Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1001: Người chồng thanh niên trí thức (28)

Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:28:53
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chí Mỹ ! Thật thì... cũng đưa tiền cho cô lắm, nhưng ngoài mang nhiều tiền. Nếu bây giờ đưa cho cô thì chẳng còn mấy đồng nữa ."

 

"Hay là thế ! Đợi đến kinh đô, gặp thằng Hán Đông nhà , sẽ bảo nó đưa tiền cho cô, cô thấy thế nào?"

 

Lời vô sỉ của Trương khiến Mạc Chí Mỹ tức đến nghiến răng nghiến lợi.

 

kẻ ngốc, rằng Trương vốn ý định trả tiền vé tàu mà cô mua giúp.

 

Còn để Trương Hán Đông trả tiền ư? Đợi đến lúc Trương Hán Đông chính cô là đưa Trương đến kinh đô, hận c.h.ế.t cô là may lắm , thể giúp Trương trả tiền cho cô .

 

Đây chẳng là cô đang tự lấy đá đập chân ?

 

Nhìn khuôn mặt sa sầm của Mạc Chí Mỹ, Trương như thấy.

 

nhắm mắt , vẻ đang nhắm mắt dưỡng thần.

 

cũng .

 

Ngồi tàu hỏa đúng là mệt c.h.ế.t thật.

 

Đều tại thằng con bất hiếu Hán Đông cả.

 

Nếu cái đầu của thằng con bất hiếu đó thông suốt một chút thì bà cần chịu khổ thế ?

 

*

 

Trương Hán Đông hề đến kinh đô.

 

Lúc , đang cùng Trình Xuân Nha và cả Trình tìm nhà.

 

Còn chị dâu cả Trình thì ở nhà khách trông chừng Trương Minh Toàn.

 

"Căn nhà của tuy cũ một chút, nhưng ở cái đất kinh đô , một căn như thế khó tìm lắm đấy. Nếu các vị thấy ưng ý, thể giảm giá thuê một chút." Người là một phụ nữ ngoài năm mươi tuổi.

 

"Xuân Nha, căn nhà cũng tệ, hơn nhiều so với mấy căn chúng xem đó." Anh cả Trình .

 

"Cũng ." Trình Xuân Nha gật đầu.

 

Căn nhà thuộc kiểu tứ hợp viện, tuy bên trong vài hộ gia đình khác cùng sinh sống nhưng bố cục .

 

Dù diện tích lớn lắm nhưng cái là hai phòng ngủ và một phòng khách.

 

"Nếu và em đều thấy thì chúng thuê nó ." Vừa , Trương Hán Đông sang bà chủ nhà: "Bác ơi, căn nhà của bác cho thuê bao nhiêu một tháng?"

 

"Vốn dĩ định cho thuê tám đồng, nhưng chẳng lúc nãy ? Chỉ cần các vị hài lòng thì sẽ giảm giá cho một chút." Bà chủ : "Thế ! bớt cho các vị năm hào."

 

"Cho thuê bảy đồng rưỡi nhé!"

 

Trương Hán Đông hít một khí lạnh.

 

Phải rằng, tiền trợ cấp một tháng của cũng chỉ mười mấy đồng.

 

Bởi , đối với cái giá mà bà chủ đưa , thể hít một khí lạnh cho ?

 

"Cái gì? Một tháng bảy đồng rưỡi á?" Anh cả Trình cũng tỏ vẻ thể chấp nhận nổi: "Có thể bớt chút nữa ? Bảy đồng rưỡi một tháng thật sự là quá đắt."

 

Tuy rằng ở quê buôn bán cũng kiếm một ít tiền, bảy đồng rưỡi tiền thuê nhà một tháng, cả Trình cũng nỡ bỏ .

 

Huống chi, đây còn là thuê chung với em gái và em rể.

 

, cả Trình vẫn cảm thấy bảy đồng rưỡi một tháng là quá đắt.

 

Phải rằng, lương tháng của công nhân ở huyện thành quê họ đa phần cũng chỉ hai mươi mấy đồng mà thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1001-nguoi-chong-thanh-nien-tri-thuc-28.html.]

"Nếu các vị chê đắt thì thể thuê." Bà chủ bĩu môi: "Nếu thấy các vị đều là đàng hoàng, còn một sinh viên, thì còn chẳng thèm bớt cho ."

 

"Các vị , nhà bố cục và vị trí như nhà thì bao giờ lo thuê."

 

Bà chủ nhà quả thật dối.

 

Nếu nể tình Trương Hán Đông là sinh viên thì bà chẳng chịu bớt năm hào gì.

 

"Bảy đồng rưỡi thì bảy đồng rưỡi." Trình Xuân Nha : "Bác , bây giờ chúng cháu ký hợp đồng luôn. Chúng cháu sẽ trả cho bác nửa năm tiền nhà, nửa năm còn đợi hết hạn sẽ trả tiếp, bác thấy thế nào?"

 

"Được thôi." Bà chủ cũng sảng khoái.

 

Sau khi bà chủ nhà ký hợp đồng, giao chìa khóa và cầm tiền thuê nhà nửa năm rời , Trương Hán Đông mới Trình Xuân Nha : "Xuân Nha, em nên đồng ý thuê nhà nhanh như . Biết nếu chúng tìm thêm chút nữa, thể sẽ tìm một căn nhà phù hợp hơn, rẻ hơn thì ."

 

Vừa Trình Xuân Nha đồng ý quá nhanh, bàn bạc với một tiếng.

 

Điều khiến Trương Hán Đông khó mà phản bác quyết định của cô, dù cũng là chồng, thể để vợ mất mặt ngoài .

 

"Chính cũng là ' ' mà." Trình Xuân Nha Trương Hán Đông: " nhỡ chúng tìm căn nào phù hợp hơn thì ?"

 

"Đắt một chút cũng ! Em chủ yếu coi trọng vị trí của căn nhà . Nơi chỉ gần trường của khỏi cửa vài trăm mét một cái chợ, thuận tiện cho chuyện buôn bán."

 

"Xuân Nha sai, đắt cái giá của nó. Căn nhà đúng là phù hợp với chúng ." Anh cả Trình .

 

Trương Hán Đông gì thêm, dù thì những lời Xuân Nha cũng lý.

 

Sau đó, ba liền phân công , cả Trình ở dọn dẹp nhà cửa, còn Trình Xuân Nha và Trương Hán Đông thì ngoài mua sắm đồ đạc.

 

Cứ như , mấy bận rộn đến tối mịt mới dọn dẹp căn nhà trông tươm tất một chút, tối là thể dọn ở ngay.

 

Tiếp đó, Trình Xuân Nha và cả Trình đến nhà khách dọn hành lý, đón chị dâu cả Trình và bọn trẻ qua.

 

Còn Trương Hán Đông thì đến trường, định dọn chăn màn và một vài vật dụng sinh hoạt khác trong ký túc xá ngoài.

 

Đã thuê nhà thì Trương Hán Đông tất nhiên ký túc xá nữa.

 

điều Trương Hán Đông ngờ tới là khi lầu ký túc xá, thấy và Mạc Chí Mỹ.

 

"Hán Đông, cuối cùng con cũng về !" Mẹ Trương thấy con trai, cơn tức dồn nén trong lòng lập tức bùng nổ: "Thằng nhóc thối , mày chạy hả?"

 

"Mày ở đây chờ mày bao lâu ? Gần ba tiếng đồng hồ đấy!"

 

"Vốn dĩ tàu mấy ngày lấy nửa cái mạng của , giờ đây chờ mày gần ba tiếng, cái mạng già của sắp tong !"

 

"Mẹ, đến kinh đô?" Sắc mặt Trương Hán Đông đương nhiên chút nào.

 

Đồng thời, Mạc Chí Mỹ với ánh mắt mấy thiện cảm.

 

Không cần nghĩ cũng , chắc chắn là Mạc Chí Mỹ đưa đến kinh đô.

 

, hiểu nổi. Rốt cuộc Mạc Chí Mỹ gì?

 

Người phụ nữ thật sự vấn đề, thật đáng để khác nghi ngờ.

 

Nhìn ánh mắt thiện cảm của Trương Hán Đông, Mạc Chí Mỹ thật sự hộc máu.

 

Cô thật sự hối hận, chạy đến nhà họ Trương kể cho Trương chuyện của Diêu Thiên Thiên gì cơ chứ?

 

"Hán Đông, vì về nên giao bác gái cho ." Mạc Chí Mỹ Trương Hán Đông : "À đúng , tiền vé tàu của bác gái là do trả , thể trả tiền vé cho ?"

 

Thôi kệ, dù cô cũng quyết định từ bỏ Trương Hán Đông.

 

, cô cũng quan tâm Trương Hán Đông nghĩ gì về nữa, nếu thì cô chẳng chạy đến nhà họ Trương để cho Trương về sự tồn tại của Diêu Thiên Thiên.

 

 

Loading...