Qua lời giải thích của Trì Châu, cuối cùng cũng hiểu những lời ác ý nhất thời của gây tổn thương lớn đến mức nào cho cô em gái mới trở về.
Vân Xu bỗng nhiên hiểu . Thì đến để xin . Chuyện cũng chẳng gì to tát, cô sớm để bụng.
“Được, chấp nhận lời xin của .” Giọng nhẹ bẫng của Vân Xu vang lên.
Em gái… đây là tha thứ cho ? Niềm vui mới thoáng dâng lên trong lòng Trì Hiền tan biến ngay lập tức bởi câu tiếp theo của Vân Xu.
Trì Hiền thấy cô em gái mà luôn mong nhớ lễ phép hỏi: “Xin hỏi, khi xin xong thì còn chuyện gì khác nữa ạ? Thời gian cũng còn sớm, và Quý ca còn về nhà chuẩn bữa tối.”
Giọng của cô vẫn êm tai như , nhưng Trì Hiền cảm thấy cứng đờ. Nỗi lo lắng mơ hồ trong lòng cuối cùng trở thành sự thật. Vân Xu căn bản xem họ là nhà, đối xử với , trai ruột thịt, chẳng khác nào xa lạ. Bạn của trai còn thể nhận nụ của cô, còn thì chỉ nhận sự khách khí lạnh nhạt.
“… Vân Xu, em cùng về nhà ?” Trì Hiền ôm ấp chút hy vọng cuối cùng, hỏi: “Ba đều gặp em.”
Về nhà?
Vân Xu nhíu mày. Nhà của cô và Trì Châu chính là ở đây, nhà họ Trì nhà của cô. Cô chút cảm tình nào với những khác trong nhà họ Trì, nhắc đến họ, cô chỉ cảm thấy sự bài xích dâng lên.
“Đó nhà của .” Vân Xu lạnh nhạt : “Đó là nhà của , là nhà của và Trì Tiêu Tiêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-57-danh-roi-tran-bao-57.html.]
Trì Hiền cho rằng Vân Xu về nhà là vì Trì Tiêu Tiêu, vội vàng : “Anh trai đuổi Trì Tiêu Tiêu khỏi nhà . Bây giờ tất cả đều đang đợi em trở về. Anh thề, chúng sẽ cố gắng hết sức bù đắp cho em. Em gì, chúng đều sẽ tìm cách mang về cho em.”
Vậy nên, em bằng lòng cùng trở về ?
Câu hỏi cuối cùng Trì Hiền , nhưng ánh mắt chờ đợi của thể hiện tất cả. Anh khao khát Vân Xu sẽ cùng .
Khóe miệng Quý Thừa Tu trễ xuống. Thằng em trai của Trì Châu thật là điều.
Vân Xu cảm thấy chút bực bội. Điều cô để ý bao giờ là Trì Tiêu Tiêu. Cô chỉ đơn giản là bài xích tất cả những nhà họ Trì, ngoại trừ trai . Trì Hiền cứ dây dưa mãi khiến cô dần mất kiên nhẫn.
“ cần bù đắp. Cuộc sống như bây giờ của . Mọi cứ để yên cho là .” Vân Xu từng chữ một cách rõ ràng:
“Những lời của là nhất thời tức giận, mà là cho rằng đây là trạng thái nhất giữa và .”
“Nhất định là hiểu lầm gì đó thôi, Vân Xu. Chúng là của em mà! Do khác cố tình tráo đổi mới khiến em và chúng xa cách nhiều năm như . Em vốn dĩ nên cùng chúng lớn lên.” Trì Hiền thể tin đây là suy nghĩ của em gái . Anh theo bản năng tiến lên, đến gần Vân Xu hơn. Bàn tay giơ Quý Thừa Tu nắm chặt, chút lưu tình ném sang một bên.
Vân Xu lưng Quý Thừa Tu, thấy Trì Hiền vẫn còn dây dưa, cô hít sâu một , : “Không cứ quan hệ huyết thống là thể trở thành . Mọi là rõ ràng nhất điều mà, đúng ?”
“Đừng những chuyện khả năng nữa. sẽ về nhà họ Trì. …” Vân Xu mím môi: “ thích .”
Ánh mắt trong veo của cô thẳng Trì Hiền, khiến lộ vẻ mặt như sét đánh trúng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Quý Thừa Tu nhận thấy cảm xúc của Vân Xu đang d.a.o động, quyết định kết thúc màn kịch . Đáng lẽ nên nể mặt Trì Châu mà để ở đây những lời vô nghĩa.