Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1102: Nhân vật đáng thương (13)

Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:02:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một tiết học nhanh chóng trôi qua.

 

Đương nhiên, đối với Trình Xuân Nha mà , một tiết học dài đằng đẵng.

 

Giáo viên rời khỏi lớp, Phó Thiếu Thắng lập tức sang mời Trình Xuân Nha: “Bạn học Trình Xuân Nha, mời uống nước ngọt ?”

 

“Ái chà! Một đứa gái quê như cô thì nước ngọt là cái gì chứ?” Trương Thư Minh cùng dãy bàn với Trình Xuân Nha nên thấy những lời của Phó Thiếu Thắng rõ.

 

“Cậu ngứa đòn ?” Trình Xuân Nha lười biếng nhướng mắt, liếc về phía Trương Thư Minh. “Nếu ngứa đòn thì cứ thẳng, sẽ thỏa mãn, để cái miệng đỡ mở lời thối tha.”

 

“Trình Xuân Nha, cô đừng quá đáng!” Trương Thư Minh tức giận phắt dậy. “Cô đừng tưởng thật sự đ.á.n.h . tay chỉ vì hảo hán chấp nữ thôi, chứ đ.á.n.h thắng cô .”

 

“Ấy đừng! cũng coi là con trai câu nệ chuyện nam nữ gì?”

 

“Nhanh lên, nhanh lên, giơ bàn tay cao quý của lên đ.ấ.m thẳng mặt ! Đừng coi là con gái, cứ coi là một thằng du côn đáng ghét .”

 

“Làm như , đảm bảo nắm đ.ấ.m của sẽ cứng hơn nhiều, tay cũng . Dù thì lúc đ.á.n.h cũng dùng chiêu mà.”

 

“Chứ thì với cái tay chân khẳng khiu của , nếu tưởng tượng là một thằng du côn thì thật sự nỡ tay với một đứa gà rù như .”

 

“Ha ha!” Phó Thiếu Thắng bật thành tiếng. “Trương Thư Minh, còn ngẩn đó gì? Nhanh tay chứ!”

 

“Bạn học Trình Xuân Nha đến thế , nếu còn tay thì đúng là hèn hết chỗ đấy.”

 

Trương Thư Minh gần như tức đến phát .

 

Sao Trình Xuân Nha và Phó Thiếu Thắng đáng ghét đến thế chứ?

 

Nếu thật sự đ.á.n.h thắng Trình Xuân Nha thì cần gì dùng mồm mép nữa? Cứ trực tiếp tay là xong.

 

Không Trương Thư Minh lòng tin bản , mà là quá rõ sức của Trình Xuân Nha lớn đến mức nào, suýt chút nữa bẻ gãy ngón tay của .

 

Với tình hình như , cần nghĩ cũng , vốn là đối thủ của Trình Xuân Nha.

 

Dám tay đ.á.n.h Trình Xuân Nha thì chỉ khiến bản mất mặt thêm nữa mà thôi.

 

“Hai bớt dùng phép khích tướng , tuyệt đối mắc bẫy .” Nói xong với khuôn mặt đỏ bừng, Trương Thư Minh liền chạy thẳng ngoài.

 

Cái dáng vẻ chạy trối c.h.ế.t đó trông mới nực .

 

Ít nhất là nhiều bạn học che miệng khúc khích.

 

“Xì! Đồ bản lĩnh.” Phó Thiếu Thắng khinh bỉ một câu, lập tức sang Trình Xuân Nha với vẻ mặt lấy lòng: “Bạn học Trình Xuân Nha, nể mặt một ? Khó khăn lắm mới gặp một bạn nữ thú vị như , nể mặt cho mời một ly nước ngọt mà!”

 

“Được thôi! Cậu thì cũng ngại từ chối.” Trình Xuân Nha với giọng điệu như đang ban ơn, dậy cùng Phó Thiếu Thắng khỏi lớp.

 

“Trời đất ơi! Thật ngờ Phó Thiếu Thắng cũng lúc nịnh bợ khác. Mọi thấy cái vẻ mặt lấy lòng của lúc chuyện với Trình Xuân Nha , đúng là nỡ thẳng luôn.”

 

“Đừng nữa,” một nữ sinh than thở. “Hu hu! Rốt cuộc Trình Xuân Nha yêu thuật gì , thể biến một Phó Thiếu Thắng ngầu chảnh thành thế , khiến tim tan nát cả .”

 

Lời của bạn nữ nhận sự đồng tình của phần lớn nữ sinh trong lớp.

 

Trong mắt họ, Phó Thiếu Thắng luôn là một nam thần cao cao tại thượng, xa thể với tới.

 

, khi đối mặt với dáng vẻ khúm núm của nam thần, những nữ sinh thật sự thể chấp nhận nổi, cảm giác như còn yêu nữa.

 

Trong lòng ai nấy đều gào thét, mau trả nam thần cho chúng !

 

Trong đó, Vưu Lăng Vi đương nhiên là ghen tị đến phát điên.

 

Từ đó thể thấy, tuy nhiều nữ sinh thích Phó Thiếu Thắng, nhưng đó chỉ là thứ tình cảm ngây ngô, mơ hồ của tuổi học trò, chứ lòng ghen tuông mạnh mẽ đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1102-nhan-vat-dang-thuong-13.html.]

 

Vưu Lăng Vi thì khác, lòng ghen tị khiến cô hận thể cầm d.a.o liều mạng với Trình Xuân Nha.

 

...

 

Trình Ngạo Mân tan học lập tức đến tìm Trình Xuân Nha.

 

Chẳng qua cô chậm một bước, đến nơi thì thấy ai.

 

“Chị Lăng Vi, chị em ? Sao thấy chị cả?” Trình Ngạo Mân đến bàn học của Vưu Lăng Vi hỏi.

 

“Chị cô uống nước ngọt với Phó Thiếu Thắng .” Vưu Lăng Vi lúc vẫn mang vẻ mặt ghen tuông. “Cô , nãy cái bộ dạng lấy lòng của Phó Thiếu Thắng lúc mời chị cô uống nước ngọt trông đáng tức đến mức nào .”

 

hiểu nổi, một đứa gái quê thô lỗ, giáo dưỡng như chị cô thì Phó Thiếu Thắng coi trọng nó ở điểm nào chứ, tức c.h.ế.t mất.”

 

Sắc mặt Trình Ngạo Mân trở nên khó coi.

 

! Cô cũng hiểu nổi, rốt cuộc Phó Thiếu Thắng coi trọng Trình Xuân Nha ở điểm nào.

 

Không thể nào là thích vẻ ngoài của Trình Xuân Nha !

 

Không Trình Ngạo Mân coi thường ngoại hình của Trình Xuân Nha, mà thật sự là với khuôn mặt đen nhẻm đó, chẳng nét xinh nào cả.

 

Thực ngũ quan của nguyên chủ , chỉ là vì thường xuyên phơi nắng nên da đen, thành trông xinh .

 

Đương nhiên, đối với Trình Xuân Nha, đây chỉ là chuyện tạm thời.

 

thì chiếm trái tim của một đàn ông, khuôn mặt xinh là điều thể thiếu.

 

...

 

Cùng lúc đó, tại căng tin của trường.

 

Khi Phó Thiếu Thắng và Trình Xuân Nha bước căng tin, ngờ Trương Thư Minh cũng ở đó.

 

Đừng hiểu lầm, Trương Thư Minh rảnh rỗi đến mức tự tìm ngược, cố tình xuất hiện mặt Trình Xuân Nha và Phó Thiếu Thắng.

 

Chỉ là cũng khát nước nên mới căng tin mua nước ngọt uống.

 

“Ai dô! Gà rù, cũng ở đây !” Phó Thiếu Thắng vỗ vai Trương Thư Minh một cách cà lơ phất phơ. “Cậu cũng thật là, mời uống nước ngọt thì cứ thẳng là ! Cớ gì cứ ăn khó ưa như ?”

 

“Cậu xem, nếu nãy chuyện t.ử tế thì chẳng lẽ keo kiệt mời một ly nước ngọt ? Giờ thì cần tự bỏ tiền mua nước uống gì?”

 

Trương Thư Minh cảm thấy sắp tức đến phát : “Phó Thiếu Thắng, đừng quá đáng, đừng tưởng thật sự sợ .”

 

Hu hu! Bắt nạt quá đáng.

 

Tại cứ túm lấy mà bắt nạt chứ?

 

Lúc , Trương Thư Minh sẽ nghĩ rằng chính cái miệng của tự rước lấy phiền phức.

 

Cậu bây giờ chỉ cảm thấy như một cọng cải trắng đáng thương bắt nạt dã man, uất ức c.h.ế.t .

 

“Trương Thư Minh, rốt cuộc là ai quá đáng?” Phó Thiếu Thắng cạn lời. “Cậu đừng tỏ như đàn bà thế , thấy sắp đến nơi đấy. Người còn tưởng thật.”

 

“Hu hu! Cậu chính là , chính là bắt nạt .” Trương Thư Minh cuối cùng kìm nén nữa, sang Trình Xuân Nha với vẻ mặt lên án: “Còn cả cô nữa, tại cứ bắt nạt ?”

 

lợi hại, nhưng chẳng lẽ vì cô lợi hại nên thể bắt nạt khác như ?”

 

“Hu hu! thật đáng thương, cọng cải trắng như sắp hai kẻ ác bá các bắt nạt đến c.h.ế.t !”

 

 

Loading...