Trong căn phòng lầu.
“Xuân Nha, mau xem , đây là phòng của con. Con xem chỗ nào hài lòng, dì sẽ trang trí cho con.” Tư Âm đặt hành lý xuống, niềm nở với Trình Xuân Nha.
, chỉ là niềm nở giả tạo.
Hoàn khác với vẻ mặt nhiệt tình lúc ở lầu.
Tư Âm đương nhiên thích Trình Xuân Nha, vì chẳng phụ nữ nào thích đứa con của chồng với đàn bà khác.
Tư Âm là một phụ nữ thông minh, bà chồng áy náy với cô con gái lớn , nên dĩ nhiên sẽ hành động gì khiến chồng vui.
Tất nhiên, dù trong lòng ưa gì cô con gái riêng , nhưng Tư Âm cũng sẽ gì quá đáng.
Suy cho cùng thì cũng cần thiết, dù nó cũng là con gái, cho chút của hồi môn gả là xong, chẳng cần đóng vai ác gì.
“Không cần dì, thế lắm .” Trình Xuân Nha cũng khách sáo đáp , cô hề thấy bất ngờ sự đổi trong thái độ của Tư Âm.
Qua ký ức của nguyên chủ, Trình Xuân Nha phụ nữ tên Tư Âm giỏi giả tạo.
Khi cha Trình ở đó, bà đối xử với nguyên chủ chẳng khác gì con gái ruột, nhưng hễ cha Trình khỏi là trưng bộ mặt khách sáo, xa cách.
Tuy nhiên, Trình Xuân Nha thể hiểu hai bộ mặt của Tư Âm.
Chỉ là con gái riêng thôi mà, Tư Âm thể mặt ngoài là tệ , bà coi con riêng như con đẻ thì đúng là chuyện nực .
“Vậy con mau tắm , nhà vệ sinh ở ngay cạnh, dì chuẩn sẵn đồ dùng cho con .” Vừa , Tư Âm dẫn Trình Xuân Nha sang phòng vệ sinh bên cạnh. “Giờ dì xuống nấu chút gì cho con ăn, tắm xong thì mau xuống ăn nhé.”
Trình Xuân Nha đương nhiên khách sáo thêm vài câu, khi tiễn Tư Âm rời , cô liền cầm quần áo của nguyên chủ tắm.
“Thế nào, Xuân Nha thích căn phòng chúng chuẩn cho nó ?” Thấy vợ từ lầu xuống, cha Trình vội vàng tiến lên hỏi.
“Chắc là thích!” Tư Âm đáp, ngay đó nhíu mày. “Miệng thì thích, nhưng vẻ mặt con bé nhàn nhạt, nên em cũng chắc là nó thật sự thích chỉ khách sáo thôi.”
, Tư Âm đây chính là đang mách lẻo.
Bà định gì cô con gái riêng, nhưng cũng chồng vì sự xuất hiện của nó mà gạt Nhất Minh và Ngạo Mân sang một bên, đem hết tình thương dồn cho đứa con của vợ .
“Haiz!” Cha Trình thở dài. “Con bé Xuân Nha chắc vẫn còn chìm trong nỗi đau mất . Sau em quan tâm đến nó nhiều hơn, giúp nó sớm vượt qua nỗi đau .”
Tư Âm hề thất vọng phản ứng của cha Trình.
Mách lẻo là như , từ từ từng bước, thể hiệu quả ngay tức thì .
“Anh cứ yên tâm! Con em thế nào còn rõ ?” Tư Âm mỉm . “Con gái của cũng là con gái của em, huống hồ em gặp con bé Xuân Nha thấy quý nó vô cùng.”
“Sau em sẽ đối xử với Xuân Nha như con đẻ, sẽ giúp nó mau chóng hòa nhập với gia đình . Chờ nó quen với nhà , cũng nghĩa là nó vượt qua nỗi đau mất .”
Cha Trình vui mừng mỉm , ông vô cùng tin tưởng nhân phẩm của vợ .
“Vậy , Xuân Nha giao cho em, ngoài việc đây,” cha Trình . “Để chào đón Xuân Nha, hôm nay hoãn một công việc, giờ ngay mới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1091-nhan-vat-dang-thuong-2.html.]
“À đúng , bữa tối nhớ thịnh soạn một chút, hôm nay Xuân Nha mới đến, chúng một bữa đón con bé.”
“Biết , chuyện còn cần dặn ?” Tư Âm bật . “Anh mau ! Không còn việc bận ?”
Sau khi thấy cha khỏi cửa, Trình Ngạo Mân tới bên cạnh , bĩu môi : “Mẹ, cha quan tâm cô con gái lớn đó quá nhỉ! Sau vị trí của con trong lòng cha sẽ đẩy sang một bên ?”
“Sao nào, con tự tin bản ?” Tư Âm con gái, : “Yên tâm ! Cha con đối với cô con gái lớn đó chỉ là áy náy thôi, ông thật sự yêu thương đương nhiên vẫn là con.”
“ chúng cũng thể đề phòng,” khóe miệng Tư Âm nhếch lên. “Mẹ ngại thêm một đứa con gái riêng, nhưng nghĩa là con của con của đàn bà vượt mặt.”
“Sau ở mặt cha con, con tỏ hiểu chuyện hơn, để cha con thấy rằng con quan tâm đến chị cùng cha khác .”
“Mẹ yên tâm ! Con thế nào mà.” Trình Ngạo Mân tự tin .
“Hừ!” Trình Nhất Minh vui hừ lạnh một tiếng. “Mẹ, con thích cái bà chị c.h.ế.t tiệt đó ! Mẹ mau nghĩ cách đuổi con nhỏ nhà quê đó về nông thôn .”
Tư Âm tỏ vẻ đau đầu.
Bà thể hiểu nổi, cùng là do sinh , tại khác một trời một vực như ?
Thằng con trai út chẳng thừa hưởng chút thông minh nào của bà: “Con bậy bạ gì đó? Đó là chị ruột của con, nếu con còn dám gọi là đồ nhà quê, coi chừng đ.á.n.h cho một trận.”
Trình Nhất Minh lập tức tủi : “Con ghét cái đồ nhà quê đó, chị mới đến mà con cha mắng, giờ mắng.”
“Oa oa!” Trình Nhất Minh bỗng òa lên. “Con ghét và cha! Con thèm chơi với hai nữa.”
Nói xong, chạy ngoài.
Tư Âm thấy đau đầu, vội với con gái: “Ngạo Mân, mau ngoài trông chừng em con, tiện thể dỗ dành nó .”
“Cha con bây giờ đang quý cô con gái lớn của ông , nếu em con còn điều thì chắc chắn sẽ cha con dạy dỗ một trận tơi bời.”
Trình Ngạo Mân còn nữa, chỉ đành vội vàng chạy ngoài đuổi theo em trai.
Đối với đứa em trai thông minh cho lắm , trong lòng Trình Ngạo Mân cũng cạn lời.
Cùng cha cùng sinh , tại em trai ngốc như , thừa hưởng nửa phần thông minh của cô.
...
Lúc Trình Xuân Nha tắm xong xuống lầu, Tư Âm nấu xong mì.
“Mì nấu xong , mau ăn !” Tư Âm đặt bát mì nấu xong lên bàn ăn, thái độ trở nên lạnh nhạt, xa cách.
Bởi vì chuyện của con trai, nên bây giờ Tư Âm cô con gái riêng thế nào cũng thấy chướng mắt.
“Dì , nếu thật sự thích con thì cứ thẳng, cần đóng kịch gì,” Trình Xuân Nha đến bàn ăn xuống, . “Thật lòng mà , dì cứ hai mặt như , bản dì thấy mệt, nhưng cũng nghĩ xem khác mệt chứ.”
“Dù thì con thấy mệt, con đến đây để nương tựa cha , chứ đến để xem dì diễn kịch.”