[XUYÊN NHANH] HOẠ THUỶ TỪ CHỐI NHẶT BẠN TRAI TRONG THÙNG RÁC - Nam Chính Vứt Bỏ Vợ Cả, Ép Cưới Vợ Lẻ Của Cha - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-06-08 07:15:43
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Với Trầm Ngư, đêm đó trôi qua nhanh.
Sáng hôm , khi mặt trời mọc, trong phòng Đại phu nhân gõ cửa phòng Trầm Ngư.
Linh Đang thấy tiếng động, vội vàng xuống giường và chuyện với ngoài một lát phòng giúp Trầm Ngư tiếng ồn đánh thức rửa mặt và đồ.
"Quá đáng thật." Linh Đang lẩm bẩm.
Trầm Ngư thấy , khẽ cong môi an ủi Linh Đang: "Không . Dù chỉ cần quỳ một ngà thôi. Ngày mai khi lão gia an táng, chuyện cũng sẽ xong xuôi."
Sau khi đồ xong, Linh Đang cõng Trầm Ngư lưng và theo hầu của Đại phu nhân đến linh đường.
Mặc dù trời còn sớm, nhưng phủ họ Lạc thắp sáng rực rỡ.
Bên trong linh đường, một vòng đèn lồng trắng bao quanh quan tài, tỏa ánh sáng nhẹ nhàng, chiếu sáng góc của sảnh.
"Ôi, Thập Tam phu nhân cuối cùng cũng chịu xuất hiện . Đại phu nhân sai, nếu ai tiễn lão gia về cõi vĩnh hằng, cho dù mỗi ngày ho sặc sụa cũng vẫn bò dậy. nếu họ tiễn, dù chân gãy cũng chẳng chịu ngoài. Không lão gia ở trời liệu , chắc sẽ đau lòng lắm."
Người hầu trẻ dẫn Trầm Ngư linh đường, quỳ xuống thì một giọng sắc bén vang lên gần đó.
Trầm Ngư ngước mắt lên, thấy một phụ nữ lớn hơn chục tuổi, mặc bộ tang phục trắng toát, quỳ một tấm đệm mềm và đang chằm chằm cô.
Trầm Ngư nhanh chóng nhận phụ nữ . Chính là Thập Nhất phu nhân của Lạc Lương Tài, gần gũi nhất với Đại phu nhân trong các vợ lẻ của Lạc Lương Tài. Tuy nhiên, khi Đại phu nhân ghẻ lạnh, bà dần trở nên " lời".
Trầm Ngư rủ mi, trong lòng chút khinh miệt. Cô đoán rằng phụ nữ thấy nhà họ Lạc sắp Lạc Thiên Kiêu tiếp quản, nên bắt đầu nịnh nọt Đại phu nhân.
Còn Trầm Ngư, giờ đây chính là quân cờ mà khác dùng để nịnh bợ Đại phu nhân. Rõ ràng, ai cũng nhận thấy Đại phu nhân cố tình để một tàn tật như cô canh giữ quan tài của Lạc lão gia, chẳng là đang cố tình hành hạ cô ?
Với tính cách của nguyên chủ, chắc chắn sẽ chọn im lặng chịu đựng. Một mặt, bản tính nguyên chủ vốn hiền lành. Mặt khác, cô thật sự tranh giành sủng ái với các phụ nữ của Lạc lão gia.
Trầm Ngư đồng ý với quan điểm của nguyên chủ, nhưng cô tuyệt đối chịu im lặng chịu đựng như nguyên chủ.
Cô ngước mắt lên Thập Nhất phu nhân, khẽ cong môi : "Trầm Ngư giỏi theo đóm ăn tàn như Thập Nhất phu nhân, nên đến muộn một chút."
Nghe xong, Thập Nhất phu nhân mở to mắt ngạc nhiên. "Mày bảo ai theo đóm ăn tàn?"
"Người nào trả lời thì chính là đó." Trầm Ngư đáp .
"Mày..." Người phụ nữ tức giận thốt lên.
Trầm Ngư cắt ngang lời bà khi bà kịp tiếp.
" gần đây Thập Nhất phu nhân than thở với các phu nhân khác về việc Đại phu nhân quá nghiêm khắc. Thế mà giờ bà sang cho bà ? Theo thấy, đoàn kịch trong thị trấn cần mướn mấy kịch nhân Biến Diện nữa, chỉ cần mời Thập Nhất phu nhân đến diễn, khán giả sẽ ùn ùn kéo đến."
"Mày... mày bậy!" Mặt Thập Nhất phu nhân đỏ bừng vì những lời của Trầm Ngư. Bà run rẩy chỉ tay về phía Trầm Ngư, nhưng một lúc lâu chỉ ôm lấy n.g.ự.c , gì để phản bác.
Trầm Ngư khẽ khinh bỉ. Được ảnh hưởng từ internet ở kiếp , cô thấy việc đối phó với như Thập Nhất phu nhân - cả đời chỉ quanh quẩn trong hậu viện - thật quá dễ dàng.
Các phu nhân xung quanh thấy Trầm Ngư , thấy khuôn mặt đỏ bừng của Thập Nhất phu nhân, khỏi khúc khích.
" , Tiểu Trầm Ngư đúng đó. Với khả năng đổi sắc mặt nhanh như chớp của Thập Nhất phu nhân, nếu tham gia đoàn kịch thật là lãng phí tài năng."
Một vài phu nhân khác vốn chán ghét vẻ mặt đắc ý của Thập Nhất phu nhân, lập tức nắm lấy cơ hội cùng Trầm Ngư chế giễu bà .
Thập Nhất phu nhân đấu đông, đành quỳ xuống tấm đệm mềm, mặt lạnh tanh, thêm lời nào.
Những khác thấy cũng khẽ nhạo trở nghịch ngón tay.
Việc canh giữ quan tài quả thật là công việc tẻ nhạt, đặc biệt khi những mặt chẳng mấy liên hệ tình cảm với khuất.
Sau một lúc, Đại phu nhân cuối cùng cũng đến.
Bà phòng, việc đầu tiên là quanh, lục lọi giữa đám quỳ. Khi thấy Trầm Ngư đang ngoan ngoãn quỳ, Đại phu nhân khẽ nhướng mày hài lòng, quỳ xuống tấm đệm dày gấp đôi khác.
Đại phu nhân lợi dụng cơ hội để trả thù Trầm Ngư vì bà mất mặt lúc , bởi xa phía bà, Lạc Thiên Kiêu cùng đại quản gia và nhị quản gia cũng phòng.
Lạc Thiên Kiêu đang đỡ một phụ nữ năm mươi tuổi. Ngay khi bà lão bước linh đường, bà ngã quỵ xuống và bắt đầu .
"Ca ca, ca ca bỏ em mà … Sao ca ca thể để em ở một thế ..."
Một đợt than bắt đầu.
Lạc Thiên Kiêu lùi một bước lưng bà lão, vẻ mặt mệt mỏi tiếng dội tai.
Hắn và cô diễn trò lóc, nên mặt .
khi , ánh mắt Lạc Thiên Kiêu chợt đóng băng ở một góc linh đường.
Đôi mắt lóe lên, giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Từ khi nào trong phủ một mỹ nhân như thế ? Câu hỏi chợt thoáng qua trong đầu Lạc Thiên Kiêu.
Cô quả thực là một thiếu nữ tuyệt sắc. Đôi mày mảnh như khói, đôi mắt xếch như mắt mèo. Gương mặt thanh thuần, ngây thơ, nhưng đôi mắt mèo mang đến sự quyến rũ, khiến nhan sắc xuất chúng càng thêm phần lôi cuốn.
Bộ đồ tang trắng cô mặc lúc càng tôn lên vẻ khác biệt của cô...
Giai nhân rạng dung quang,
Một tang phục, ngỡ ngàng nét hoa.
Người xưa sai, huống hồ cô vốn xinh tuyệt trần như .
Ít nhất lúc đây, trong mắt Lạc Thiên Kiêu chỉ thấy hình bóng mỗi cô.
Cô là ai? Sao ở đây?
Một bàn tay bất ngờ vỗ hông Lạc Thiên Kiêu, lập tức hồn, mới nhận rằng tất cả xung quanh đang .
Đại phu nhân gượng : "Đứa trẻ chỉ vì quá đau lòng sự của lão gia nên mấy hôm nay cứ thất thần... Thiên Kiêu, con gì ? Mau đốt tiền giấy cho phụ ."
Dưới sự nhắc nhở của Đại phu nhân, Lạc Thiên Kiêu cuối cùng cũng nhận rằng cô cô của đốt tiền giấy xong, đến lượt con trai trưởng là .
Lạc Thiên Kiêu tạm thời dẹp những ý nghĩ lãng mạn nảy sinh vì cô gái , quỳ xuống đốt tiền giấy cho Lạc lão gia.
Đại phu nhân thì nhân cơ hội chú ý mà ném ánh giận dữ về phía Trầm Ngư đang quỳ đất với gương mặt vô tội.
Bà thấy rõ ràng Thiên Kiêu phân tâm vì đang con hồ ly tinh . Đại phu nhân ngay lập tức hối hận về quyết định của . Có lẽ bà nên để con hồ ly tinh tham dự đám tang?
Chẳng bà con hồ ly tinh giỏi dựa nhan sắc của để quyến rũ đàn ông ? Thiên Kiêu giờ đang ở độ tuổi thanh xuân sục sôi, đương nhiên sẽ con hồ ly tinh mê hoặc.
Sau khi Lạc Thiên Kiêu đốt tiền giấy xong, hai nhạc công thuê tới bắt đầu thổi kèn tàng với một bản nhạc buồn tê tái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hoa-thuy-tu-choi-nhat-ban-trai-trong-thung-rac/nam-chinh-vut-bo-vo-ca-ep-cuoi-vo-le-cua-cha-chuong-14.html.]
Những nghi thức tiếp theo diễn khá đơn giản, vì tang lễ thường theo một quy trình cố định.
Lạc Thiên Kiêu hiểu những nghi thức , nhưng chỉ đơn giản theo sự chỉ dẫn của nhị quản gia để thành từng bước. Chỉ cần Lạc lão gia chôn cất trong nghĩa trang tổ tiên nhà họ Lạc khi mặt trời mọc ngày hôm , tang lễ coi như kết thúc thành công.
Vào buổi trưa, tiệc tang nhà họ Lạc bắt đầu, chiêu đãi những đến viếng.
Khi khách khứa ăn uống xong và về, những hầu bận rộn trong phủ cuối cùng cũng nghỉ ngơi.
Các phu nhân quỳ suốt cả ngày trong linh đường cuối cùng cũng hầu mang thức ăn đến.
“ đói c.h.ế.t mất. Quá đáng thật, bao giờ thấy một đám tang rắc rối thế .” Một phu nhân, bụng đói cồn cào, lẩm bẩm hài lòng.
Đại phu nhân cùng Đại thiếu gia tiếp khách buổi trưa, chắc chắn bà ăn . Chỉ những phu nhân thật là xui xẻo, từ sáng sớm đến khi mặt trời lặn, họ mới ăn.
Thêm một nhịn oán giận: “Cái gì đây? Bắt nhịn đói cả ngày cho ăn thứ ? Định nhục ai ?”
Tứ phu nhân, quen với sơn hào hải vị, bát cháo trắng mặt mà lửa giận bùng lên.
Các hầu gái mang thức ăn thấy vẻ giận dữ của Tứ phu nhân thì trong lòng run sợ, cúi đầu đáp lời.
Đây là chỉ thị mà Đại phu nhân giao cho bọn họ, nếu , họ dám cắt xén đồ ăn của các phu nhân.
“ đang hỏi các ngươi đấy! Câm ?” Tứ phu nhân thể gì với Đại phu nhân, nên quyết định trút giận lên các hầu gái mặt.
Khi cô chuẩn giơ tay đánh một hầu gái, một giọng nhẹ nhàng vang lên ngoài cửa linh đường.
“Chỉ là sơ suất của các hầu gái thôi. Sao Tứ phu nhân quá nghiêm khắc như ?”
Cùng với giọng , Lạc Thiên Kiêu dẫn theo vài hầu gái khác bước từ ngoài cửa.
Hắn dừng ở cửa, vẫy tay với các hầu gái phía . “Nhanh lên, mang thức ăn đến cho các phu nhân . Họ quỳ suốt cả ngày, cần ăn một chút để lấy sức.”
Vừa dứt lời, các hầu gái phía đều tiến lên, mang theo những khay thức ăn đầy đủ thịt và rau, phân phát cho đang tụ tập quanh Trầm Ngư.
Trước mặt Lạc Thiên Kiêu, Tứ phu nhân trở nên phần kiềm chế hơn.
Cô cúi , : “Cảm ơn Đại thiếu gia quan tâm.”
Lạc Thiên Kiêu mỉm : “Đây là điều Thiên Kiêu nên . Các phu nhân ở bên lão gia lâu như . Giờ lão gia khuất, các phu nhân cần lo lắng nữa. Thiên Kiêu sẽ tiếp tục chăm sóc các trong tương lai.”
Nghe , Tứ phu nhân vui mừng khôn xiết, nụ tươi rói nở môi, nỗi lo lắng trong lòng cũng vơi một chút.
Trước đây, cô vẫn luôn đề phòng Đại phu nhân vì sự hiện diện của Lạc Thiên Kiêu. Giờ Lạc Thiên Kiêu rõ như , như thể đang cam kết sẽ can dự những tranh chấp giữa họ và Đại phu nhân.
Sau khi chuyện với Tứ phu nhân, ánh mắt Lạc Thiên Kiêu lướt qua khuôn mặt của những trong linh đường. Khi ánh mắt dừng khuôn mặt Trầm Ngư, sững , mắt mở lớn đầy ngạc nhiên.
“Cô là... Trước đây từng gặp qua.”
Mọi theo ánh mắt qua, cô gái xinh vẫn đang quỳ ở góc phòng lập tức thu hút sự chú ý của họ.
Ánh mắt Tứ phu nhân đảo qua, nhanh chóng đáp: “Đây là Thập Tam phu nhân, lão gia mang về phủ năm ngoái. Lúc đó, Đại thiếu gia rời nhà, nên tất nhiên là từng gặp cô .”
Dù Lạc Thiên Kiêu hầu bên cạnh giải thích về phận của cô gái đó, nhưng khi câu trả lời chính xác từ Tứ phu nhân, trái tim vẫn khỏi nặng trĩu.
Hắn cô gái và : “Vậy cô là Thập Tam phu nhân. Lúc nãy thất lễ .”
Trầm Ngư ngẩng đầu lên thấy , đáp ánh mắt chằm chằm đầy vẻ thèm của đàn ông bằng cái lạnh lùng: “Đại thiếu gia nghĩ quá nhiều .”
Lạc Thiên Kiêu khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y tay áo khi lời đầu tiên của Trầm Ngư.
Giọng của cô êm ái như trong tưởng tượng của . Đáng tiếc, cô là của phụ .
Lạc Thiên Kiêu cảm thấy trong lòng nặng trĩu, đây là đầu tiên một cô gái phù hợp với thẩm mỹ của .
Tuy nhiên, nhớ đến sự hiện diện của những khác trong linh đường, Lạc Thiên Kiêu biểu hiện bất kỳ thái độ gì, mặc dù tâm trí ngừng xoay chuyển. Hắn chỉ khẽ gật đầu với Trầm Ngư, như thể chỉ thấy cô lạ mặt và hỏi vì tò mò.
Lạc Thiên Kiêu sang chuyện với những phu nhân khác quan tâm đến . Trầm Ngư cúi đầu tiếp tục trầm lặng.
Mặc dù hệ thống truyện ngọt đang thúc giục cô chủ động gần Lạc Thiên Kiêu, cô phớt lờ những lời của nó.
Những nghi thức buổi chiều diễn khá đơn giản. Sau khi Lạc Thiên Kiêu dẫn một nhóm phụ nữ "đến thăm" Lạc lão gia thêm một nữa, Trầm Ngư và những khác xong nhiệm vụ. Họ chỉ cần im lặng túc trực trong linh đường cho đến sáng hôm , khi quan tài của Lạc lão gia sẽ đưa an táng.
Còn việc tiếp đãi đông đảo họ hàng nhà họ Lạc do Đại phu nhân đảm nhiệm.
Tuy nhiên, việc canh quan tài tưởng chừng như đơn giản, nhưng khi kéo dài cả đêm, nhiệm vụ trở nên vô cùng mệt mỏi.
Đến canh tư, những phụ nữ trong linh đường đều trụ vững, một thậm chí dựa chân ghế đỡ quan tài của Lạc lão gia mà ngủ gật.
Tinh thần Trầm Ngư cũng bắt đầu mệt mỏi.
Nguyên chủ từ nhỏ ăn nhờ ở đậu, điều kiện sống khắc nghiệt việc mệt nhọc, cộng thêm việc Lạc lão gia đánh gãy hai chân mà chăm sóc đúng cách. Thân thể giờ đây yếu đến cực điểm.
Trong khi những khác đang vật lộn với cơn buồn ngủ, Trầm Ngư chỉ cảm thấy khó chịu khắp .
“Nếu thấy khoẻ, Thập Tam phu nhân thể về nghỉ ngơi sớm một chút." Một giọng vang lên mặt Trầm Ngư.
Trầm Ngư ngẩng đầu lên và thấy Lạc Thiên Kiêu mặt cô.
Ánh mắt tràn đầy sự quan tâm, dịu dàng đến mức thể nhấn chìm .
Trầm Ngư chán ngấy việc lãng phí thời gian ở đây, nên khi Lạc Thiên Kiêu , cô lịch sự đáp: "Đa tạ Đại thiếu gia quan tâm."
Nói xong, Trầm Ngư đầu hiệu với Linh Đang, vẫn đang đợi bên ngoài cửa. Linh Đang e dè bước phòng, cúi chào Lạc Thiên Kiêu cúi bế Trầm Ngư lên.
"Sao ..." Lạc Thiên Kiêu ngạc nhiên cảnh tượng mắt, nhưng kịp hỏi, Linh Đang bế Trầm Ngư khỏi linh đường, mất hút.
“Đại thiếu gia ? Thập Tam phu nhân nhà chúng tàn tật, thể tự ." Tứ phu nhân , che miệng Lạc Thiên Kiêu.
Một cô gái xinh như ... tàn tật?
Lạc Thiên Kiêu nhíu mày, vẻ tiếc nuối hỏi: “Sao thế?”
“Thiếu gia ? Thập Tam phu nhân là do lão gia mua từ vùng quê về với giá năm đồng bạc. Khi mới phủ, tính tình còn quật cường lắm. Thế mà dám nhân lúc hầu để ý mà trốn khỏi phủ. Lão gia cảm thấy sỉ nhúc, nên nổi cơn thịnh nộ và cho gãy cả hai chân của cô .”
Tứ phu nhân im lặng quan sát nét mặt của trai trẻ bên cạnh. Khi thấy nhíu mày, cô thêm một câu:
“Ôi, thật là một cô gái đáng thương.”
Lúc , cảm xúc của Lạc Thiên Kiêu đang rối bời. Hắn thể hiểu phụ thể chuyện như . Lúc đó, cô hẳn sợ hãi và hoảng loạn.
Một cô gái xinh như lẽ yêu thương, chiều chuộng, ?