Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1016: Bà mẹ chồng độc ác (3)
Cập nhật lúc: 2025-11-25 10:02:23
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em dâu ! Em dâu.” lúc , tiếng của chị dâu cô vọng từ bên ngoài.
“Lát nữa ăn xong cứ để bát đấy là , cô đang ở cữ, đụng nước lạnh.” Nói xong, Trình Xuân Nha vội vàng ngoài.
Viên Hiểu Âm ngơ ngác.
Mẹ chồng thật sự trở nên kỳ lạ quá.
Cô chỉ sinh một đứa con gái, mà chồng những lời nào khó mà còn nấu cho cô món trứng gà dầu mè.
Quan trọng nhất là, ý trong lời của chồng ban nãy, chẳng lẽ bà còn cho cô ở cữ đàng hoàng ?
Hốc mắt Viên Hiểu Âm liền đỏ hoe, nước mắt suýt chút nữa rơi xuống.
Cô cảm động quá mà!
Xem đây cô lầm chồng , thực bà là một chồng .
“Ồ! Đây chị dâu ? Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây ! Nếu chị dâu rảnh rỗi đến nhà thế .” Trình Xuân Nha từ trong phòng , .
Trần Thúy Châu, cũng chính là chị dâu của nguyên chủ.
Hai chị em dâu từ hồi trẻ ưa gì , nên Trần Thúy Châu đến tận cửa chắc chắn chuyện gì .
“Em dâu, cô cứ như thể là khách quý hiếm lắm bằng,” Trần Thúy Châu đến mặt Trình Xuân Nha. “ bà Nguyên , con dâu cô sinh cho cô một đứa cháu gái xinh xắn.”
“Em dâu ! ghen tị với cô thật đấy!” Trần Thúy Châu hả hê : “Nhìn đây, cô xem, đúng là cùng mà khác mà!”
“Hai đứa con dâu vô dụng nhà , mong chúng nó sinh cho một đứa cháu gái đến bạc cả đầu, thế mà , đứa nào đứa nấy thoắt cái là sinh cho thằng cu.”
“Haiz! Lắm cháu trai cũng phiền phức, gì quý giá bằng cháu gái chứ! đúng là thể so với em dâu , mà phúc khí như cô thì mấy!”
Nếu là nguyên chủ, xong những lời của Trần Thúy Châu chắc chắn sẽ tức điên lên. Rốt cuộc, đây chẳng khác nào lấy d.a.o đ.â.m tim .
Kiếp , nguyên chủ cũng từng trải qua chuyện , khiến cho Viên Hiểu Âm càng thêm khốn khổ.
“Đấy là còn ,” Trình Xuân Nha vênh váo đáp. “Phúc khí của , trong cái thôn mấy bà già trạc tuổi chúng chẳng ai bì .”
“Tuy chồng mất sớm, nhưng ông giỏi giang lắm! Người mất mà vẫn để cho vợ con cuộc sống .”
“Chính phủ mỗi tháng đều phát tiền tuất, tuy thể giúp nhà ăn sơn hào hải vị, nhưng cũng đủ để cuộc sống nhà khấm khá hơn nhiều nhà khác.”
“Còn về cháu gái ?” Trình Xuân Nha đắc ý. “Đừng thấy ngày thường mở miệng là trọng nam khinh nữ, nhưng trong lòng sáng như gương .”
“Cháu trai đúng là thật, nhưng nuôi cháu trai áp lực cũng lớn lắm!”
“Cứ lấy mấy thằng cháu trai nhà chị mà ! Khoan hãy đến chuyện nuôi chúng nó lớn tốn bao nhiêu lương thực, chỉ khi chúng nó lớn thôi! Riêng cái khoản cưới vợ cũng đủ rầu c.h.ế.t .”
“Cưới vợ chẳng những tốn tiền mà còn xây nhà nữa! Chứ cái nhà bé bằng bàn tay của chị, cháu trai cưới vợ thì lấy chỗ mà ở?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1016-ba-me-chong-doc-ac-3.html.]
Vừa , Trình Xuân Nha vẻ mặt ngày càng khó coi của Trần Thúy Châu, cô càng đắc ý : “Cháu gái thì khác, con gái những ăn ít hơn con trai, mà chờ nó lớn gả còn kiếm một khoản tiền thách cưới.”
“Huống hồ, con gái chẳng lẽ thể hiếu thuận với trưởng bối ?”
“ nghĩ kỹ cả , chờ cháu gái lớn lên, sẽ gả nó ngay trong thôn thôi.”
“Như , cháu gái vẫn thể ở bên cạnh hiếu thuận, dù cũng chỉ trong một thôn, chuyện gì gọi một tiếng là nó mặt, còn sợ nó chạy về nhà đẻ ngay ?”
“Chị dâu,” Trình Xuân Nha Trần Thúy Châu. “Chị xem đúng ? Nuôi cháu gái mà nuôi dạy cho , còn hời hơn cháu trai ?”
Lúc , sắc mặt Trần Thúy Châu sa sầm, ngay đó chỉ thấy bà lạnh một tiếng: “Em dâu sai, xem bây giờ nuôi cháu gái đúng là hời hơn nuôi cháu trai thật.”
“Vậy thì chúc mừng cô nhé, cứ cái đà quý cháu gái thế , e là con dâu nhà cô sinh cho cô một thằng cháu trai cũng hết hy vọng .”
Xì! Còn giả vờ giả vịt với ai chứ? Trần Thúy Châu chẳng lẽ hiểu Trình Xuân Nha ? Đó chính là một mụ già trọng nam khinh nữ chính hiệu.
Hừ! Bà cứ chờ xem, xem Trình Xuân Nha tự vả mặt thế nào.
Trần Thúy Châu nghĩ kỹ , lát nữa bà sẽ rêu rao khắp nơi, đến lúc đó trừ phi Trình Xuân Nha thể giả vờ mãi , nếu thì cứ chờ mặt !
“Chị đang trù ẻo con trai đẻ con trai đấy ?” lúc Trình Xuân Nha câu thì thím Liêu hàng xóm sân nhà họ Lưu.
“ nào ?” Trần Thúy Châu đắc ý mặt. “Là tự em dâu đấy chứ, cô tự quý cháu gái, quý cháu gái như , chắc em dâu chỉ mong con dâu sinh cho cháu gái thôi.”
“Em dâu ! Cô cứ chờ hưởng phúc ! thấy cái tướng m.ô.n.g của con dâu cô, vốn dĩ tướng đẻ con trai, cho nên dù cô cháu gái nữa thì cũng vô dụng thôi.”
“Cái tướng của con dâu cô chính là tướng chỉ đẻ con gái, tin thì chúng cứ chờ xem.”
“Này Trần Thúy Châu, bà ăn độc mồm độc miệng thế hả!” Thím Liêu thật sự lọt tai nữa. “Tuy rõ bà với Xuân Nha ưa từ hồi còn trẻ.”
“ thật ngờ bà thể ác độc đến mức .”
“Sơn Trụ là cháu ruột của bà, mà bà trù ẻo cháu dâu đẻ con trai.”
“Sao nào, bà mong em chồng mất của bà tuyệt tự tuyệt tôn ? Mong cháu trai Sơn Trụ của bà cả đời sinh con trai, để đời chê ?”
“Bà bậy bạ cái gì thế?” Trần Thúy Châu căm tức thím Liêu. “Sớm cái ngữ họ Liêu nhà bà chẳng gì, nhưng ngờ chẳng gì đến mức .”
“Phải , chẳng gì,” thím Liêu nhạo. “ dù chẳng gì nữa cũng trù ẻo cháu dâu đẻ con trai.”
“Đâu như bà Trần Thúy Châu đây! là thứ gì, nhưng kết quả thì , cái miệng độc địa đến mức nhà cũng tha.”
“Bà...” Trần Thúy Châu tức giận nên lời, nhưng bà cũng nếu cãi cọ tiếp thì là đối thủ của mụ họ Liêu . “Hừ! Họ Liêu, chúng cứ chờ xem.”
Dứt lời, Trần Thúy Châu rảo bước rời khỏi nhà họ Lưu.
“Phì!” Nhìn Trần Thúy Châu , thím Liêu nhổ một bãi nước bọt xuống đất. “Cái thứ gì ? Sao tâm địa thể độc ác đến thế.”
“Xuân Nha ,” ngay đó thím Liêu liền Trình Xuân Nha . “Phải ! Bà cần khách sáo với con mụ Trần Thúy Châu đó gì, chỉ với những lời nó , bà tát cho bà mấy cái cũng đáng.”