Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 1104: Nhân vật đáng thương (15)

Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:02:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh Phó, thể tiện đường đưa em về ?” Trình Ngạo Mân vội , vẻ mặt chiều đáng thương. “Anh Phó, xin mà! Dù cũng đưa chị về, tiện thể cho em nhờ luôn .”

 

Phó Thiếu Thắng trả lời mà sang Trình Xuân Nha, hỏi: “Cậu thấy ? Có tiện thể đưa em gái về cùng ?”

 

“Cậu yên tâm, tay lái của tớ cừ lắm, đèo hai chắc chắn thành vấn đề.”

 

“Trương Thư Minh,” Trình Xuân Nha lờ Phó Thiếu Thắng sang hỏi Trương Thư Minh. “Cậu cũng xe đạp đúng ?”

 

Trương Thư Minh hiểu tại Trình Xuân Nha hỏi , nhưng vẫn thành thật đáp: “ đương nhiên là xe đạp , nhà mỗi là con trai, thể mua xe đạp cho .”

 

Vừa , Trương Thư Minh khiêu khích liếc Phó Thiếu Thắng. Ánh mắt đó như , chỉ Phó Thiếu Thắng xe đạp , ông đây cũng xe đạp đấy.

 

“Vậy , đưa về !” Vừa , Trình Xuân Nha lấy cặp sách vai Phó Thiếu Thắng.

 

Cả Trương Thư Minh và Phó Thiếu Thắng đều đồng thời trợn tròn mắt.

 

“Này Xuân Nha, để Trương Thư Minh đưa về? Chẳng chúng là để đưa về ?” Phó Thiếu Thắng sốt ruột .

 

Trương Thư Minh vốn chẳng đưa Trình Xuân Nha về, nhưng Phó Thiếu Thắng thì lập tức hùa theo: “Sao nào? Không ?”

 

“Bạn học Xuân Nha giờ đưa về, vui cũng ráng mà chịu .”

 

Phó Thiếu Thắng hung hăng trừng mắt Trương Thư Minh, vẻ mặt khỏi là tức giận đến mức nào.

 

Còn Trương Thư Minh, khi thấy vẻ mặt tức tối của Phó Thiếu Thắng thì trong lòng hả hê khôn xiết.

 

Đáng đời, ai bảo bắt nạt . Đáng ghét nhất là, ai bảo Phó Thiếu Thắng thích trêu hoa ghẹo nguyệt, khiến cho đám con gái trong lớp ai cũng thích.

 

Ngay đó, Trương Thư Minh hớn hở tới bên cạnh Trình Xuân Nha, lon ton cầm lấy cặp sách trong tay cô: “Bạn học Xuân Nha, chúng thôi! Từ hôm nay trở , ngày nào cũng sẽ đưa đón học.”

 

Có thể thấy Phó Thiếu Thắng tức tối, Trương Thư Minh lập tức quyết định, ngày nào cũng đưa đón Trình Xuân Nha học cũng chẳng .

 

Cùng lúc đó, Vưu Lăng Vi ở một bên cuối cùng cũng nhịn nữa.

 

Phó Thiếu Thắng thì thôi , đằng ngay cả Trương Thư Minh cũng tỏ vẻ nịnh nọt với Trình Xuân Nha, điều khiến Vưu Lăng Vi mà chịu nổi.

 

Phải rằng, hôm nay, Trương Thư Minh chính là cái đuôi của cô .

 

“Trương Thư Minh, thật ngờ, hóa là một kẻ hèn hạ như ,” Vưu Lăng Vi tức giận Trương Thư Minh, : “Bị Trình Xuân Nha đ.á.n.h mặt thầy giáo mà dám nhận thì thôi .”

 

“Giờ còn tỏ vẻ nịnh bợ Trình Xuân Nha đó, thấy đúng là đồ nhu nhược, đồ nhát gan sợ phiền phức, cũng chẳng trách hèn hạ như .”

 

Mặt Trương Thư Minh đỏ bừng lên, thật sự những lời của Vưu Lăng Vi chọc cho tức điên.

 

Vì Vưu Lăng Vi lớn lên xinh nên Trương Thư Minh vẫn luôn thầm thích cô , nếu thì cũng chẳng đời nào luôn tâng bốc Vưu Lăng Vi như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-1104-nhan-vat-dang-thuong-15.html.]

 

cho cùng cũng chỉ là một nhóc mười mấy tuổi, bảo là thích một cô gái đến mức nào thì cũng chắc, thứ tình cảm ngây ngô đó dễ dàng vỡ tan chỉ một cú chọc.

 

Đấy, bây giờ Vưu Lăng Vi trong mắt Trương Thư Minh chẳng khác nào mụ phù thủy già độc ác, trông mà đáng ghét thế .

 

“Trương Thư Minh, thấy bạn học Lăng Vi sai , đừng hèn hạ như thì hơn,” Phó Thiếu Thắng hả hê . “Vậy nên phiền đưa bạn học Xuân Nha về nữa, cứ để đưa về là !”

 

Vừa , Phó Thiếu Thắng vươn tay định giật lấy cặp sách từ tay Trương Thư Minh.

 

Trương Thư Minh giữ chặt cặp sách: “Phó Thiếu Thắng, chút liêm sỉ nào hả? hèn hạ thế nào nữa cũng trơ trẽn như .”

 

“Người cho đưa về, còn đích danh đưa, nên sẽ đưa cặp sách của cho , trừ phi bạn học Xuân Nha đổi ý, đưa về.”

 

đổi ý ,” Trình Xuân Nha lên tiếng, vỗ vỗ vai Phó Thiếu Thắng. “Em gái trông cậy cả đấy, đưa nó về nhà cẩn thận, chứ nó mà sứt mẻ gì thì chừng vạ lây.”

 

“Chị, chị linh tinh gì thế?” Trình Ngạo Mân trông như sắp . “Ý của chị là cha đối xử với chị ?”

 

“Tại chị như ? Cha vì áy náy với chị và chị nên chỉ hận thể moi t.i.m gan để bù đắp cho chị, ngay cả khi chị đá hỏng cả tay vịn cầu thang trong nhà, họ cũng nỡ trách chị một lời nào.”

 

“Em thật sự hiểu nổi tại chị , chẳng lẽ cả nhà chúng hòa thuận ? Cứ nhất thiết coi như kẻ thù thì chị mới vui lòng ?”

 

“Ừ ừ! Cô đúng hết, cha cô đối với thật, đến một câu nặng lời cũng dám ,” Trình Xuân Nha gật đầu, đó mỉm với Trình Ngạo Mân. “Họ chỉ là đang nóng lòng tống về quê thôi.”

 

“Chỉ tiếc là, Trình Xuân Nha là ai chứ! loại dễ bắt nạt . Đã đón từ quê lên thì đừng hòng đuổi như ch.ó như mèo.”

 

“Dù chỉ vì giữ thể diện, cũng chắc chắn sẽ để cha như ý .”

 

“Trình Ngạo Mân, cha cô thật sự quá đáng,” Phó Thiếu Thắng phẫn nộ như cùng chung kẻ thù. “Sao kiểu như cha cô chứ, nếu thích bạn học Xuân Nha thì đừng giả nhân giả nghĩa đón từ quê lên gì.”

 

“Chỉ vì cái gọi là thể diện, cha cô đón bạn học Xuân Nha từ quê lên, đó cố tình bôi nhọ , tìm cớ để tống về quê .”

 

“Làm như , cha tiếng miếng, cần lo khác cha cô nhẫn tâm, vứt con của vợ ở quê thèm ngó ngàng.”

 

“Hừ! Cái thủ đoạn của cha cô, khác thể , chứ Phó Thiếu Thắng chuyện gì . Còn chuyện đá hỏng tay vịn cầu thang nữa, nhà cô luôn là bạn học Xuân Nha phá nát cả nhà cho ?”

 

Về thế của Trình Xuân Nha, Tư Âm rõ lúc đưa cô đến nhập học. Vì , chuyện Trình Xuân Nha là con gái của vợ cha Trình, cả lớp ai cũng .

 

Trước đây, Phó Thiếu Thắng còn cảm thấy cha Trình là tệ, vì cha vẫn luôn khen cha Trình việc nghiêm túc ở nhà.

 

bây giờ, Phó Thiếu Thắng nghĩ như nữa. Anh cảm thấy cha Trình chính là một kẻ tiểu nhân âm hiểm, đến con gái ruột của mà cũng tính kế như thì còn chuyện gì mà dám .

 

Trái tim Trình Ngạo Mân như những lời của Phó Thiếu Thắng đ.â.m cho tan nát: “Anh Phó, , cha em thật sự đối xử với chị , những gì em dối, dối là chị em.”

 

“Mẹ của chị qua đời, ở quê chị cũng còn nào cả. Cho dù cha em thích chị nữa thì cũng thể nào đưa chị về quê !”

 

 

Loading...