Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1099: Nhân vật đáng thương (10)
Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:04:30
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ, chị con ?” Trình Ngạo Mân xuống hỏi. “Chẳng lẽ chị vẫn dậy ? Sắp đến giờ học , là để con lên gọi chị một tiếng nhé!”
“Chị con ngoài ,” Tư Âm con gái với ánh mắt tán thưởng. “Con mau ăn sáng ! Sắp muộn đấy, nhanh là trễ học bây giờ.”
Vừa , bà nén liếc con trai một cái đầy thất vọng.
Cũng chẳng trách bà thiên vị, thằng con trai đầu óc đúng là lanh lợi chút nào!
Nhìn cô con gái thứ hai hiểu chuyện, tâm trạng của cha Trình cuối cùng cũng khá hơn nhiều.
May mà vẫn còn cô con gái thứ hiểu chuyện, nếu chắc ông tức c.h.ế.t vì con gái lớn mất.
“Sau con cũng bớt để ý đến chị con ,” cha Trình cô con gái thứ hai, . “Bây giờ cha thấu , cái con nhỏ đó lòng nó thù hận cả cái nhà .”
“Thế nên hai chị em các con cho rõ đây, ở nhà thì tránh xa Xuân Nha một chút, cũng đừng dại mà chọc nó.”
“Nếu với cái sức trâu của nó, lỡ nó nổi điên lên mà tay với hai đứa thì ?”
Nghe chồng , Tư Âm cũng lập tức căng thẳng: “Cha con đúng đấy, hai chị em các con bớt chọc giận chị cả , ngày thường ở nhà cũng kính trọng chị một chút.”
Với cái sức của Trình Xuân Nha, ai nó nổi điên lên đ.á.n.h !
Sau vẫn nên dặn con gái đừng chọc Trình Xuân Nha thì hơn, dù bây giờ chồng bà cũng còn áy náy với con gái lớn nữa, cần Ngạo Mân gì thêm.
“Dựa chứ,” Trình Nhất Minh bất mãn . “Làm như cả nhà sợ con nhà quê đó lắm bằng. Con mặc kệ, nó chọc đến con thì thôi, chứ nếu nó dám gây sự, con nhất định sẽ liều mạng với nó.”
Hừ! Còn bắt kính trọng con nhà quê đó, đúng là mơ giữa ban ngày.
“Con cái nhà , lời thế hả?” Tư Âm sự ngu ngốc của con trai cho tức điên. “Con quên chị cả của con đá gãy tay vịn cầu thang như thế nào ?”
“Chân tay con bé tí thế , nếu chị cả thật sự động thủ với con, con nghĩ tay chân của cứng hơn cái tay vịn lầu ?”
“Thằng nhóc thối , mày tao dạy dỗ ?” Cha Trình sa sầm mặt con trai. “Tao cảnh cáo mày, bớt chọc chị cả của mày , nếu mày đ.á.n.h thì cũng là đáng đời.”
Cha Trình còn sửa cách con trai gọi con gái lớn là “đồ nhà quê” nữa, bây giờ ông chỉ mong con trai thể lời một chút, đừng coi lời ông và vợ như gió thoảng bên tai là .
“Cha , hai cứ yên tâm ! Con sẽ trông chừng em trai, để em chọc giận chị cả .” Trình Ngạo Mân đời nào bỏ lỡ cơ hội thể hiện .
Quả nhiên, lúc ánh mắt cha cô đầy vẻ hài lòng.
So với em trai, cô con gái vẫn hiểu chuyện hơn nhiều, chẳng cần họ bận tâm điều gì.
Trình Nhất Minh tức đến sôi máu.
Và ngọn lửa giận trong lòng lúc đang nhắm thẳng Trình Ngạo Mân.
Lại là cái điệp khúc , nhưng trớ trêu là chẳng thể gì.
Nếu , cha chắc chắn sẽ , tại thể hiểu chuyện như chị gái một chút, để họ bớt lo .
...
Cùng lúc đó, Trình Xuân Nha đến trường, giáo viên dẫn lớp và xếp cạnh một bạn nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1099-nhan-vat-dang-thuong-10.html.]
Mà bạn chính là mà nguyên chủ ở kiếp thầm thích.
À! .
Vị hôn phu của Trình Ngạo Mân cũng học cùng lớp với nguyên chủ.
Anh hiện tại cũng mười lăm tuổi, ngay phía lưng nguyên chủ.
Chẳng qua, tuy là bạn cùng lớp, nhưng ở kiếp , nguyên chủ cũng nhiều tương tác với .
Hay đúng hơn, nguyên chủ gần như mối liên hệ nào với các bạn trong lớp. Vì đến từ nông thôn nên chẳng ai trong lớp thích chơi với cô.
Thêm đó là tính cách của nguyên chủ, điều càng khiến cô thêm trầm mặc, ít , sống trong lớp chẳng khác nào một vô hình.
Cũng chính vì , khi đối mặt với những hành động thiện ý hiếm hoi từ bạn cùng bàn, nguyên chủ mới hết t.h.u.ố.c chữa mà âm thầm yêu đối phương.
Tiếng chuông tan học vang lên, đợi giáo viên bước khỏi lớp, Trình Xuân Nha liền lập tức bật dậy khỏi chỗ .
Ngột ngạt c.h.ế.t , cô ngoài hít thở khí trong lành. Nghĩ đến việc chịu đựng những ngày tháng như thế suốt hai năm, Trình Xuân Nha cảm giác sống còn gì luyến tiếc.
, bây giờ hệ trung học là hai năm.
“Nghe cô từ quê lên ,” một nữ sinh chặn đường Trình Xuân Nha. “À, còn , cô đá hỏng cả tay vịn cầu thang nhà , dọa cả nhà sợ c.h.ế.t khiếp.”
Nữ sinh là Vưu Lăng Vi, con gái của Bạch Lệ Văn.
Hôm qua khi kể, cô ấn tượng chẳng mấy về Trình Xuân Nha.
Đặc biệt, cô còn chơi với Trình Ngạo Mân, nhỏ hơn vài tuổi, vì tự nhiên vô cùng ghét bỏ cô chị gái từ quê lên của nhà họ Trình.
“Chó ngoan cản đường, lẽ nào cha cô dạy cô đạo lý ?” Trình Xuân Nha khách khí đáp trả. “Mà thôi, kể cả cha cô dạy thì thầy cô cũng dạy chứ nhỉ!”
“Vậy mà cô vẫn còn cái hành động ch.ó cản đường , xem đầu óc cô đúng là một khúc gỗ, dạy thế nào cũng vô dụng. thật thấy buồn cho cha cô, họ sinh một đứa đầu gỗ như cô cơ chứ.”
“Cô chuyện kiểu gì thế,” một nam sinh lập tức lên tiếng bênh vực Vưu Lăng Vi. “Lăng Vi chỉ hỏi cô một câu thôi, nếu trả lời thì thể lơ là , cần gì c.h.ử.i khác.”
“ đấy,” một nữ sinh khác lên tiếng. “ là đồ nhà quê, chẳng chút lịch sự nào. Làm bạn học với loại như cô đúng là ghê tởm.”
“Mau xin Lăng Vi ngay,” một nam sinh khác . “Một con nhỏ nhà quê như cô thì vênh váo cái gì? Tốt nhất là xin Lăng Vi ngay lập tức, nếu thì tan học cứ đợi đấy!”
Qua đây thể thấy, Vưu Lăng Vi mối quan hệ trong lớp.
Đấy, bản cô còn gì mà ngay mấy con ch.ó săn sủa .
“Nhóc con, ngông cuồng nhỉ?” Trình Xuân Nha nam sinh buông lời đe dọa . “Sao nào, diễn màn hùng cứu mỹ nhân ?”
Vừa , Trình Xuân Nha liếc Trương Thư Minh từ xuống với vẻ mặt khinh bỉ: “Không coi thường , nhưng với cái tay chân nhỏ như que tăm thế , khuyên đừng vẻ hùng thì hơn.”
“Nếu , đừng để hùng thành biến thành thằng hèn, lúc đó thì mất hết cả mặt mũi đấy.”
“Cô cái gì?” Mặt Trương Thư Minh tức đến đỏ bừng lên. “Cô giỏi thì c.h.ử.i một câu nữa xem, xem ông đây vặn cổ cô xuống .”
“Ha ha!” Trình Xuân Nha phá lên . “Trời đất ơi! Cười c.h.ế.t mất thôi, một thằng nhóc vắt mũi sạch mà cũng dám tự xưng là ‘ông đây’.”