Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1017: Bà mẹ chồng độc ác (4)

Cập nhật lúc: 2025-11-25 10:02:24
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Haiz!” Trình Xuân Nha thở dài: “Tuy với mụ Trần Thúy Châu đó giờ ưa gì , ngày thường gặp mặt là cà khịa, nhưng chung quy cũng chỉ là chuyện đấu võ mồm, khác cũng gì.”

 

nếu động tay động chân với bà , thì tính chất sự việc khác . Ai bảo bà là chị dâu , về vai vế vẫn hơn một bậc cơ chứ?”

 

“Cũng ,” thím Liêu khẽ thở dài. “Dù thì mụ Trần Thúy Châu cũng là chị dâu của bà, hai bình thường đấu võ mồm thì cũng gì.”

 

nếu bà thật sự tay với mụ , bất kể lý do chính đáng đến , khác vẫn sẽ . Ai bảo mụ là chị dâu, còn bà là em chồng cơ chứ?”

 

“À! ,” thím Liêu : “Chúc mừng bà lên chức bà nội nhé, bà Nguyên bảo cháu gái bà trông xinh xắn lắm.”

 

“Tuy cháu gái bằng cháu trai thật, nhưng dù cũng là m.á.u mủ của thằng Sơn Trụ nhà bà. Hơn nữa thường hoa mới quả, tin con Hiểu Âm nhất định sẽ sinh cho bà một thằng cháu trai thôi.”

 

Vừa , thím Liêu đưa hai quả trứng gà trong tay cho Trình Xuân Nha: “Hai quả trứng bà cầm lấy, cho Hiểu Âm nhà bà bồi bổ.”

 

“Thế ,” Trình Xuân Nha vội vàng từ chối. “Trứng gà quý giá như , nhà chúng thể nhận.”

 

“Bảo bà cầm thì cứ cầm , lằng nhằng gì?” Thím Liêu nhét hai quả trứng tay Trình Xuân Nha: “Năm ngoái lúc con dâu sinh, nếu bà giúp đỡ thì lúc ở cữ nó còn chẳng nước đường đỏ mà uống.”

 

Năm ngoái lúc con dâu thím Liêu sinh con chịu tội ít, suýt chút nữa thì băng huyết.

 

Nếu Trình Xuân Nha giúp mua nửa cân đường đỏ từ trấn về, thì e là con dâu bà khó mà qua khỏi.

 

Biết , thời buổi nó thế.

 

Đến cả đường đỏ đối với dân quê mà cũng là thứ quý hiếm để phụ nữ bổ máu, cứ tiền là mua , mà tem phiếu.

 

dân quê thì mấy nhà kiếm tem phiếu cơ chứ!

 

Nhà Trình Xuân Nha là do chính phủ mỗi năm đều phát phúc lợi nên mới thứ đó.

 

Thím Liêu chuyện với Trình Xuân Nha thêm một lúc nữa mới rời .

 

bao lâu thì Lưu Sơn Trụ xách theo ba con cá lớn bằng bàn tay trở về.

 

“Mẹ, hôm nay con may mắn bắt ba con cá.” Lưu Sơn Trụ vui vẻ bước bếp .

 

Lúc Trình Xuân Nha đang nấu bữa tối.

 

“Bắt ba con cá con mà mày đắc ý thế ,” Trình Xuân Nha liếc mắt . “Nhanh , lát nữa còn hầm canh cho Hiểu Âm.”

 

Tâm trạng đang vui phơi phới của Lưu Sơn Trụ như dội một gáo nước lạnh: “Mẹ, nghĩ cá sông dễ bắt lắm !”

 

“Nếu cá sông mà dễ bắt thật thì vớt sạch từ lâu .”

 

“Còn chê con bắt cá nhỏ,” Lưu Sơn Trụ càng càng thấy tủi . “Mẹ , đường từ sông về, ai thấy con bắt ba con cá cũng đều hâm mộ lắm đấy.”

 

“Này Lưu Sơn Trụ, con ngứa da ?” Trình Xuân Nha Lưu Sơn Trụ bằng ánh mắt đầy ẩn ý. “Mẹ một câu, mày cãi mười câu.”

 

“Sao, để mày cho mấy cái bạt tai nữa ?”

 

“Đừng mà, đừng mà,” Lưu Sơn Trụ vội . “Mẹ, con ngoài cá ngay đây, đừng nghĩ đến chuyện động tay động chân với con nữa.”

 

Dứt lời, Lưu Sơn Trụ vội vàng chạy ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1017-ba-me-chong-doc-ac-4.html.]

Thời buổi ăn ngon một chút cũng khó.

 

Dù nhà họ Lưu khá giả hơn nhiều nhà khác, nhưng cũng chỉ là cháo nấu đặc hơn một chút mà thôi.

 

Trình Xuân Nha chỉ nấu canh cá cho Viên Hiểu Âm mà còn xào hai quả trứng gà cho con dâu ăn cùng cháo.

 

Điều khiến Viên Hiểu Âm chiều mà sợ, .

 

Trình Xuân Nha chẳng tâm trạng để ý đến Viên Hiểu Âm, đặt đồ ăn xuống ngoài.

 

Khi Trình Xuân Nha bếp, Lưu Sơn Trụ bàn ăn cơm.

 

Trình Xuân Nha xuống ghế, múc cho một bát cháo, gắp một miếng dưa muối bỏ miệng, ăn cùng một ngụm cháo mới lên tiếng: “Con ngoài lâu thì bác gái con đến nhà.”

 

“Ồ!” Lưu Sơn Trụ bĩu môi: “Chắc đến chế giễu chứ gì! Với tính của bác , Hiểu Âm sinh con gái thì chẳng sẽ đến nhà hả hê ngay .”

 

Lưu Sơn Trụ thật sự quá hiểu con của bác gái Trần Thúy Châu.

 

Tâm trạng sa sút ngay lập tức.

 

Viên Hiểu Âm, phụ nữ vô dụng đó, sinh con gái cơ chứ?

 

“Không chỉ thế ,” Trình Xuân Nha ăn cháo . “Bác con còn nguyền rủa con sinh con trai. Tuy bây giờ mê tín, nhưng những thứ do tổ tiên truyền , thể tin là tin .”

 

“Mẹ chỉ lo, nếu bác con chỉ miệng thôi thì , nhưng sợ bà sẽ giở trò gì đó.”

 

“Dù thì nhà bà cũng mấy đứa cháu trai , nếu con sinh con trai, nhà họ sẽ cớ để chiếm đoạt gia sản nhà .”

 

“Ai bảo con sinh con trai, dù cũng cùng một họ Lưu, con sinh con trai thì gia sản nhà chẳng sẽ nhà bác cả con đường đường chính chính chiếm đoạt .”

 

“Rầm!”

 

Lưu Sơn Trụ dằn mạnh bát đũa xuống: “Khốn kiếp, bà già Trần Thúy Châu đó, độc ác đến !”

 

“Không , con tìm bà tính sổ ngay bây giờ, con hỏi cho lẽ xem nhà bác cả sớm nhòm ngó gia sản nhà .”

 

Nói , Lưu Sơn Trụ dậy định ngoài.

 

“Ngồi xuống cho ,” Trình Xuân Nha khinh bỉ liếc đứa con trai ngốc của một cái. “Bây giờ con tìm Trần Thúy Châu tính sổ thì ích gì, chỉ cần bà sống c.h.ế.t thừa nhận, con ?”

 

...” Lưu Sơn Trụ tức đến đỏ mặt. “ nếu bà già Trần Thúy Châu đó thật sự giở trò hiểm độc gì, chẳng con sẽ sinh con trai .”

 

“Thôi , đây cũng chỉ là suy đoán của thôi, rốt cuộc Trần Thúy Châu độc ác đến thế , chúng cũng thể kết luận ,” Trình Xuân Nha . “ trong tháng tới, chúng cẩn thận một chút.”

 

“Phải để Hiểu Âm ở cữ đủ một tháng mới cho ngoài.”

 

“Con nghĩ mà xem! Nếu Trần Thúy Châu con tuyệt tự, chắc chắn sẽ tay từ Hiểu Âm, mà Hiểu Âm lúc mới sinh xong, cơ thể đang lúc yếu nhất.”

 

“Nếu Trần Thúy Châu thật sự giở trò độc ác gì thì chẳng là quá dễ dàng .”

 

“Phải rằng, bà nội mất của Trần Thúy Châu đây chính là bà đồng nổi tiếng trong vùng , ai lúc lấy chồng, mụ học vài chiêu từ bà nội ?”

 

“Mẹ, con thấy rờn rợn.” Lưu Sơn Trụ chút sợ hãi .

 

 

Loading...