Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Khuynh Thành - Chương 145: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (2)
Cập nhật lúc: 2025-02-27 02:53:05
Lượt xem: 228
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điểm của việc ký hợp đồng với công ty phòng thu là ở chỗ : Vân Xu tự do quyết định thứ. Cô sợ ông chủ gọi lên mắng vốn chỉ vì lỡ chậm trễ công việc.
Tư vẫn trả lời tin nhắn, nhưng Vân Xu thể cứ chờ. Cô dậy định dọn dẹp phòng thu một chút. Mở tủ quần áo, bên trong là đồ hiệu mới mua gần đây. Vài bộ kiểu dáng khá mát mẻ, nhưng từng mặc đến.
Trên kệ tủ bày mấy chiếc túi xách hàng hiệu, cái nào cái nấy giá đều chục triệu.
…Tiền kiếm bao nhiêu đều đổ hết những thứ , đến nỗi bây giờ cô sắp tiền ăn cơm.
Vân Xu giờ chẳng còn mấy hứng thú với chúng nữa, chỉ nghĩ kiếm tiền trả nợ nhanh nhất thể. Suy nghĩ một lúc, cô quyết định đem hết mấy thứ lên mạng đồ cũ bán , ít cũng đổi chút tiền.
Đồ hiệu dù bán cũng mất giá, nhất là quần áo túi xách của cô còn mới nguyên, chắc chắn sẽ còn rẻ hơn nữa.
Cô lấy từng món đồ chụp ảnh cẩn thận, đăng lên trang web đồ cũ, so sánh giá cả với những khác, đặt một cái giá hợp lý.
Làm xong hết thứ thì trời cũng khuya.
Vân Xu cầm điện thoại lên, thấy Tư trả lời tin nhắn, hơn nữa là từ hơn một tiếng . Lúc nãy cô mải mê nghiên cứu giá cả nên thấy tiếng thông báo tin nhắn.
Cô vội vàng mở giao diện chat.
[Tư: Mấy lời em nhiều .]
[Tư: Dạo thiếu tiền ?]
Hai câu tin nhắn khiến Vân Xu đỏ mặt. Tư từng chuyển tiền cho cô hai để cô thể tập trung sự nghiệp CV. Từ đó về , cô thường xuyên viện cớ cớ nọ để xin tiền Tư.
bây giờ cô sẽ như nữa.
[Thu Ý Nùng: Không vì tiền sư phụ, là thật lòng đó, em thề!]
[Thu Ý Nùng: Em thật sự trở thành một CV giỏi.]
Vân Xu vốn nghĩ tin nhắn gửi ít nhất cũng vài phút mới trả lời, ai ngờ Tư trả lời nhanh đến .
[Tư: Vậy em xem, kế tiếp định thế nào? Vẫn giống như đây ?]
Vân Xu hiểu ý Tư đang đến việc luyện tập đây của cô. Vì , cô nghiêm túc trả lời:
[Thu Ý Nùng: Em xem con đường từ khi nghề đến giờ, thấy quá nóng vội. Nền tảng vững mà nhảy lên đỉnh cao, nên thất bại.]
[Thu Ý Nùng: Nên em quyết định bắt đầu từ những thứ đơn giản. Ban ngày bạn em mời em lồng tiếng vai nữ chính một bộ kịch vườn trường, em thấy kịch hợp với em nên đồng ý .]
[Tư: Kịch gì?]
Vân Xu gửi thông tin cơ bản về kịch bản và nhân vật nữ chính cho Tư xem.
Người đàn ông rũ mắt tin nhắn điện thoại. Gương mặt thanh tú, khí chất trầm tĩnh, bộ áo blouse trắng càng tôn lên vóc dáng cao ráo.
Vốn tưởng rằng đối phương tìm cớ để xin tiền, nhưng những lời của cô đúng là vài phần chân thành.
Phân tích của cô về bản cũng khá chuẩn xác. Nếu vì cô thiên phú và sự nhạy bén đặc biệt, nhận cô đồ .
Nghĩ , đàn ông chậm bước chân.
“Bác sĩ Tư, muộn thế mà vẫn về ạ?” Y tá trưởng tới chào hỏi .
Tư Nhạc gật đầu với đối phương: “Tài liệu bệnh án lầu sáu mới sửa xong, giờ đang chuẩn về đây.”
Y tá trưởng : “Anh đó, mấy thứ tài liệu gấp gáp gì , để ban ngày cũng mà. Muộn thế , lát nữa lái xe về nhà cẩn thận đấy.”
Sau đó cô y tá trưởng dặn dò thêm vài câu nữa.
Tư Nhạc đợi khuất mới tiếp tục điện thoại. Câu chuyện mà Thu Ý Nùng gửi đến đơn giản, phù hợp với quyết định của cô là sẽ bắt đầu với những kịch bản dễ. là hợp với tình hình hiện tại của cô.
Trước đây những nhân vật cô nhận đều độ phức tạp nhất định. Chỉ dựa giọng thôi thì đủ để thể hiện những nhân vật đó, nên hiệu quả thường như ý.
Nếu thì tốc độ tăng fan Weibo của cô cũng chậm như rùa bò .
[Tư: Đã quyết định thì cứ thôi.]
[Tư: Vở kịch truyền thanh chọn tệ, thể nhân cơ hội luyện tập kỹ năng. Em nên học cách hòa nhân vật. Nhân vật nữ chính tuy đơn giản nhưng nếu lồng tiếng , em vẫn thể học nhiều điều đấy.]
Vân Xu thấy kịch bản chọn sư phụ khẳng định, khuôn mặt trắng nõn lộ rõ vẻ vui mừng.
[Thu Ý Nùng: Em sẽ cố gắng!]
[Tư: Khi nào bắt đầu thu âm?]
[Thu Ý Nùng: Bên nam chính vẫn tìm CV nên chắc một tuần nữa mới bắt đầu ạ.]
[Tư: Ừ, cứ tập trung kịch . Việc học hằng ngày cũng đừng bỏ bê. Gặp chỗ nào hiểu thì cứ hỏi .]
Tư đúng là một sư phụ tận tâm. Từ khi hai quen , luôn bồi dưỡng cô trở thành một CV xuất sắc, luôn sẵn sàng giải đáp những vấn đề chuyên môn mà cô gặp .
Thật là !
Trong khi Vân Xu đang luyện tập lồng tiếng, Tiết Cảnh Diệu cũng đang nỗ lực kém.
Tuy là mới trong giới CV, nhưng hòa đồng, dễ kết bạn. Trong bạn bè của am hiểu về CV. Nghe kể về ý định của , bạn đó liền nhiệt tình gửi cho một tài liệu cơ bản, còn cấp tốc bồi dưỡng một phen.
Vốn thích âm nhạc, thời đại học còn tham gia ban nhạc của trường, Tiết Cảnh Diệu vốn kinh nghiệm trong việc kiểm soát giọng . Theo bạn bè học tập, thường xuyên thể học một hiểu ba, tiến bộ vượt xa dự kiến.
Bạn bè tấm tắc khen ngợi: “Ghê nha, mới mấy ngày mà dáng hình . Tớ thấy tố chất đấy, tương lai nhất định thành tài.”
Tiết Cảnh Diệu xua tay: “Nếu giúp đỡ thì cũng tiến bộ nhanh . còn cảm ơn mới đúng, mời ăn cơm.”
Bạn khen thì trong lòng cũng vui vẻ. Sự cố gắng của công nhận, lúc nào chẳng khiến vui vẻ. Cho nên mới thích chơi với Tiết Cảnh Diệu, vì tính tình .
chỉ vẫn đủ. Lồng tiếng cần thiết chuyên nghiệp mới thể hiệu quả âm thanh nhất. Một chiếc mic CTO tệ và một chiếc mic nghìn tệ cho hiệu quả khác .
“Cậu định thu âm ở ?” Bạn hỏi.
Tiết Cảnh Diệu chút ảo não. Ở nhà hẳn một phòng riêng để chơi nhạc, thiết bên trong đều là loại xịn nhất. vấn đề là nhà ở Đông Thành, kể cả máy bay cũng mất năm sáu tiếng mới đến nơi.
Mua thiết đặt ở phòng ngủ cũng khả thi, sẽ ảnh hưởng đến bạn cùng phòng, hơn nữa phòng ngủ cách âm cũng .
Bạn vẻ khó xử của , trầm ngâm một lát : “Hay là đến phòng thu của bạn ? chuyện với giúp cho.”
Tiết Cảnh Diệu chút động lòng, nhưng ngại ngùng. Vì gia nhập giới CV, phiền bạn bè quá nhiều .
“ sẽ trả tiền thuê phòng.” Phòng thu âm thiết đắt tiền, Tiết Cảnh Diệu thể cứ nhờ vả bạn bè mãi . Chủ phòng thu âm là bạn của bạn , còn thì vẫn là xa lạ.
Việc liên lạc diễn khá suôn sẻ. Chủ phòng thu âm khi Tiết Cảnh Diệu rành về thiết liền nhanh chóng đồng ý.
“Xong .” Bạn .
Tiết Cảnh Diệu thấy việc thuận lợi, khuôn mặt tươi rói rạng rỡ hẳn lên.
Bạn tặc lưỡi cảm thán: “Trường bao nhiêu nữ sinh xin điện thoại của lý do. Cậu lên thế thì "tình " khối học tỷ trỗi dậy chứ.”
“Biến .” Tiết Cảnh Diệu lườm bạn một cái: “Đừng linh tinh.”
Bạn giơ tay đầu hàng: “Rồi , nữa. Biết một lòng một vì "học tỷ" của .”
“Mà nhắc mới nhớ, đến giờ vẫn định lồng tiếng cho bộ kịch truyền thanh nào đấy. Hay là xem giúp ?”
Tiết Cảnh Diệu tên kịch cho bạn .
Bạn suy nghĩ một chút thành thật : “Tớ bao giờ. Chắc là kịch bản "flop" lắm.”
Xem “học tỷ” mà Tiết Cảnh Diệu nhắc đến chắc chỉ là một CV vô danh trong giới mà thôi.
Tiết Cảnh Diệu lo lắng hỏi: “Vậy kiếm tiền ?”
Học tỷ sẽ trả tiền cho , liệu chỉ là an ủi thôi ?
Bạn giải thích: “Tiền lương của CV phụ thuộc danh tiếng của bản và độ nổi tiếng của kịch bản. Nếu đúng như thì chắc cô kiếm chẳng bao nhiêu tiền .”
Tiết Cảnh Diệu càng thêm lo lắng, quyết tâm tìm cách giúp đỡ học tỷ.
Bạn là nghĩa khí, nhiệt tình giúp thu âm luôn tại phòng thu. Thu âm xong, bạn gửi file audio qua email cho đoàn phim. Khi thấy thông báo “Đã gửi thành công”, Tiết Cảnh Diệu mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu giọng của chọn, sẽ gọi điện thoại thông báo. Nếu ai gọi, nghĩa là trượt.
“Yên tâm , thấy thu mà.” Bạn động viên.
Tiết Cảnh Diệu cảm ơn bạn giúp đỡ hết , trở về phòng ngủ chờ kết quả.
Ba bạn cùng phòng đều đang ở đó.
Đinh Hạo thấy về liền : “Tiết Cảnh Diệu, sẽ định thật sự vì cô học tỷ mà trở thành CV đấy chứ?”
Tiết Cảnh Diệu bàn học: “ chỉ thử một thôi.”
“Ôi chao, chuyện gì xảy ? Sao tự nhiên CV thế? mới về nhà mấy hôm mà thêm "ước mơ" ?” Một bạn cùng phòng khác đang xem video điện thoại cũng lên tiếng hỏi.
Tiết Cảnh Diệu kịp gì, Đinh Hạo giúp: “Còn là do cô học tỷ mà vẫn chat chit bảo là CV đấy thôi. Thế là vui vẻ chạy theo luôn.”
Tiết Cảnh Diệu nhân tiện giải thích chuyện một .
Người bạn cùng phòng thấy cũng chẳng gì to tát: “Có gì , chuyện phạm pháp mà. Có thêm một khả năng cũng chứ . Hơn nữa Tiểu Tiết nhà giọng trời phú mà, chơi guitar hát, đúng là sinh để kiếm cơm bằng giọng đấy chứ.”
Đinh Hạo bạn thì im luôn, hóa chỉ là lo lắng thừa.
“Đinh Hạo, đừng nóng vội. Ai cũng lo cho nó thôi. mà tụi đều hơn hai mươi tuổi cả , gặp chuyện gì thật thì cũng đủ khả năng phân biệt đúng sai mà.” Người bạn cùng phòng lên tiếng hòa giải, xoa dịu bầu khí trầm mặc trong phòng.
Lúc , bạn cùng phòng còn cũng hùa theo: “Tiết Cảnh Diệu, lỡ mà chọn thật thì nhất định báo cho bọn đấy. Bọn cổ vũ cho .”
Tiết Cảnh Diệu gật đầu: “Ừ.”
Trong lòng Đinh Hạo vẫn còn chút bực bội. Cậu xem Tiết Cảnh Diệu và cô học tỷ thể tiến triển đến mức nào.
Nếu hai thường xuyên liên lạc còn cùng trường, chắc chắn sẽ cơ hội gặp mặt ngoài đời.
Đợi đến lúc đó, nhất định lén theo xem mới .
……
Vân Xu hề học đang nỗ lực vì đến . Tần suất hai nhắn tin cho ngày càng nhiều, thái độ của với cô cũng thiết hơn .
Cậu kể cho cô những chuyện thú vị trong cuộc sống, phần lớn đều là chuyện xảy trong trường.
[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ ơi, hôm qua em một chuyện, một bạn học tỏ tình với một bạn nữ, những thất bại mà còn siêu đen đủi nữa cơ.]
[Thu: Cô bạn từ chối ?]
[Tiết Cảnh Diệu: Không ạ. Cậu bạn dùng máy bay lái cỡ nhỏ, treo thư tỏ tình lên, kết quả gió thổi bay, bay thẳng lòng một bạn nam khác. Quan trọng nhất là thư tỏ tình dở tệ, bạn nam thư, tưởng là thư tỏ tình gửi cho , thế là chạy thẳng đến lớp học từ chối luôn.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-145-ao-ca-cua-dien-vien-long-tieng-2.html.]
[Tiết Cảnh Diệu: Sau đó thì cả trường đều chuyện.]
Vân Xu xong tin nhắn gửi mà mắt chữ O mồm chữ A, nhịn che miệng .
Cậu bạn tỏ tình đúng là quá thảm.
[Thu: Ôi, đây là "quê độ" trong truyền thuyết đấy?]
[Tiết Cảnh Diệu: Không chỉ thế ạ, thảm hơn là, cô bạn nữ mà định tỏ tình chuyện , còn chúc phúc cho hai họ nữa chứ.]
Chỉ cần học miêu tả thôi, Vân Xu cũng thể hình dung vẻ mặt thành lời của bạn .
[Thu: Thật sự là quá thảm mà.]
[Tiết Cảnh Diệu: Dạ, hơn nữa em bạn trốn trong phòng ngủ hai ngày nay dám ngoài , đến cả bài tập chuyên ngành cũng xin nghỉ luôn.]
Chuyện đúng là quá mất mặt.
Vân Xu gửi một icon mèo con nghiêng ngả, khiến Tiết Cảnh Diệu cũng vui vẻ theo. Cậu cuộc sống của học tỷ thể vui vẻ, nhẹ nhàng hơn một chút.
Nghĩ đến chuyện vẫn tin tức về buổi thử giọng, Tiết Cảnh Diệu nuốt khan một cái.
[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ hy vọng CV nam chính sẽ là như thế nào ạ?]
Vân Xu chút khó hiểu câu hỏi của . CV nam chính là đạo diễn và bên kế hoạch chọn, liên quan gì đến cô. Hơn nữa, mấy bộ kịch truyền thanh ít tên tuổi thế thường chỉ cần thu âm tại nhà, đó gửi cho đoàn phim xử lý hậu kỳ là xong.
CV nam chính là thế nào, cũng ảnh hưởng nhiều đến cô.
hỏi, Vân Xu liền nghiêm túc suy nghĩ một lát.
[Thu: Hy vọng là một trách nhiệm và tận tâm . Đừng kiểu thu âm một nửa tự ý bỏ ngang là .]
Trong giới CV đúng là từng xảy chuyện như . Hồi đó còn là một dự án lớn, chỉ vì mâu thuẫn nội bộ mà cuối cùng CV chính bỏ dở, cả đoàn phim liên lụy, thật sự thảm.
[Thu: Đương nhiên là hiệu quả lồng tiếng cũng đạt yêu cầu nữa.]
Tiết Cảnh Diệu tỉ mỉ hai câu trả lời của học tỷ, trong lòng chợt động. Không nếu may mắn chọn, học tỷ hài lòng nhỉ?
[Tiết Cảnh Diệu: Công việc của học tỷ nhất định sẽ thuận lợi!]
[Thu: Cảm ơn nhé.]
Vân Xu chat xong với học thì dồn hết tâm trí kịch bản mới và việc luyện tập.
Sau khi nghiền ngẫm kịch bản mấy ngày, Vân Xu thử thu âm hai câu thoại, bật nhiều , cố gắng tìm chỗ nào .
Đến khi cảm thấy với khả năng của thể tìm nữa, cô liền gửi file thu âm cho Tư, nhờ và đánh giá giúp.
[Thu Ý Nùng: Sư phụ ơi, em thử thu âm một chút, sư phụ giúp em với ạ?]
Tư Nhạc xuống nghỉ ngơi, thấy tin nhắn của đồ gửi đến, tay cầm điện thoại khựng một chút. Không ảo giác chứ, giọng điệu của cô đúng là đổi nhiều so với đây.
Ngón tay thon dài ấn mở file âm thanh. Trong giây lát im lặng ngắn ngủi, giọng mê hoặc lòng vang lên.
Giọng vô cùng tuyệt diệu, như hạt châu lăn mâm ngọc, như ngọc bội thượng hạng khẽ va chạm , gió mát lay động, chỉ thôi cũng khiến khỏi sinh ảo mộng về chủ nhân giọng .
Ánh mắt Tư Nhạc càng lúc càng sâu thẳm. Đợi đến khi file âm thanh kết thúc, vẫn bất động ghế.
Một lúc lâu , mới mở khung chat.
[Tư: Bản thu âm khi nào?]
[Thu Ý Nùng: Dạ? Thì là buổi sáng nay em thu đó ạ. mà em file thu âm của mấy , sửa những sai rõ ràng . File em gửi cho sư phụ là bản cuối cùng đó ạ.]
[Thu Ý Nùng: Có là em thu ạ?]
[Tư: Không , thu lắm.]
Tốt đến mức vượt ngoài dự kiến của .
Tư Nhạc gửi xong tin nhắn thì ngả ghế, tay nới lỏng cúc áo cùng, yết hầu gợi cảm lên xuống, nhắm mắt như đang tận hưởng điều gì đó.
Vẫn là giọng , nhưng như phủ thêm một lớp lụa mỏng mờ ảo, giọng của Thu Ý Nùng so với đây càng thêm cuốn hút. Bỏ qua kỹ năng lồng tiếng, giọng của cô dường như là đỉnh cao của nhân loại, vượt xa tất cả những giọng mà từng qua.
Những thiên phú và sự nhạy bén từng lặng lẽ biến mất dường như trở bên cạnh cô, thậm chí còn mạnh mẽ hơn gấp bội.
Anh khỏi để tâm đến cô nhiều hơn.
[Tư: Dạo trong cuộc sống em gặp chuyện gì ?]
[Thu Ý Nùng:?]
[Tư: Giọng của em đổi lớn quá.]
[Thu Ý Nùng: Dạ gì ạ, chắc là do em nghĩ thông suốt thôi. Cảm thấy thể cứ tiếp tục như nữa.]
Thật ?
[Thu Ý Nùng: Vì em trở thành một CV hàng đầu mà.]
Nếu đó là ý nguyện của em…
[Tư: Được.]
Vân Xu một chữ “Được” của đối phương cho hoang mang. Chữ “Được” là khen ước mơ của cô ?
Tư Nhạc tắt giao diện tin nhắn, mở file thu âm lên một nữa. Lần đầu tiên , bộ sự chú ý của đều cuốn theo giọng của đối phương. Lần , cẩn thận đánh giá sự đổi về cảm xúc và tiết tấu trong giọng của cô.
Anh ghi hết những chỗ thể hiện trong đoạn thu âm lòng.
[Tư: Đoạn cảm xúc em xử lý tệ, nhưng vài chỗ phát âm chuẩn, còn sai mấy trọng âm nữa.]
Anh chỉ những sai đó cho cô, giảng giải tỉ mỉ.
Đến khi buổi hướng dẫn kết thúc thì cũng hơn một tiếng trôi qua. Vân Xu lúc mới hồn. Đại thần đúng là đại thần, khi chỉ dẫn, những vấn đề khó hiểu trở nên đơn giản hơn nhiều.
Cô nghiêm túc ghi nhớ những gì , định từng bước sửa .
[Thu Ý Nùng: Cảm ơn sư phụ!]
Vân Xu tươi rạng rỡ. Cô thật lòng cảm kích sư phụ.
[Tư: Nên thế, nhớ chăm sóc bản cho .]
Sau khi gửi tin nhắn , Tư Nhạc dừng một giây, ấn nút lưu file âm thanh.
……
Những ngày tiếp theo, Vân Xu cứ theo kế hoạch của mà sinh hoạt hằng ngày. Kịch bản vườn trường cũng cô nghiền ngẫm nghiền ngẫm bao nhiêu .
Cho đến khi Tình Vũ gửi tin nhắn, thông báo với cô là CV nam chính tìm thấy, là một mới. Tình Vũ còn gửi cả thông tin liên lạc của đối phương cho cô, bảo hai tự quen với .
Vân Xu chút ngạc nhiên, mà chọn một mới tinh. Tuy rằng bộ kịch truyền thanh mấy nổi tiếng, nhưng dù cũng là kịch thương mại. Ngay cả cô khi xưa cũng bắt đầu từ những bộ kịch truyền thanh phi thương mại mà .
Cô cảm thấy cần hỏi rõ nguyên nhân mới .
[Thu Ý Nùng: Sao tự nhiên nghĩ đến việc tìm một mới ?]
[Tình Vũ: Bên kế hoạch cũng do dự lâu lắm đó, nhưng mà giọng của hợp với nhân vật quá nên cuối cùng vẫn quyết định chọn . Cậu yên tâm, tuy là mới nhưng chất giọng lắm, kịch của tụi cũng đơn giản thôi, chắc sẽ vấn đề gì .]
Vân Xu đột nhiên hiểu . Cũng giống như cô nhận vai công chúa nhỏ, lợi thế trời sinh thì dễ thành công hơn, như cũng khó hiểu.
khi đến thông tin liên lạc mà Tình Vũ gửi, cô khựng . Có chút quen mắt… Đây chẳng là điện thoại của học ?
Tưởng nhầm, Vân Xu cầm điện thoại lên nữa, xác định đúng là của học .
Trong lòng cô hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng.
[Thu: Học , cũng thành CV ?]
Tiết Cảnh Diệu đang ở phòng ngủ chỉnh dây đàn guitar, tiếng thông báo tin nhắn quen thuộc vang lên. Đây là âm báo mà cài riêng cho tin nhắn của học tỷ từ . Cậu vội vàng cầm điện thoại lên.
Vốn tưởng rằng học tỷ tìm việc, ai ngờ mở thấy một tin nhắn như . Trong lòng hốt hoảng, phát hiện thêm một tin nhắn khác gửi đến đó mà để ý.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Tình Vũ: Tớ gửi thông tin liên lạc của cho CV nữ chính nhé. Cô lồng tiếng cho nhiều nhân vật lắm , là một giỏi và dịu dàng đó. Có gì hiểu thì cứ hỏi cô nha. Cố lên!]
Trước mắt Tiết Cảnh Diệu tối sầm . Cậu còn đang nghĩ xem nên với học tỷ việc trở thành CV hợp tác với cô như thế nào cho khéo, tạo cho cô một bất ngờ. Ai ngờ đoàn phim gửi thông tin liên lạc của cho cô .
Tại ai bảo điền tài khoản chat với học tỷ phần sơ yếu lý lịch gì!
Thôi xong , cô chuyện qua đường khác mất , liệu cho rằng cố ý đùa giỡn với cô ?
Nghĩ đến việc học tỷ thể sẽ nổi giận, Tiết Cảnh Diệu càng thêm hoảng loạn.
Mấy ngày nay và học tỷ chat chit vui vẻ, còn vui hơn cả đây. Cậu học tỷ sẽ thèm để ý đến nữa.
[Tiết Cảnh Diệu: Em xin học tỷ ạ! Em vẫn với chị chuyện . Từ khi chị là CV, em hứng thú với giới CV. Lại chị vai nam chính vẫn tìm , nên em thử sức một .]
[Tiết Cảnh Diệu: Em cố ý lừa học tỷ ạ! Thật đó! Em chỉ là tạo bất ngờ cho học tỷ thôi mà!]
Sự hoảng loạn và bối rối gần như tràn khỏi màn hình. Kèm theo đó là vô icon xin .
Hình ảnh đơn giản vẽ một quỳ ván giặt đồ, đôi mắt đen láy rơi những giọt nước mắt dài như sợi mì.
Phía còn ba chữ to: “Em sai !”
Chú gà con màu vàng đáng thương chắp tay ngực, đôi mắt ủy khuất xuống, hai nhúm lông vàng đầu rung rinh theo gió, trông thảm thương vô cùng.
Còn cả hình một chú chó con trắng muốt giống như sai chuyện gì, cô đơn nép góc tường.
[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ thể tha thứ cho em ạ?]
Vân Xu tràng tin nhắn liên của cho ngây . Lần đầu tiên cô phát hiện học tốc độ tay nhanh đến , đến một phút mà gửi cả đống tin nhắn đến .
Đọc hết tin nhắn, Vân Xu mới hiểu , thì đang lo lắng cô sẽ giận.
[Thu: Cậu gì quá đáng , lý do gì mà giận chứ? Ngược còn thấy bất ngờ và vui nữa là khác, thể cùng bạn bè hợp tác lồng tiếng mà.]
Vân Xu thật lòng. Cô là một CV tự do, bạn bè ít, bạn bè cùng nghề CV càng hiếm hoi. Sau khi nổi tiếng, ngay cả những bạn CV ít ỏi cũng dần xa lánh cô.
Tiết Cảnh Diệu lập tức cảm thấy trong lòng như mây đen tan biến, khuôn mặt tươi tỉnh hẳn lên.
Học tỷ giận, quá .
Cậu mới thở phào nhẹ nhõm, ngay đó thấy tin nhắn tiếp theo mà Vân Xu gửi đến.
[Thu: Đừng lo lắng, chỉ nghĩ là lẽ chúng cần quen với một chút thôi.]
Tim Tiết Cảnh Diệu đập nhanh hơn.
Cậu và học tỷ mới chỉ gửi giọng cho khi mới quen . Sau đó thì là nhắn tin chữ. Bây giờ, cuối cùng cũng sắp tiến gần hơn đến học tỷ ?