Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1023: Bà mẹ chồng độc ác (10)
Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:48:09
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được , em lo lắng kìa,” Viên Hiểu Âm xoa đầu em trai. “Em đến thăm chị là chị vui lắm , còn cha động tĩnh gì thì thôi !”
Nói buồn thì chắc chắn là dối.
Mẹ kế thì cần , dù bà cũng ruột của . Việc bà quan tâm đến đứa con gái riêng như cô sinh con cũng là chuyện bình thường.
còn cha thì ?
Đó là cha ruột của cô, dù cô rõ ông hề coi trọng đứa con gái .
Vậy mà trong một chuyện quan trọng như việc cô sinh đứa con đầu lòng, ông chẳng thèm đến thăm một lời hỏi han. Điều thể khiến Viên Hiểu Âm đau lòng cho .
“Hừ! Người kế thì cha dượng quả sai, cha chúng chính là loại cha dượng đó,” Viên Hồng Đào tức giận . “Nếu tại bà chỉ sinh cho cha hai đứa con gái, thì lẽ đứa con trai như em chỉ tổ chướng mắt ông , chắc ông chỉ mong đuổi em khỏi nhà cho sớm!”
“Em bậy gì thế?” Viên Hiểu Âm vỗ nhẹ vai em trai. “Cha thế nào nữa thì ít nhất cũng nuôi chúng khôn lớn.”
“Sau đừng những lời như nữa, lỡ để ngoài thì họ chẳng đàm tiếu về em đủ điều .”
“Hừ!” Viên Hồng Đào hừ một tiếng đầy bất mãn, nhưng cuối cùng cũng gì thêm, lập tức chuyển chủ đề: “Chị, chồng ghét bỏ chị sinh con gái ? Anh rể bắt nạt chị ?”
Vì Viên Hiểu Âm luôn chỉ chuyện , bao giờ kể chuyện , nên Viên Hồng Đào cũng chị gái khi gả nhà họ Lưu vẫn luôn chồng hành hạ.
“Không ,” Viên Hiểu Âm . “Mẹ chồng chị miệng mắng nhưng lòng mềm, nếu thật sự ghét bỏ chị sinh con gái thì thể để chị ở cữ đến tận bây giờ?”
“Mẹ chồng chị còn bảo chị ở cữ đủ một tháng đấy.”
“Với , bây giờ trong nhà thứ gì đều dành hết cho chị. Chỉ riêng trứng gà thôi mà ngày nào chồng cũng nấu cho chị mấy quả để ăn.”
“Còn rể em,” Viên Hiểu Âm tiếp. “Đừng thấy bình thường đối với chị chẳng , nhưng thật trong lòng thương chị lắm đấy.”
“Trong thời gian chị ở cữ, thường xuyên sông bắt cá cho chị ăn, thể bắt nạt chị chứ?”
Điều Viên Hiểu Âm dối, chồng cô dạo quả thực đối xử với cô tệ.
Đương nhiên cũng chỉ dừng ở mức tệ mà thôi.
Với một như Lưu Sơn Trụ mà thể dịu dàng chu đáo đến mức nào thì đúng là chuyện nực .
dù , Viên Hiểu Âm cảm thấy mãn nguyện .
Khoảng thời gian ở cữ là những ngày tháng thoải mái và hạnh phúc nhất mà Viên Hiểu Âm từng trải qua từ nhỏ đến lớn.
“Vậy thì , thì ,” Viên Hồng Đào yên tâm hơn. “ , mau cho em bế cháu gái một lát .”
Nói , Viên Hồng Đào tò mò cô bé đang ngủ say bên cạnh chị gái.
Viên Hiểu Âm lập tức bế đứa con gái đang ngủ lên, cẩn thận đặt tay em trai: “Bế nhẹ thôi, đừng dùng sức quá ?”
“Biết , em bế trẻ con bao giờ ,” Viên Hồng Đào vui vẻ bế cháu gái, : “Chị, con bé trông xinh thật, trắng trẻo bụ bẫm, lớn lên chắc chắn là một cô gái xinh .”
“Anh rể em cũng đấy.” Viên Hiểu Âm dịu dàng, khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái.
Viên Hồng Đào cũng ở lâu, liền chuẩn về.
Viên Hiểu Âm ý giữ em trai ở nhà ăn cơm trưa hãy về, nhưng Viên Hồng Đào từ chối, thế nào cũng chịu ở .
Nhà rể tuy điều kiện tệ, nhưng lương thực chắc chắn cũng dư dả gì, nếu mà ở ăn trưa thì chẳng sẽ tốn của nhà rể bao nhiêu là lương thực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1023-ba-me-chong-doc-ac-10.html.]
Phải rằng, những trai trẻ như Viên Hồng Đào đang ở độ tuổi ăn khỏe nhất.
Vì nghĩ cho chị gái, gì cũng thể ở ăn cơm trưa, để tránh cho chồng của chị phàn nàn rằng thằng em vợ điều.
Trình Xuân Nha đương nhiên cũng giữ Viên Hồng Đào ở ăn cơm, nhưng khổ nỗi quyết tâm .
Vì , Trình Xuân Nha cũng đành để Viên Hồng Đào rời .
Ở kiếp của nguyên chủ, Viên Hồng Đào nhập ngũ năm 18 tuổi.
Sau đó, khi đang thực hiện nhiệm vụ, dũng hy sinh ở tuổi hai mươi.
Nếu , với tình cảm của Viên Hiểu Âm và em trai, nếu chị gái nhà chồng bức đến c.h.ế.t, liệu thể để yên cho họ ?
Suy cho cùng, cũng là vì lúc Viên Hiểu Âm tự sát, Viên Hồng Đào còn đời nữa.
“Mẹ, chiều nay con xin nghỉ nửa ngày ?” Giữa trưa về nhà ăn cơm, Lưu Sơn Trụ cẩn thận . “Dạo ngày nào cũng đồng việc, con sắp mệt c.h.ế.t .”
“Nếu nghỉ ngơi ở nhà nửa ngày, con thật sự sắp chịu nổi nữa.”
Mấy ngày nay Lưu Sơn Trụ mệt khổ vô cùng!
Mẹ chỉ yêu cầu ngày nào cũng đồng việc, mà còn bắt buộc mỗi ngày kiếm đủ bảy công điểm, nếu sẽ mắng té tát.
Thật lòng mà , từ nhỏ đến lớn Lưu Sơn Trụ bao giờ mệt như .
“Vậy cũng ! Mày cứ ở nhà nghỉ ngơi , những chiều nay cần đồng việc, mà cũng cần đồng việc nữa,” Trình Xuân Nha ăn cơm . “Hết cách , ai bảo sinh một đứa con trai chỉ cái mã.”
“Làm chút việc mà cứ như lấy nửa cái mạng của mày , nên tao, bà già , bây giờ? Chỉ thể tự vất vả một chút, con trai đồng việc thôi.”
“Ối giời ơi! Cái mà khổ thế !” Chỉ thấy Trình Xuân Nha đặt bát đũa xuống, hai tay đập bàn la lối. “Ông trời ơi! Sao ông mau mang cho !”
“Sống thế thì còn ý nghĩa gì nữa, từng tuổi mà còn con trai đồng việc, thằng con bất hiếu định hút cạn m.á.u của thì nó mới cam tâm !”
“Mẹ, con xin nghỉ nữa, con xin nghỉ nữa ?” Lưu Sơn Trụ chực . “Con hứa với , từ nay về con dám xin nghỉ nữa .”
“Thế còn tạm ,” Trình Xuân Nha đắc ý mặt, cầm bát cơm lên. “Thằng ranh con, thực tế, chẳng lẽ đến bây giờ mày vẫn thấy là đang thật với mày ?”
Nói , Trình Xuân Nha vẻ khuyên nhủ tận tình: “Sơn Trụ ! Đừng trách , cũng là vì cho con thôi, con xem nếu con mau chóng khiến yên tâm, thì chẳng sẽ...”
“Được , đừng nữa,” Lưu Sơn Trụ cắt ngang lời . “Con sẽ việc chăm chỉ ? Mẹ đừng mấy lời c.h.ế.t nhắm mắt để dọa con nữa.”
Dạo , câu mà nhiều nhất chính là “c.h.ế.t nhắm mắt”.
Vì , Lưu Sơn Trụ đương nhiên định gì.
“Ai!” Trình Xuân Nha thở dài một đầy vui mừng. “Con trai ! Con thể hiểu tấm lòng của , thì những nỗ lực của trong thời gian qua cũng uổng phí.”
Lưu Sơn Trụ .
Mẹ dạo quả thực nỗ lực, nỗ lực hành hạ đứa con trai của bà.
Trời ơi! Đất hỡi!
Đây là định cho con sống nữa ?