên vì sợ hãi.
Lạc Lương Tài cau mày vui. Đã là phụ nữ của ông , mà dám né tránh, cự tuyệt ông ? Bản tính kiêu ngạo khiến ông vô cùng tức giận.
“Đứng dậy!” Ông lạnh lùng lệnh.
lạ , cô gái vẫn yên, nhúc nhích, chỉ là cơ thể run rẩy dữ dội hơn.
Sắc mặt Lạc Lương Tài trở nên âm trầm. Ông cảm thấy uy quyền của trong phủ khiêu khích nghiêm trọng.
Ngay lúc ông sắp nổi giận, định gọi dạy dỗ cô gái điều thì Linh Đang lúc bước .
Cô thấy lão gia mặt phu nhân với vẻ mặt đen như mực, thấy mấy hạ nhân bàn tán rằng Thập Tam phu nhân thật ngạo mạn, gặp lão gia cũng chịu hành lễ.
Linh Đang sang thấy phu nhân đang run rẩy vì sợ hãi, liền hiểu ngay chuyện gì xảy .
Cô lập tức quăng thứ trong tay xuống, chạy đến chắn giữa Trầm Ngư và Lạc Lương Tài, quỳ xuống : “Lão gia bớt giận! Phu nhân hành lễ, mà là... chân của phu nhân thương, thể dậy , cố ý.”
“Chân thương?” Lạc Lương Tài sửng sốt.
Lúc ông quên mất chính là từng lệnh đánh gãy chân nguyên chủ nửa năm .
Ông cũng rằng chính sự xuất hiện của Linh Đang cứu mạng .
Nếu , dù cho Trầm Ngư thể , cô vẫn thể g.i.ế.c c.h.ế.t ông ngay khi ông tiến gần.
Linh Đang lắp bắp giải thích một hồi, cuối cùng Lạc Lương Tài mới nhớ chuyện đây.
Ông xuống mỹ nhân đang run rẩy mắt, nghĩ đến việc chính khiến cô sợ đến thế, trong lòng nảy sinh chút bứt rứt và hối hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-vut-bo-vo-ca-ep-cuoi-vo-le-cua-cha-chuong-10.html.]
Tất nhiên, hối hận là vì một mỹ nhân như liệt đôi chân, khiến ông mất nhiều niềm vui hưởng lạc, chứ vì thương tiếc cho Trầm Ngư.
Linh Đang thêm: “Hơn nữa, phu nhân mấy hôm cảm. Nếu chẳng may lây sang lão gia, thì đúng là tội .”
Cô nhận phu nhân gần gũi với lão gia. Tuy hiểu tại Trầm Ngư nhân cơ hội tiếp cận lão gia, nhưng Linh Đang vẫn khôn khéo những lời khiến Lạc Lương Tài dè chừng.
Vì bệnh tình kỳ quái, Lạc Lương Tài hiện giờ sợ nhất là lây bệnh.
Quả nhiên, xong, ông lập tức lùi vài bước.
“Bị cảm thì nghỉ ngơi cho . Có gọi đại phu ?” Ông Trầm Ngư, tiếc nuối hỏi.
Vốn hôm nay ông định dùng Trầm Ngư để thử nghiệm thuốc tráng dương mà Lý đại phu mới đưa đến.
Linh Đang cung kính trả lời: “Đã mời Trương đại phu của Hồi Xuân Đường đến khám, phu nhân cũng đang uống thuốc mấy ngày nay .”
Lạc Lương Tài gật đầu, nhưng vẫn luyến tiếc bỏ qua. Ông trầm ngâm một lát : “Vậy ba ngày nữa, đưa Tiểu Ngư đến viện của ông. Ông lâu gặp em .”
“Lão gia cứ yên tâm, phu nhân cũng mong lão gia đến lắm. Đợi phu nhân khoẻ hẳn, nô tỳ nhất định sẽ đến báo tin vui.”
Nghe Linh Đang , Lạc Lương Tài vô cùng vui vẻ. Ông liếc xung quanh viện nhỏ đơn sơ, sang hỏi cùng với vẻ hài lòng:
“Đây là nơi Thập Tam phu nhân ở ? Những khác ? Sao chỉ một hầu gái lo việc hầu hạ?”
Ông mơ hồ nhớ lúc mới đưa Tiểu Ngư về phủ, từng sắp xếp ít hầu hạ.
Người hầu phía lập tức quỳ xuống: “Bẩm lão gia… đây là do Đại phu nhân sắp xếp. Mấy cũng các viện khác lấy về dùng.”
Bọn nô bộc vốn dám ức h.i.ế.p với chủ nhân, nhưng vì Đại phu nhân - quyền lực lớn nhất phủ, chỉ lão gia - ưa Thập Tam phu nhân, nên bọn họ hùa theo để lấy lòng.
Sắc mặt Lạc Lương Tài sa sầm: “Hừ, tụi bây đúng là lời!”
Ông hừ lạnh một tiếng quát lớn: “Còn mau sắp xếp cho ông!”
“Lão gia bớt giận, nô tài lập tức !”
Một đám rầm rộ kéo đến, cũng rầm rộ rời .
Đợi đến khi cuối cùng trong đoàn của Lạc Lương Tài rời khỏi viện, Trầm Ngư mới từ từ ngẩng đầu, lấy vẻ bình tĩnh.
“…Phu nhân, thật sự hầu hạ lão gia ?” Linh Đang bên cạnh dè dặt hỏi.
Cô cảm thấy chút tiếc nuối cho Trầm Ngư. Với dung mạo của phu nhân, nếu chịu chiều lòng lão gia, ông chắc chắn sẽ hết mực sủng ái cô. Khi , để xem Đại phu nhân còn dám ức h.i.ế.p phu nhân nữa .
Nghe , Trầm Ngư cũng tức giận. Cô , tuy miệng Linh Đang , nhưng trong lòng cũng chỉ là vì cho cô. Có điều, hai khác biệt về giá trị quan nên sự bất đồng trong cách về Lạc Lương Tài.
Dù thì Linh Đang vẫn về phía cô. Nếu , cô dối với Lạc Lương Tài rằng Trầm Ngư vẫn còn đang uống thuốc.
Trầm Ngư Linh Đang, nhẹ nhàng hỏi: “Linh Đang, em thấy thật sự thích hợp ở bên cạnh ông ?”
Khi cô gái ngẩng đầu lên, dung nhan như hoa khiến ngay cả Linh Đang, dù cũng là con gái, vẫn choáng ngợp vẻ của phu nhân nhà .
Linh Đang nghĩ đến dung mạo của Lạc lão gia. Tuy gương mặt ông vẫn còn nét phong độ năm xưa, nhưng sống trong nhung lụa nhiều năm khiến hình ngày càng phì nhiêu. Thân hình béo mập vốn tội, nhưng so với vòng eo thon thả mềm mại của phu nhân thì đúng là hai thái cực.
Hơn nữa, phu nhân năm nay mới mười tám, trong khi lão gia gần năm mươi. Ở một gia đình sinh con sớm, tuổi của lão gia đủ để ông nội của phu nhân.
Những ý nghĩ đó thoáng lướt qua đầu Linh Đang, khiến cô khẽ cắn môi .
Cô cảm thấy hiểu tâm tư của phu nhân. Dù thế nào, một cô gái trẻ trung xinh như cũng nên ở bên cạnh một tuổi già sức yếu.
Đôi mắt Trầm Ngư khẽ cong lên, nở nụ nhàn nhạt: “Vậy là Linh Đang cũng hiểu , ?”
Nghe , Linh Đang cúi đầu buồn bã. Một lát mới ngẩng lên, lo lắng Trầm Ngư: “ nếu phu nhân đồng ý thì bây giờ? Lão gia rõ, ba ngày nữa viện của ngài . Dù chạy trốn... chúng cũng xa .”
Ánh mắt Linh Đang đảo xuống đôi chân tàn phế của Trầm Ngư, vội vàng .
Cô thật lòng giúp phu nhân rời khỏi phủ họ Lạc, nhưng ngoài việc phu nhân thể xa, thì một khi rời khỏi đây , họ ? Mặc dù ngày nào cũng bận bịu trong phủ, nhưng Linh Đang vẫn loáng thoáng ngoài kể rằng, thế giới bên ngoài hiện giờ đang hỗn loạn. Bọn giặc tóc vàng đặc biệt thích bắt nạt những cô gái yếu đuối như họ.
Trấn Thanh Bình là một trong ít nơi ở Hoa Quốc mà dân thường vẫn còn sống yên bình.
Nếu thật sự đưa phu nhân rời khỏi phủ, cũng tuyệt đối thể rời khỏi trấn . nếu rời khỏi trấn, thì sớm muộn gì cũng sẽ Lạc lão gia bắt về.
Dù thì ở trấn Thanh Bình , Lạc lão gia là nắm quyền sinh sát, ai dám chống đối.
Trầm Ngư Linh Đang - chọn về phía - khẽ : “Sẽ cách.”
Linh Đang ngẩng đầu đầy nghi hoặc: “Cách gì ?”
“Đến lúc đó em sẽ .”
Cô và Thẩm Khê dây dưa lâu như , cũng đến lúc phá vỡ lớp băng .