Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1024: Bà mẹ chồng độc ác (11)

Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:48:10
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian thấm thoắt trôi, hơn một năm nữa qua .

 

Viên Hiểu Âm chuyển đúng dịp cuối năm.

 

, Viên Hiểu Âm sinh con.

 

“Mẹ, mấy tiếng , Hiểu Âm vẫn sinh !” Lưu Sơn Trụ sốt ruột . “Con nhớ năm ngoái lúc Hiểu Âm sinh Mạn Ni lâu như !”

 

“Thôi , đàn bà sinh con thời gian cố định. Đứa đầu sinh nhanh thì cũng khó đảm bảo đứa thứ hai cũng sẽ như ,” Trình Xuân Nha cau mày. “Con đừng qua nữa, chóng hết cả mặt .”

 

“Bà nội, bà chứ ạ!” Cô bé Mạn Ni hơn một tuổi lo lắng bà nội.

 

Đừng thấy Mạn Ni mới hơn một tuổi mà coi thường, con bé hiểu chuyện, năng cũng vô cùng lanh lợi.

 

Chẳng những Trình Xuân Nha cưng chiều cô cháu gái hết mực.

 

Mà ngay cả Lưu Sơn Trụ cũng quý cô con gái .

 

Dĩ nhiên, đó là nhờ công dạy dỗ của Trình Xuân Nha, chứ nếu với cái tính nết ban đầu của Lưu Sơn Trụ thì dù con gái thông minh đáng yêu đến , chắc đoái hoài.

 

“Ôi chao, Mạn Ni của bà, con hiểu chuyện và đáng yêu thế chứ?” Trình Xuân Nha véo nhẹ má cháu gái. Lúc , Mạn Ni đang trong lòng bà. “Yên tâm ! Bà nội , Mạn Ni đừng lo nhé!”

 

“Oa... oa... oa!”

 

lúc , tiếng trẻ con từ trong phòng vọng .

 

“Sinh , sinh ,” Lưu Sơn Trụ vui đến mức nhảy cẫng lên. “Mẹ, sinh ! Tiếng to thế , chắc chắn là con trai!”

 

Lần mang thai, Viên Hiểu Âm đặc biệt thích ăn đồ chua, nên Lưu Sơn Trụ vô cùng chắc chắn tuyệt đối là con trai.

 

Bây giờ tiếng của đứa bé to như .

 

Thì càng cần , chắc chắn là con trai trật .

 

“Lúc Mạn Ni đời, tiếng cũng to lắm đấy!” Trình Xuân Nha thẳng thừng dội cho con trai một gáo nước lạnh. “Mẹ khuyên con đừng mừng vội, kẻo hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.”

 

“Mẹ, những lời xui xẻo như ?” Lưu Sơn Trụ chút vui. “Tóm con tin chắc là con trai.”

 

“Cái tính ,” Trình Xuân Nha lườm Lưu Sơn Trụ một cái. “Dĩ nhiên là con trai ! Vợ con nghén chua như thế, mà sinh con gái .”

 

Nói , Trình Xuân Nha đặt cháu gái xuống, đến bài vị của cha Lưu Sơn Trụ vái lạy: “Ông nó ơi! Nhà họ Lưu chúng cuối cùng cũng nối dõi , sắp bế cháu đích tôn .”

 

Lưu Sơn Trụ đắc ý nhếch mép.

 

Hắn mà, thể sốt ruột cho , ban nãy còn cố tình để chọc tức .

 

Hóa là bà đang đùa, thực chất bà còn quan tâm đến giới tính của đứa bé hơn cả .

 

Thím Nguyên nhhắn chóng từ trong phòng bước .

 

Lưu Sơn Trụ vội vàng chạy tới: “Thím Nguyên, thế nào ? Vợ con sinh cho con một thằng cu bụ bẫm chứ!”

 

Thấy bộ dạng của Lưu Sơn Trụ, thím Nguyên nhất thời trả lời thế nào.

 

Lưu Sơn Trụ thót tim một cái.

 

Thôi xong, lẽ là một đứa con gái nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1024-ba-me-chong-doc-ac-11.html.]

 

“Sơn Trụ ! Vợ chồng con còn trẻ, thím tin vợ con nhất định sẽ sinh cho con một thằng cu bụ bẫm.” Thím Nguyên chỉ thể an ủi Lưu Sơn Trụ như .

 

Sắc mặt Lưu Sơn Trụ sa sầm ngay tức khắc: “Mẹ kiếp, đồ vô dụng, sinh cho ông đây một đứa con gái.”

 

“Viên Hiểu Âm, thứ vô dụng c.h.ế.t tiệt ,” Lưu Sơn Trụ c.h.ử.i vọng trong phòng. “Đến đứa con trai cũng sinh , ông đây giữ một đứa đàn bà như mày thì tác dụng gì.”

 

“Oa oa!” Lưu Mạn Ni dọa cho ré lên.

 

“Mày gào thét cái gì thế!” Trình Xuân Nha xông tới, đá thẳng chân Lưu Sơn Trụ một cái. “Mày xem , dọa Mạn Ni kìa.”

 

“Tao cho mày , Lưu Sơn Trụ, mày mà còn dám dọa cháu gái của tao nữa, xem bà đây liều mạng với mày .”

 

Có những nỗi sợ khắc sâu tận xương tủy.

 

Sau hơn một năm Trình Xuân Nha “uốn nắn”, Lưu Sơn Trụ thật sự sợ một phép.

 

Đấy, chỉ đá một cái.

 

Lưu Sơn Trụ lập tức im thin thít như con chim cút, dám gào thét gì nữa.

 

Sau khi tiễn thím Nguyên cùng mấy quả trứng gà, Trình Xuân Nha mới thở phì phò : “Chắc chắn là Trần Thúy Châu giở trò quỷ . Không ngờ chúng phòng phòng mà vẫn để Hiểu Âm mắc bẫy của bà .”

 

Lưu Sơn Trụ sững sờ: “Mẹ, ý là Hiểu Âm sinh con gái là do bác dâu cả giở trò quỷ ?”

 

“Chắc chắn là ,” Trình Xuân Nha quả quyết. “Mấy hôm , Trần Thúy Châu đến nhà một chuyến. Mà vì Hiểu Âm sắp sinh nên mấy ngày nay đồng việc, thế là chộp cơ hội còn gì.”

 

“Mẹ nghi ngờ Trần Thúy Châu chắc chắn dùng thủ đoạn nham hiểm nào đó để đổi giới tính của đứa bé trong bụng Hiểu Âm.”

 

“Mẹ kiếp, con tìm bác dâu cả tính sổ ngay đây.” Lưu Sơn Trụ kích động xông ngoài.

 

“Mày đó cho tao,” Trình Xuân Nha cản Lưu Sơn Trụ . “Bây giờ mày tìm Trần Thúy Châu tính sổ thì ích gì? Chúng bằng chứng, nếu đến tìm bà gây sự, chẳng sẽ c.ắ.n ngược một phát .”

 

“Đến lúc đó, Trần Thúy Châu chắc chắn sẽ mày vì mong con trai đến phát điên nên mới trút giận lên .”

 

“Nếu thật sự như , mày còn mặt mũi nào mà sống ở cái làng nữa? Sau chẳng sẽ chỉ trỏ lưng mắng mày là thằng điên .”

 

Mặt Lưu Sơn Trụ đỏ bừng vì uất ức: “ chẳng lẽ chúng gì cả, cứ để mặc Trần Thúy Châu tráo đổi giới tính của con trai con ?”

 

“Haiz!” Trình Xuân Nha thở dài bất đắc dĩ. “Bây giờ cũng chỉ thể tạm thời nuốt cục tức bụng thôi, chứ còn gì nữa?”

 

“A!” Lưu Sơn Trụ phẫn nộ gầm lên. “Cái con đàn bà vô dụng Hiểu Âm , chút cảnh giác nào ! Dặn dặn tránh xa Trần Thúy Châu , thế mà con mụ c.h.ế.t tiệt đó thèm để đầu.”

 

“Sao thể trách Hiểu Âm ,” Trình Xuân Nha áy náy . “Nói , đều là tại cả!”

 

“Mẹ rõ mụ đàn bà độc ác Trần Thúy Châu đó lòng , hôm đó đuổi thẳng cổ bà , còn để bà nhà chơi.”

 

“Hu hu! Đều tại , đều tại mà!” Trình Xuân Nha đ.ấ.m thùm thụp ngực, gào t.h.ả.m thiết. “Cháu trai của ơi! Chỉ vì bà nội nhất thời sơ suất mà cháu trai của mất !”

 

“Mẹ, đừng như ,” Lưu Sơn Trụ vội vàng nắm lấy tay . “Sao thể trách ? Phải trách thì trách Trần Thúy Châu quá độc ác, mụ già đó rõ ràng là con tuyệt tự tuyệt tôn mà!”

 

Lưu Sơn Trụ hận đến thấu xương.

 

Nếu g.i.ế.c phạm pháp, chắc chắn g.i.ế.c Trần Thúy Châu ngay lập tức.

 

“Hu hu! Sơn Trụ đáng thương của !” Trình Xuân Nha ôm chầm lấy Lưu Sơn Trụ, lóc bi thương. “Sao con khổ thế , gặp một bà bác cả độc ác như chứ!”

 

 

Loading...