Bạn thì đơn thuần, nhưng tuyệt đối ngốc, vẻ mặt cho thấy ba cũng hành vi vượt quá giới hạn.
Nếu họ thực sự gì đó, Vân Xu chắc chắn sẽ nhận .
“Cậu cảm thấy họ thế nào?” Trần Nghiên nghiêng , đối diện với cô, nhẹ nhàng hỏi.
Tần Mặc và hai đều thiện cảm với Vân Xu, Trần Nghiên ý kiến của cô.
Trong mắt Trần Nghiên, Vân Xu xứng đáng với những điều nhất đời, mấy dù mạnh đến , vẫn là những con sói đội lốt cừu đáng ghét.
Vân Xu suy nghĩ một chút, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên nghiêm túc : “Nghiên Nghiên, Tần Mặc và những khác là mà! Siêu cấp bụng luôn!”
Họ cứu cô, còn nhiệt tình giúp cô tìm .
Lần đến lượt Trần Nghiên ngơ ngác.
Người ?
Trong lúc hoảng hốt, Trần Nghiên thấy ba tấm thẻ " " to đùng rơi xuống đầu ba dị năng giả, trong lòng cô dâng lên một chút thương cảm, đây quả là một kết cục buồn nên lời.
Ha ha.
Sáng sớm vài ngày .
Hai đội xuất phát, hai giờ chạy xe, dừng một cây cầu lớn.
Đây là con đường nhất định qua, nhưng cầu dày đặc vô zombie, từ đầu cầu đến cuối cầu.
Những con zombie lảo đảo lang thang mục đích, hình thối rữa gần như thể thấy xương trắng, hốc mắt sâu hoắm sâu bò lúc nhúc, tứ chi vặn vẹo quỷ dị.
Cảnh tượng khủng khiếp khiến rùng .
Phó đội trưởng buông ống nhòm xuống, định chửi thề thì thấy Vân Xu bên cạnh.
Lời chửi thề nuốt mạnh trở , gãi đầu, bực bội : “Trên cầu nhiều zombie quá, bây giờ, tiến lên ?”
Chu Hữu Cảnh bình tĩnh : “Không , tính toán , với chiều dài và độ rộng của cây cầu , cố gắng tiến lên thể sẽ sập ở giữa đường, hơn nữa nhiều zombie tiến hóa. Zombie khi tiến hóa tốc độ di chuyển khác gì thường, đến lúc đó chúng chỉ thể bỏ xe mà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-784-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-45.html.]
Cho nên phương án tiến lên là khả thi.
Diệp Kiều lười biếng gật đầu: "Không sai, hơn nữa thể thành thật với các , chiếc nhà di động cải tạo, khả năng phòng ngự mạnh, thể chịu zombie, nhưng xe buýt của các đ.â.m vài con zombie, chỉ sợ đầu xe sẽ móp hết.”
Trần Nghiên nhíu mày, điểm quả thật phiền phức.
Vân Xu lo lắng : “Vậy bây giờ bây giờ?”
“Vậy thì dọn dẹp qua.” Một giọng trầm thấp vang lên.
Mọi theo đó sang, đàn ông mặc áo gió vẻ mặt thản nhiên, cảm thấy điều gì đó khủng khiếp.
“Dọn dẹp zombie? Nhiều như ? Đùa chắc?”
“Chắc chắn là đang đùa, cầu ít nhất cũng vài trăm con, dọn đến bao giờ.”
“Hay là chúng đổi căn cứ .”
“ đó, an là hết.”
Tần Mặc nhàn nhạt : “Không cần, bên các ba dị năng giả, phối hợp với chúng là đủ.”
Mọi vẫn còn do dự, ba thực lực quả thật mạnh, nhưng cây cầu thật sự tiện để chạy trốn.
Chu Hữu Cảnh : “Chúng sẽ cố gắng dọn dẹp sạch sẽ zombie xung quanh, như nếu phía vấn đề, vẫn thể kịp thời rút lui.”
Trần Nghiên giãn mày, đây quả thật là một biện pháp.
Trừ việc tốn nhiều thời gian thì những thứ khác đều .
Mọi ghé thảo luận một hồi, cuối cùng đồng ý xuống xe, đó theo lệnh của Trần Nghiên chia thành các đội nhỏ khác , hợp tác với .
Vân Xu thấy zombie nhiều, sức chịu đựng của cũng cao, quyết định của , cô từ trong nhà di động lấy một con d.a.o quắm lớn, hưng phấn : “ cũng giúp một tay.”
Mọi đồng loạt nghẹn thở. Con d.a.o còn to hơn cả cánh tay cô, con d.a.o thô kệch hợp với vẻ tinh xảo của cô.
Họ thậm chí lo lắng đôi tay mảnh khảnh của cô thể gãy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Khóe miệng Diệp Kiều giật giật, con d.a.o thực là do tìm cho cô chơi: "Xu Xu, em là nhân viên hậu cần, cứ ở xe là .”
Những khác cũng theo khuyên nhủ.