Tài nấu ăn của Thẩm Diễn Thư vẫn như khi, ngon. Bữa sáng kiểu Trung Quốc bình thường như tác phẩm nghệ thuật. Trên bàn ăn đặt sữa bò pha xong. Vân Xu uống một hết sạch. Khi nâng cánh tay lên vẫn ê ẩm. Linh lực trong cơ thể khác nhiều so với hôm qua. Trải qua cả đêm cũng hồi phục bao nhiêu.
Vân Xu ưu sầu : “Linh lực của em bao giờ mới hồi phục ạ?”
Thẩm Diễn Thư đặt bát cháo kê múc xong mặt cô: “Dựa theo kiểm tra của , đại khái cần một tuần.” Chữ nào cũng đề cập đến chuyện xảy tối qua.
“Lâu ?” Vân Xu càng ưu sầu hơn. Không linh lực, học chẳng sẽ phiền phức .
“Đừng nóng vội. Ăn sáng . Lát nữa sẽ giúp em kiểm tra ." Thẩm Diễn Thư : "Biết cách khác.”
Cũng . Ở đây sốt ruột nửa ngày, linh lực cũng hồi phục. Vẫn nên lời chuyên gia là nhất. Nghĩ thông suốt, Vân Xu bắt đầu thưởng thức bữa sáng. Cháo kê thơm mềm ngon miệng. Bánh bao nước ngon tuyệt. Tia phiền não nhanh quăng đầu.
Nhân lúc Thẩm Diễn Thư dọn dẹp bàn ăn, cô về nhà đồ. Khi chuẩn bước nhà , vặn đụng mặt Triệu Văn Liệt tới. Sắc mặt đối phương chút nghiêm túc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vân Xu dừng bước chào: “Triệu đội trưởng, lâu gặp.”
Khuôn mặt tuấn của Triệu Văn Liệt dịu xuống: “Đã lâu gặp.” Công việc ở Cục quản lý bận rộn. Anh tìm cô, nhưng luôn đủ chuyện trì hoãn. Chỉ thể thỉnh thoảng qua một . Lần gặp là hai tuần . Anh ghé thăm vội vàng, đầy mười phút rời .
Vân Xu : “Anh đến việc gì ạ?”
Triệu Văn Liệt hạ giọng: “Anh đến tìm em. Có chuyện quan trọng cần thương lượng.”
Vân Xu ngạc nhiên : “Chuyện gì ?”
“Chờ trong ." Triệu Văn Liệt nhỏ. Lời còn dứt, cánh cửa đang khép hờ bên cạnh đẩy . Thẩm Diễn Thư mỉm : “Có khách đến. Cứ trong chuyện. Bên ngoài tiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-1211-xuyen-thanh-nguoi-qua-duong-giap-50.html.]
Vân Xu theo . Thấy Triệu Văn Liệt yên lâu, cô nhắc: “Triệu đội trưởng, ạ.”
Triệu Văn Liệt cứng đờ bước . Thấy hai chuyện phiếm quen thuộc, cảm thấy hụt hẫng.
Thẩm Diễn Thư : “Có khách đến. Anh chuẩn chút đồ ăn.” Lại với Vân Xu: “Em bếp pha ly cho Triệu đội trưởng nhé.”
Vân Xu , giơ tay dấu OK.
Căn hộ trang trí theo phong cách đen trắng đơn giản, nhưng thêm vài món đồ trang trí đáng yêu. Vừa là "tác giả" của chúng. Sofa phòng khách mềm. Triệu Văn Liệt yên. Hai càng chuyện tự nhiên, lòng càng lạnh. Đặc biệt là thấy cô thành thạo lấy lá.
Vân Xu đặt tách pha xong lên bàn: “Có chuyện gì ạ?”
Thẩm Diễn Thư cũng bưng đĩa điểm tâm , vẻ lắng .
Hai sóng vai chiếc sofa dài. Hướng ánh mắt hỏi han về phía . Triệu Văn Liệt im lặng lâu, : “Sáng nay ở Cục nhận tin tức. Có tay với em. Anh hy vọng em thể chuyển đến nơi an hơn.”
Vân Xu suýt nữa cho rằng nhầm: “Gì cơ ạ?”
“Có bắt em . Hôm qua động thủ . Chúng nhận tin tức muộn một bước.” Để bắt gọn những tổ chức đó, họ cũng phái gián điệp ẩn . Sau khi nhận tin tức, lập tức phái đến kiểm tra tình hình. Kết quả thu gì. May mắn là thì an . Điều khiến khó hiểu là, của họ quả thật thấy mấy rời , nhưng sáng nay thấy xác cả.
Vân Xu băn khoăn : “Ra tay với em, vì cái gì ạ?” Cô chỉ là sức chiến đấu bằng mà.
Đương nhiên là vì em. Triệu Văn Liệt thầm nghĩ trong lòng. Vô gia tộc trong thế giới gặp cô, đều Cục quản lý, nhà trường ngăn . Không cho phép họ tùy tiện tiếp xúc.
“Có lẽ mục đích khác." Triệu Văn Liệt mơ hồ, một nữa đưa lời khuyên: “Em cần chuyển đến nơi an hơn.”