Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1035: Bà mẹ chồng độc ác (22)
Cập nhật lúc: 2025-11-27 07:58:25
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sơn Trụ, đúng là đàn ông thực thụ, em lầm mà.” Cố Tịch Hồng tươi rói.
Sau khi chồng của Cố Tịch Hồng qua đời, cô dọn về nhà đẻ.
Mấy năm gần đây là đến dạm hỏi, ngược , đàn ông đến cầu hôn còn ít.
Ai bảo cô vốn vài phần nhan sắc.
Chẳng qua, trong những đàn ông đến cầu hôn, Cố Tịch Hồng chẳng để mắt tới một ai.
Toàn là những gã đàn ông nghèo kiết xác, Cố Tịch Hồng thể để mắt tới .
Dù gì cô cũng qua một đời chồng, ngốc đến mức gả bừa bản .
Ở kiếp của nguyên chủ, lý do Cố Tịch Hồng để ý đến Lưu Sơn Trụ là vì nhà mỗi tháng đều nhận tiền trợ cấp của chính phủ.
Hơn nữa, bối cảnh lúc đó cũng bây giờ mà là mấy năm về .
Vì , Cố Tịch Hồng mới chọn gả cho Lưu Sơn Trụ.
“Đương nhiên ,” Lưu Sơn Trụ Cố Tịch Hồng dỗ ngọt thì vui mặt, liền âu yếm xoa bụng cô. “Chỉ cần em sinh cho một thằng con trai, đến mạng cũng cho em .”
“Bây giờ chỉ là ly hôn để cưới em thôi, chút chuyện nhỏ chứ.”
“ mà Tịch Hồng ,” Lưu Sơn Trụ thẳng mắt Cố Tịch Hồng. “Em chắc chắn trong bụng là con trai chứ?”
Thật , nếu Cố Tịch Hồng thai, mà quá khao khát một đứa con trai, thì Lưu Sơn Trụ gì cũng đời nào ly hôn. Dù thì vợ Viên Hiểu Âm , ngoài việc sinh con trai cho , những phương diện khác thật sự gì để chê.
“Đương nhiên là em chắc chắn ,” Cố Tịch Hồng đắc ý . “Trước khi t.h.a.i đứa bé , em mơ thấy sinh con trai, nên em dám khẳng định trong bụng em chính là một thằng cu.”
“Huống hồ,” Cố Tịch Hồng véo nhẹ cằm Lưu Sơn Trụ. “Kể cả con trai, nhưng chỉ cần em còn đẻ , sợ em sinh nổi cho một thằng cu chắc?”
“Em giống con vợ vô dụng của , đẻ liền tù tì ba đứa con gái, cái bụng đúng là đồ bỏ .”
“Theo em thấy, vợ chính là kẻ vô phúc. Người vô phúc như cô , thảo nào cái bụng cũng chẳng gì.”
Lưu Sơn Trụ gật gù, vô cùng đồng tình với lời của Cố Tịch Hồng.
Viên Hiểu Âm đúng là một phụ nữ vô phúc.
mà...
Đừng Lưu Sơn Trụ năng cứng rắn như , chứ thật trong lòng mà bảo sợ thì là dối.
Cho dù thời thế khác xưa, nhưng nỗi sợ ăn sâu tiềm thức của Lưu Sơn Trụ thì vẫn hề đổi.
Nếu nhất quyết đồng ý cho ly hôn, nghĩ đến thôi thấy đáng sợ .
Có điều, Lưu Sơn Trụ tin rằng nhất định thể thuyết phục , khiến bà đồng ý cho ly hôn.
Ai bảo cũng cháu trai bế bồng cơ chứ.
...
Buổi tối, Trình Xuân Nha gọi Viên Hiểu Âm phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1035-ba-me-chong-doc-ac-22.html.]
“Nói ! Con định thế nào?” Trình Xuân Nha Viên Hiểu Âm. “Chính con cũng là của ba đứa con gái , tuổi cũng còn nhỏ, thể lúc nào cũng chẳng chút chủ kiến nào như .”
“Sơn Trụ là con trai , là hiểu nó nhất. Nó đòi ly hôn với con, tức là hạ quyết tâm sống với con nữa , con đàn bà bên ngoài cho mê đầu óc.”
“Tuy thằng Sơn Trụ sợ , nhưng nếu nó quyết tâm sống với con nữa, thì dù đ.á.n.h c.h.ế.t nó, nó cũng sẽ đổi ý .”
“Mẹ ơi...” Viên Hiểu Âm òa .
“Khóc, , ! Ngoài con còn gì nữa?” Trình Xuân Nha gắt. “Nếu con thật sự chủ kiến gì, thì sẽ cho con một ý.”
“Mẹ, cứ , con nhất định sẽ theo lời .” Viên Hiểu Âm vội vàng lau nước mắt.
“Đây là con đấy nhé,” Trình Xuân Nha . “Vậy , con cứ ly hôn với thằng Lưu Sơn Trụ . Mẹ sẽ bắt nó đưa cho con một khoản tiền, và để ba đứa con gái đều theo con.”
“Cái gì?” Viên Hiểu Âm giật , nước mắt chực trào . “Mẹ, con ly hôn , ly hôn là chuyện mất mặt lắm, con thể ly hôn .”
Viên Hiểu Âm là phụ nữ tư tưởng bảo thủ, cô thể chấp nhận chuyện ly hôn chứ?
“Viên Hiểu Âm, con hiểu cho rõ, đây là chuyện con ly hôn, mà là thằng Sơn Trụ nó ly hôn với con,” Trình Xuân Nha tức giận Viên Hiểu Âm như hận rèn sắt thành thép. “Mẹ , con vô dụng đến thế hả?”
“Ly hôn thì ? Giờ xã hội cũ, đàn bà chồng bỏ là sống nổi nữa. Bây giờ là thời đại mới , phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời cơ mà.”
“Mà kể cả con ly hôn, con vẫn là con dâu của . Mẹ nghĩ kỹ , thể cần thằng con trai Lưu Sơn Trụ , nhưng tuyệt đối thể đứa con dâu là con.”
“Có chồng chống lưng cho, con còn sợ gì chuyện ly hôn? Đàn ông gì thì cùng lắm đổi khác là , chẳng lẽ đời ngoài thằng Lưu Sơn Trụ thì còn đàn ông khác ?”
Viên Hiểu Âm ngây .
Cô thật sự ngờ chồng thể những lời như .
Thấy vẻ mặt ngơ ngác của Viên Hiểu Âm, Trình Xuân Nha bực đến mức chỉ đảo mắt: “Đàn ông thằng nào cũng cái nết tiện, hoa nhà bao giờ thơm bằng hoa dại. Con càng sống c.h.ế.t chịu ly hôn, nó càng nhất quyết đòi ly hôn cho bằng .”
“Bản con là của ba đứa trẻ, con tấm gương cho con gái của . Con tự xem, nếu con cứ hạ cầu xin thằng Lưu Sơn Trụ đừng ly hôn, thì sẽ gây ảnh hưởng gì cho mấy đứa nhỏ?”
“Hay là con con gái của nghĩ rằng, của chúng là một kẻ vô cùng vô dụng, để chúng nó coi thường con từ trong tâm khảm?”
Viên Hiểu Âm vội vàng lắc đầu.
Mấy đứa con gái là mạng sống của cô, Viên Hiểu Âm đương nhiên chúng nghĩ rằng là vô dụng.
Càng chúng coi thường cô từ trong tâm khảm.
“Thế thì hơn ,” Trình Xuân Nha khá hài lòng với phản ứng của Viên Hiểu Âm. “Chờ ly hôn với thằng Lưu Sơn Trụ xong, chúng sẽ đến thành phố nơi em trai con đang đóng quân, cách xa thằng Lưu Sơn Trụ .”
“Haizz!” Trình Xuân Nha thở dài. “Vốn dĩ định hưởng phúc, già nữa, cứ ở quê nhà dưỡng lão cho hết quãng đời còn . Ai ngờ thằng con trời đ.á.n.h đột ngột bày cho cái trò .”
“Con cứ yên tâm! Có ở đây, sẽ để mấy con con chịu khổ. điều quan trọng nhất vẫn là con tự lên , dù gì cũng từng tuổi , còn thể bươn chải mấy năm nữa.”
“Sau ba đứa nhỏ, cho cùng vẫn dựa là con. Cho nên, dù là vì các con, con cũng lên cho .”
“Nếu cứ mãi nhu nhược chủ kiến thế , thì con thà c.h.ế.t cho xong, cũng đỡ trở thành gánh nặng cho ba đứa nhỏ.”
“Mẹ, thật sự ly hôn ?” Viên Hiểu Âm kìm nước mắt. “Con thật sự....”
“Con cái gì mà con!” Trình Xuân Nha tức giận đ.á.n.h Viên Hiểu Âm một cái. “Đồ vô dụng ! Hóa với con nhiều như mà con để lọt tai một câu nào hết !”