Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1019: Bà mẹ chồng độc ác (6)
Cập nhật lúc: 2025-11-25 10:02:26
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chẳng lẽ giả ?” Lưu Sơn Trụ trợn mắt . “ cho cô Viên Hiểu Âm, cô đừng vì bỗng dưng với cô một chút mà cái đuôi vểnh lên trời đấy.”
“ cho cô , vợ thì thể cưới khác, nhưng thì chỉ một thôi. Sau nếu cô dám hành vi coi chồng gì thì đừng trách ly hôn với cô, cô cút về nhà đẻ cho .”
Đàn bà là thể nuông chiều, nếu sẽ trèo lên đầu lên cổ mất.
Đây cũng là vì Viên Hiểu Âm mới sinh con xong, còn đề phòng mụ đàn bà độc ác Trần Thúy Châu , chứ thì Lưu Sơn Trụ đừng là đồng ý cho Viên Hiểu Âm ở cữ đủ một tháng.
Đàn bà trong thôn sinh con, nhà nào mà con dâu ở cữ cả tháng , ở cữ nửa tháng là ghê gớm lắm .
“Em... Em sẽ ,” Viên Hiểu Âm vội . “Mẹ đối xử với em , trong lòng em mà, hiếu thuận với còn kịp, dám coi gì.”
“Sơn Trụ, cứ yên tâm!” Viên Hiểu Âm nghiêm túc . “Sau em nhất định sẽ hiếu thuận với , bảo em về phía đông, em tuyệt đối dám về phía tây.”
“Tạm thời tin cô,” Lưu Sơn Trụ thấy trong lòng hài lòng hơn một chút. “Còn nữa! Sau thấy bác gái Trần Thúy Châu thì tránh xa bà ngay cho .”
“ cho cô , mụ đàn bà Trần Thúy Châu đó độc ác tàn nhẫn lắm, chẳng chuyện gì mà bà dám . Tóm cô tuyệt đối đừng lân la đến gần mụ đàn bà độc ác đó, ?”
Về những suy nghĩ độc địa của Trần Thúy Châu, Lưu Sơn Trụ định , lỡ như dọa Viên Hiểu Âm sợ đến mất sữa thì thế nào?
“Em , em sẽ tránh xa bác gái một chút, thấy bà là em sẽ đường vòng.” Tuy tại Lưu Sơn Trụ , nhưng Viên Hiểu Âm nay vốn ngoan ngoãn lời nên đương nhiên sẽ hỏi nhiều.
Lưu Sơn Trụ càng thêm hài lòng.
Thật Lưu Sơn Trụ hài lòng về Viên Hiểu Âm, xinh còn thật thà, ngoan ngoãn.
Trừ sinh cho một đứa con trai thì đúng là chẳng chê .
Nghĩ , chuyện Viên Hiểu Âm giành thịt của , Lưu Sơn Trụ cũng còn thấy khó chịu trong lòng nữa.
...
Sáng hôm , trời còn sáng.
Lưu Sơn Trụ Trình Xuân Nha gọi dậy.
“Ha!” Lưu Sơn Trụ ngáp một cái từ trong phòng . “Mẹ, trời còn sáng nữa mà? Mẹ gọi con dậy sớm thế gì!”
“Làm gì?” Trình Xuân Nha vỗ một cái gáy Lưu Sơn Trụ. “Chuyện hôm qua với mày mày quên , bảo mày hôm nay lên trấn mua thịt về.”
“Không nhân lúc trời sáng mà nhanh , chẳng lẽ đợi mặt trời phơi tới m.ô.n.g mày mới lên trấn ?”
“Chẳng lẽ mày bây giờ thịt khan hiếm thế nào , đợi mặt trời lên cao mới , mày định húp nước luộc thịt ?”
“Không đúng, là đến nước luộc thịt cũng chẳng mà húp. Mua thịt mà tích cực thì đúng là vấn đề về tư tưởng, còn đòi húp nước luộc thịt, mày mơ quá nhỉ?”
“Được , con xin đừng nữa,” Lưu Sơn Trụ thật sự đ.á.n.h bại. “Mẹ mà nữa là tai con chịu nổi .”
“Ý mày là chê tao lắm lời ?” Mặt Trình Xuân Nha sa sầm , ngay đó là mấy cái bạt tai giáng xuống. “Tao đ.á.n.h c.h.ế.t cái thằng bất hiếu .”
“Mẹ mày còn già đến mức nổi mà mày dám chê tao lôi thôi , tao thấy mày đúng là đồ vong ơn bội nghĩa, đồ đại bất hiếu.”
“Đau đau đau,” Lưu Sơn Trụ đ.á.n.h đến khổ sở. “Mẹ, đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h nữa là con trai đ.á.n.h c.h.ế.t đấy.”
“Bốp!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1019-ba-me-chong-doc-ac-6.html.]
Trình Xuân Nha đạp thêm hai phát đứa con trai trời đ.á.n.h của , lúc mới hả giận: “Còn mau đ.á.n.h răng rửa mặt, nhanh lên trấn mua thịt .”
Lưu Sơn Trụ nào dám gì nữa, xoa xoa cái đùi đá đau, vội vàng ngoài.
Nếu lỡ cho thêm hai đá nữa thì còn !
Cứ như , Lưu Sơn Trụ còn kịp ăn sáng mò mẫm khỏi nhà.
Lưu Sơn Trụ khỏi nhà lâu thì trời cũng sáng.
Trình Xuân Nha nấu xong bữa sáng bưng cho Viên Hiểu Âm, cầm tã của cháu gái ngoài giặt.
, nước đ.á.n.h răng rửa mặt buổi sáng của Viên Hiểu Âm cũng là do Trình Xuân Nha đun nước nóng để nguội bưng cho cô.
Sao khổ thế cơ chứ?
Mới đây vai một bà chồng, còn hầu con dâu ở cữ.
Mẹ kiếp, cái nhiệm vụ đúng là cho mà.
mà Trình Xuân Nha cô đây cũng là lính mới.
Chẳng qua chỉ là nhiệm vụ thôi, đến xuyên thành đàn ông cô còn chịu , giờ chỉ là xuyên thành một bà già thôi mà, gì mà chịu nổi.
Tóm một câu.
Tất cả đều là vì nhiệm vụ, vì để thể tiếp tục trải nghiệm những cuộc đời khác , cho nên dù xuyên thành một con kiến thì cũng là thể chấp nhận .
Đương nhiên...
Đây đều là dối thôi, Trình Xuân Nha xuyên thành động vật , nếu thì mà phát điên mất.
“Xuân Nha, giặt tã đấy ?” Khi Trình Xuân Nha đến bờ sông, ít đang giặt quần áo ở đó.
“ !” Trình Xuân Nha tìm một chỗ xổm xuống. “Giặt tã sớm một chút thì mới phơi khô sớm , chứ thì tã nhà chuẩn đủ cho cháu gái .”
“Xem bộ dạng của Xuân Nha, xem đúng là quý cháu gái thật !” một bà thím . “Hôm qua Trần Thúy Châu bảo bà quý cháu gái, còn tưởng bà kháy cơ. Không ngờ là thật.”
“Xuân Nha,” một bà thím khác Trình Xuân Nha . “Bà quý cháu gái thật đấy ! Chẳng giống bà chút nào, nếu vẫn là bà thì còn tưởng bà ai tráo mất .”
Mọi đều cùng một thôn, ngày thường qua , nên ai mà tính tình của Trình Xuân Nha chứ!
Bảo Trình Xuân Nha quý cháu gái, ở đây chẳng ai tin thật .
“Chứ nữa?” Trình Xuân Nha khổ . “Con bé cũng sinh , chẳng lẽ chỉ vì là cháu gái mà thể nhẫn tâm mặc kệ nó ?”
“Nói gì thì cũng là m.á.u mủ của thằng Sơn Trụ nhà , trong lòng tuy thoải mái, nhưng bảo mặc kệ cháu gái thì thật sự .”
“Hơn nữa, còn đang mong con Hiểu Âm nhà sang năm sinh cho một đứa cháu trai. Mà đàn bà ở cữ thì đụng nước lạnh, nếu là hỏng hết .”
“Trời lạnh thế , mà giặt tã thì chẳng lẽ để Hiểu Âm nhà giặt ?”
“ còn đang mong Hiểu Âm sang năm sinh cho một đứa cháu trai khỏe mạnh, thà bây giờ mệt một chút, chứ thể để sức khỏe con dâu sa sút .”
“Nếu lỡ nó sinh cho một đứa cháu trai ốm yếu bệnh tật, thì lúc đó cũng chẳng chỗ mà .”