Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1045: Bà mẹ chồng độc ác (32)
Cập nhật lúc: 2025-11-28 07:17:58
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình Xuân Nha , Viên Hồng Đào cũng tiện thêm gì nữa.
Có điều, trong lòng thầm hạ quyết tâm, của hồi môn của ba đứa cháu gái, nhất định lo liệu bộ.
Căn nhà mà Viên Hồng Đào đơn vị phân cho là một kiểu nhà sân, rộng rãi và sạch sẽ.
Có thể thấy, vợ của Viên Hồng Đào là một phụ nữ ưa sạch sẽ.
Và khi mấy Trình Xuân Nha đến, vợ của Viên Hồng Đào cũng nhiệt tình, hề tỏ một chút khó chịu nào.
Qua đó thể thấy, Viên Hồng Đào đúng là , cưới một vợ hiền.
...
Thời gian trôi nhhắn, thấm thoắt tám năm.
Trong tám năm đó, Trình Xuân Nha phát triển việc kinh doanh từ một cửa tiệm nhỏ thành một trung tâm thương mại lớn.
Còn Viên Hiểu Âm, sự huấn luyện nghiêm khắc của Trình Xuân Nha, cũng như thể lột xác , trở thành trợ thủ đắc lực của cô và thể một cáng đáng một mảng kinh doanh.
Mấy đứa trẻ cũng chí tiến thủ, thành tích học tập đều xuất sắc, tương lai thi đỗ một trường đại học thành vấn đề.
Trái ngược với cảnh Trình Xuân Nha và Viên Hiểu Âm ăn phát đạt, việc kinh doanh của Lưu Sơn Trụ và Cố Tịch Hồng càng ngày càng sa sút.
Đến mức tiền thuê cửa hàng cũng sắp trả nổi, cuối cùng còn cách nào khác, đành chuyển nhượng cửa hàng.
Sau khi chuyển nhượng cửa hàng, Lưu Sơn Trụ vay tiền khác để mua một chiếc xe khách chạy đường dài.
ngờ mới chạy một năm thì xe gặp tai nạn.
Thành tiền chẳng những kiếm mà ngược còn ôm thêm một đống nợ.
Còn về tình cảm của Lưu Sơn Trụ và Cố Tịch Hồng, mấy năm ăn thuận lợi sớm bào mòn hết tình cảm của hai , cả ngày ngoài cãi vã thì chỉ oán trách lẫn .
“Lưu Sơn Trụ, đúng là xui tám đời mới lấy loại đàn ông vô dụng như .”
“Hu hu! Sao khổ thế ! Cứ tưởng lấy thì hưởng phúc, ai ngờ phúc chẳng thấy, chỉ chịu khổ cùng.”
“ mặc kệ, đám đòi nợ ngày nào cũng đến cửa ầm lên. Nếu nghĩ cách trả tiền cho họ thì sẽ dắt hai đứa con trai c.h.ế.t cho xong.”
, ở kiếp Cố Tịch Hồng cũng sinh cho Lưu Sơn Trụ hai con trai.
Nếu vì hai đứa con trai thì lẽ Cố Tịch Hồng ly hôn với Lưu Sơn Trụ từ lâu .
“Cô xui tám đời ,” Lưu Sơn Trụ gầm lên. “Lão t.ử đây mới là xui tám đời đây ! Từ lúc cưới cô về, lão t.ử bắt đầu gặp chuyện .”
“Cố Tịch Hồng cô đúng là chổi! Sớm cô là cái thứ chổi thì lão t.ử chẳng thèm cái thứ con trai ch.ó má mà cô đẻ !”
Con đôi khi thật kỳ lạ.
Trước con trai, Lưu Sơn Trụ mơ cũng .
đến khi con trai đời thì thấy cũng thường thôi, đặc biệt là lúc đứa thứ hai chào đời, Lưu Sơn Trụ thật sự một chút cảm giác vui vẻ nào.
Hơn nữa, hai đứa con trai càng lớn càng nghịch ngợm, phá phách như quỷ, khiến Lưu Sơn Trụ càng ngày càng ưa nổi, càng thêm nhớ ba cô con gái của .
Nhất là cô con gái lớn.
Con trai thì gì chứ, đúng là lũ đòi nợ.
Làm gì chuyện ngoan ngoãn đáng yêu như con gái, đúng là chiếc áo bông tri kỷ của cha.
Tóm , Lưu Sơn Trụ thật sự hối hận .
Nếu ngày đó ly hôn thì liệu cuộc sống nông nỗi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1045-ba-me-chong-doc-ac-32.html.]
“Cốc cốc!”
lúc , gõ cửa.
Cố Tịch Hồng càng càng t.h.ả.m thiết, quả thực chỉ c.h.ế.t cho : “Chắc chắn là đám đòi nợ. Đã bảo là tiền mà bọn họ cứ đến mãi tha thế nhỉ.”
“Hu hu! Có để cho sống ! Cuộc sống đúng là thể nào sống nổi nữa .”
Sắc mặt Lưu Sơn Trụ đương nhiên cũng khó coi.
Hắn cũng mở cửa, nhưng nếu mở, e rằng bên ngoài sẽ phá cửa mất.
Lưu Sơn Trụ mở cửa , nhưng ngờ bên ngoài là chủ nhà.
“Lưu Sơn Trụ, cho các thuê nhà nữa. Con trai sắp cưới vợ nên định cho thuê nữa.” Đương nhiên đây chỉ là lời dối của chủ nhà.
Lý do ông cho nhà Lưu Sơn Trụ thuê nữa là vì đang nợ nần chồng chất, ngày nào cũng đến tận cửa đòi nợ.
Tóm , để tránh dính những rắc rối cần thiết, chủ nhà quyết định thu nhà, cho gia đình Lưu Sơn Trụ thuê nữa.
“Biết , cho chúng vài ngày để dọn !” Lưu Sơn Trụ cũng gì thêm.
Dù thì gia đình họ cũng thể ở cái huyện nữa.
Lưu Sơn Trụ định tạm thời về quê trốn một thời gian tính tiếp.
“Được , cho các mấy ngày để dọn dẹp, vài ngày nữa sẽ đến nhận nhà.” Chủ nhà xong liền bỏ .
Chủ nhà khỏi, Lưu Sơn Trụ liền đóng sầm cửa .
“Lưu Sơn Trụ, bây giờ chúng lấy tiền mà tìm nhà khác chứ,” , Cố Tịch Hồng rống lên. “Hu hu! Cuộc sống thật sự thể nào sống nổi nữa .”
“Được , lóc mãi thôi ?” Lưu Sơn Trụ chỉ hận thể tát cho Cố Tịch Hồng mấy cái. “Nhanh thu dọn đồ đạc , cái gì bán thì bán hết , chúng về quê trốn một thời gian.”
“Cái gì?” Cố Tịch Hồng hét lên: “Anh và hai đứa con theo về quê ư?”
“Lưu Sơn Trụ, đừng mơ,” Cố Tịch Hồng gào lên trong tuyệt vọng. “Có gì thì cũng về quê với , hai đứa con trai của càng thể về nông thôn sống .”
Từ cái ngày Cố Tịch Hồng rời khỏi nông thôn, cô bao giờ ý định trở .
Huống chi con trai lớn của cô bây giờ học tiểu học, chẳng lẽ bắt nó về trường làng học ?
“Vậy thì cô cứ cùng hai đứa con trai ở đây ! Một về quê.” Lưu Sơn Trụ cũng chẳng thèm chiều Cố Tịch Hồng.
Nếu Cố Tịch Hồng cứ nhất quyết gây sự vô cớ thì cô cứ việc cùng hai đứa con ở huyện, cũng lười quan tâm đến sống c.h.ế.t của ba con họ.
Mẹ nó chứ, chính còn đang chủ nợ ép cho đến bước đường cùng, sức mà chiều chuộng ba con Cố Tịch Hồng.
“Hu hu!” Cố Tịch Hồng gào trong tuyệt vọng.
Nếu cô cách tự nuôi hai đứa con ở huyện thì còn cần loạn với Lưu Sơn Trụ ?
Thật trong lòng Cố Tịch Hồng cũng hiểu rõ, với tình cảnh của nhà họ bây giờ, ngoài việc tạm thời trốn về quê thì đúng là còn cách nào khác.
Cứ như , hai ngày , gia đình bốn của Lưu Sơn Trụ từ huyện trở về quê.
về đến căn nhà ở quê, Lưu Sơn Trụ liền c.h.ế.t sững.
Mấy năm nay Lưu Sơn Trụ từng về quê nào, cho dù nhớ con gái đến mấy cũng dám về làng, chỉ sợ đ.á.n.h cho một trận.
, Lưu Sơn Trụ vẫn luôn cho rằng đưa hai con Viên Hiểu Âm về quê ở.
Hắn ngờ rằng, sẽ bán cả nhà và đất ở quê .
“Oa oa!” Lưu Sơn Trụ suy sụp gào : “Mẹ ơi! Sao thể tuyệt tình như ! Mẹ thế là cắt đứt hết đường lui của con !”